Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Những vần thơ bất chợt !
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Bỗng dưng anh tắt máy
Bỗng dưng thôi hẹn hò
Bỗng dưng...nghe sao lạ
Bỗng dưng, nhỏ khóc òa

Không một dòng hồi đáp
Không biết người ta mong
Không biết là nơi ấy
Người ta có có chuyện gì?

Bỗng dưng nhỏ cuống quít
Bỗng dưng nhỏ hoài mong
Bỗng dưng tim thổn thức
Như có kim vừa đâm

Bất chợt người ta tới
Bất chợt nhỏ bồi hồi
Bất chợt người ta nói
Anh chỉ là thử thôi!

Mấy ngày nay anh biết
Anh yêu em thật rồi
Bất chợt nhỏ bối rối
Xưa giờ em yêu thôi?

Bỗng dưng nhỏ thấy ghét
Nhỏ không đáng vậy mà
Thiếu gì là cách thử
Sao thử đau người ta?
May mà anh chưa nói
Thôi mình đành chia xa!
Ta say, đất cũng vừa nghiêng lạ
Quay quắt nỗi buồn lên cỏ cây
Hoa gầy xơ xác rơi lả tả
Cỏ úa nghìn thu trong khói mây

Hồn ai mảnh khoảnh về nghiêng ngã
Xô bóng hình mình dưới ánh trăng
Vói tay nắm lấy bầu nhật nguyệt
Dốc cạn hồ trường trong chén say.
Dặn lòng: thôi ngỏanh mặc đi
Đường người bước, mắc mớ chi tới mình
Ừ thôi, chẳng nợ ba sinh
Giữ trong nhau một chút tình nắng trong
Tàn rồi ngọn lửa nhớ mong
Một thời si dại yêu, ngông cuồng lời...
Dặn là dặn vậy ta ơi!
Một chiều gió nổi phương người... ta chao.