Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Những vần thơ bất chợt !
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Tháng giêng và em

Tháng giêng như môi người thiếu nữ
thoảng mùi son dịu dịu trong lòng
À! có lẽ, tháng giêng vừa đánh phấn
cả căn phòng từ đó cũng dậy hương

Tháng giêng, như em thời con gái
cứ điệu đà khoe suốt một làn da
non nõn nắng, xanh tơ và óng lụa
nên nhủ thầm rằng đó là hoa

Tháng giêng, anh một mình xuôi phố
chợt gặp em, một đóa mai vàng
vội thầm hỏi; Em ơi, về chi sớm?
Cho lòng ta hối hả trổ đầy bông!
Trở trời xuân lạnh- lạnh ghê
Hoa buông hương thoảng buốt tê tái lòng
Mệt! Mệt mói lắm rồi
Xin ngươi đừng nói nữa,
Nghỉ ngơi đi ít bữa
Để ta thật là mình.

Ta biết ngươi thông minh,
Bởi ngươi là lí trí
Chuyện chức quyền địa vị
Đâu thể thiếu được ngươi.

Ngươi chỉ thấy nụ cười
Có thấy đâu nước mắt,
Chỉ thấy điều trước mặt
Đâu thấy chuyện phía sau.

Tình chẳng được gần nhau
Vội vàng ngươi buông bỏ
Kỉ niệm theo làn gió
Ngươi lặng lẽ...cho qua...

Ta đây chẳng phiền hà,
Xin ngươi cho ta gánh
Bão giông rồi sẽ tạnh
Và nắng ấm sẽ lên.

Khoảng cách dẫu chênh vênh
Tình yêu tròn sẽ lấp,
Ừ! Thì ta cố chấp
Ừ! Ta chẳng thông minh.

Phù thủy già số mệnh
Phù phép trái tim thơ,
Ban cho nỗi mộng mơ...
Tặng kèm niềm ngơ ngẩn.

Ừ! Thì ta bất cẩn
Làm lỡ nhịp- nên yêu,
Ngươi sao hiểu những điều
Sướng vui khi hòa đập.

Đường đời ai không vấp
Ai mà chẳng đánh rơi,
Ta sợ khi tới nơi
Ngươi mất đi nhiều thứ.

Ngươi giỏi sao không thử
Đời đâu phải luôn hồng?
Hạnh phúc giữa bảo giông
Đó mới là hạnh phúc!

Để ta thay một lúc
Ngươi hãy nghỉ ngơi đi,
Quyển sách ngươi đang ghi
Hãy để ta viết nhé...

Những nỗi buồn nhỏ bé
Những hi vọng lớn lao,
Những mơ ước vươn cao
Những vòng tay xiết chặt.

Những bờ vai nước mắt
Những đêm vắng cô đơn,
Những nụ cười phủ "sơn"
Những bàn tay nồng ấm.

Ta-tim già lẩm cẩm
Tính lại thích đeo mang,
Đời luôn lắm trái ngang
Có mấy ai tránh khỏi?

Những mảng màu u tối
Những khoảng trống không tên,
Hãy để tình cất lên
Những bài ca bất tử.

Bước chậm ngươi biết chứ?
Nắng sẽ đến cạnh chiều
Kể câu chuyện tình yêu
Với bao điều nghịch lí.
Bất chợt thấy buồn, bất chợt vui
Bất chợt tiếng khóc mặn môi mình
Bất chợt tiếng cười vang vọng mãi
Bất chợt thấy mình vẫn...


... phá kinh laughing
(23-01-2014, 10:17 PM)Vũ Thiên Di Đã viết: [ -> ]Bất chợt thấy buồn, bất chợt vui
Bất chợt tiếng khóc mặn môi mình
Bất chợt tiếng cười vang vọng mãi
Bất chợt thấy mình vẫn...


... phá kinh laughing

Bất chợt thấy mình vẫn...dở hơi như thuở nào hở mợ? laughing
(23-01-2014, 10:24 PM)TieuChieu Đã viết: [ -> ]
(23-01-2014, 10:17 PM)Vũ Thiên Di Đã viết: [ -> ]Bất chợt thấy buồn, bất chợt vui
Bất chợt tiếng khóc mặn môi mình
Bất chợt tiếng cười vang vọng mãi
Bất chợt thấy mình vẫn...


... phá kinh laughing

Bất chợt thấy mình vẫn...dở hơi như thuở nào hở mợ? laughing

Hầy, bik thì hem được la to... to quá nó bể laughing
(23-01-2014, 10:17 PM)Vũ Thiên Di Đã viết: [ -> ]Bất chợt thấy buồn, bất chợt vui
Bất chợt tiếng khóc mặn môi mình
Bất chợt tiếng cười vang vọng mãi
Bất chợt thấy mình vẫn...


... phá kinh laughing

Bất chợt thấy mình vẫn "vô tư"

@ Vũ Thiên Di : Lâu rồi không ghé lầu, Mừng đã trơ về. Chúc mọi điêu tốt đẹp
Thân mến
(25-01-2014, 10:37 AM)Xuân Thanh Đã viết: [ -> ]
(23-01-2014, 10:17 PM)Vũ Thiên Di Đã viết: [ -> ]Bất chợt thấy buồn, bất chợt vui
Bất chợt tiếng khóc mặn môi mình
Bất chợt tiếng cười vang vọng mãi
Bất chợt thấy mình vẫn...


... phá kinh laughing

Bất chợt thấy mình vẫn "vô tư"

@ Vũ Thiên Di : Lâu rồi không ghé lầu, Mừng đã trơ về. Chúc mọi điêu tốt đẹp
Thân mến

Cám ơn Xuân Thanh nhiều happy

Di luôn cảm thấy ấm lòng với tất cả những gì mọi người luôn dành cho mình... hôm qua, hôm nay, và mãi sau này... Vì vậy Di luôn thấy mình còn nợ nhiều lắm... kiss
Nợ thì trả đi , nói suông hả bà liếc
Bất chợt nhớ đến em
Hơn mười năm không nhớ
Bất chợt buồn cứ ngỡ
Như ngày ấy, ta cùng ...