31-01-2012, 11:41 AM
Có lẽ ta về mây đan áo
dệt cho em những thước nuột nà
để em đón ta trong chiều bạt gió
tựa hồ như một áng thơ qua.
Có lẽ ta về ngày hun hút
nên mới dài ra những nỗi niềm
một nụ hôn chiều chưa đủ nói
hộ những điều từ trong thẳm sâu.
Có lẽ thế mà nên em khóc
khi ta về em chưa kịp vui
nỗi niềm cố quận trào lên mắt
tưới ướt hồn ai một vũng sầu
Có lẽ thế mà không xa được
mắt em hằn lên gốc rạ đồng xa
một chiều xâm xẫm lênh loang nước
trắng đồng hay đáy mắt in sâu?
Có lẽ thế mà ta nên về lại
dẫu cuối mùa hoa cỏ khép xuân qua
dệt cho em những thước nuột nà
để em đón ta trong chiều bạt gió
tựa hồ như một áng thơ qua.
Có lẽ ta về ngày hun hút
nên mới dài ra những nỗi niềm
một nụ hôn chiều chưa đủ nói
hộ những điều từ trong thẳm sâu.
Có lẽ thế mà nên em khóc
khi ta về em chưa kịp vui
nỗi niềm cố quận trào lên mắt
tưới ướt hồn ai một vũng sầu
Có lẽ thế mà không xa được
mắt em hằn lên gốc rạ đồng xa
một chiều xâm xẫm lênh loang nước
trắng đồng hay đáy mắt in sâu?
Có lẽ thế mà ta nên về lại
dẫu cuối mùa hoa cỏ khép xuân qua