Tôi ngược nắng níu tình em con gái
Tóc mùa thu không buộc nổi câu thề
Nên chiều ấy gió mùa thêm vội vã
Để hoàng hôn hoang hoải đổ lê thê
* Có thấy
Có nhà bên sáng nay đi hỏi vợ
Thấy - khách - quan - hai - họ - mời - chào
Có hai kẻ bắt đầu thương nhau lắm
Có hai người sắp sửa cắn nhau đau
** Đang thiền đứng được nghe em hót
Sáng thức dậy giữa tiết trời dịu mát
Thấy trong mình vọng hải triều âm
Em nhẹ đến bên anh. Ôi! thánh thót
Rất nồng nàn... sư tử hống xa xăm.
***Dấu hỏi lớn
Mươi năm trước em còn là thiếu nữ
Mươi năm sau em mang tiếng đàn bà
Anh chỉ hỏi: Ở nơi nào?
Khúc giữa...
và đuôi, đầu
ai đã ban ra?
Chiều nắng vỡ phai dần theo cơn gió
Bụi của ngày tan thật khẽ thật êm
Nghe thời gian rón rén bước qua thềm
Đêm muốn đến lại ngập ngừng bỏ ngỏ
Vầng thơ tình năm cũ
Trên giá phủ bụi mờ
Người qua từ độ ấy
Lạc giữa dòng chơ vơ
Phong Linh
Ta về đồi mộng nằm phơi gió
Nghe tiếng em cười trêu tóc tơ
Nghe giọt buồn ngân câu duyên nợ
Như xa xăm thoáng chốc tình cờ
Bởi tôi dở ăn nói
Nên chẳng gái nào theo
Cũng bởi tại tôi nghèo
Nên không ai thương nhớ