Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Những vần thơ bất chợt !
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Bỗng ngây dại, bỗng lưng chừng
Mắt cứ như nhòa lệ cứ lưng
Ta rớt rơi vào vòng phận số
Chẳng làm sao khiến trái tim ngừng

Không còn bao lâu nữa,
Là sẽ hết một ngày,
Lòng còn dâng như lửa,
Em hững hờ... có hay ?

Không còn bao lâu nữa
Là sẽ hết một đời
Sau ta hoài lần lựa
Cho thời gian êm trôi...
Không còn bao lâu nữa
Biết bao giờ cho nhau
Thời gian cứ lần lựa
Em chờ hoài nỗi đau
Ngày mai trời không đến
Ngày kia hoài không sang
Là duyên hay định mệnh
Cho thêm lần trái ngang

Ngày mai ngày có tắt?
Mà nay khép chặt rồi
Trong khung trời tím ngắt
Còn riêng mình đơn côi
Sài Gòn ơi
Bao lâu rồi
Ta hẹn
mà chưa trở lại
Nắng thành phố
có còn thơm lối cũ
Mắt ai
còn ngóng bước chân xưa?

Sài Gòn ơi
đã qua mấy mùa mưa
Môi ai có
thắm thêm màu nhung nhớ
Có đợi gió vướng vào ô cửa sổ
Hoàng hôn lay khẽ khu vườn?

Sài Gòn ơi
xa rồi ta cứ ngỡ
rưng rưng.
(05-04-2011, 12:44 AM)linhtacua Đã viết: [ -> ]Sài Gòn ơi
Bao lâu rồi
Ta hẹn
mà chưa trở lại
Nắng thành phố
có còn thơm lối cũ
Mắt ai
còn ngóng bước chân xưa?

Sài Gòn ơi
đã qua mấy mùa mưa
Môi ai có
thắm thêm màu nhung nhớ
Có đợi gió vướng vào ô cửa sổ
Hoàng hôn lay khẽ khu vườn?

Sài Gòn ơi
xa rồi ta cứ ngỡ
rưng rưng.

Sài gòn không có ô
cửa sổ,
chỉ có khung thôi muốn mệt rồi
gió chẳng lay buồn bên khung cửa
tan trường "ô" bóng dáng ai xinh.rolling on the floor
Em bất chợt thành vần thơ bất chợt
Ta vẽ em bằng vần điệu ngôn từ
..........................................................
Đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ
Đèn cà phê khi tỏ khi mờ
Ai ơi chớ có hững hờ
Còn câu thơ cuối đang chờ bổ sung
tongue
(05-04-2011, 08:55 AM)thangdiennhat Đã viết: [ -> ]Em bất chợt thành vần thơ bất chợt
Ta vẽ em bằng vần điệu ngôn từ
..........................................................

Mà nét vẽ nửa chừng sao bỗng đứt
Những mảng màu day dứt cứ lấm tim.