Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ::: lơ ngơ lời mình:::
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44



xin cám ơn người cho em biết hoài mong
đêm nức nở tàn đêm mòn mỏi đợi
tình thoáng chốc đến, đi lần qua vội
và cuối cùng em nhận lấy hư hao

ừ phải rồi mình vĩnh viễn mất nhau
lặng lẽ chiều nay.. em khóc hờn lặng lẽ
[có nỗi buồn tạt vào hư không rất nhẹ]
em cúi nhặt tim. ký ức lấm lem.

thôi, cám ơn người em phải cố mà quên
dẫu biết rằng cố quên là điều không dễ
[có nỗi buồn tạt vào hư không rất nhẹ]
hạnh phúc giờ xa lắm một tầm tay..

gọi tên người trong một chớm heo may
mây trời thì thong dong mà lòng thì không chút nắng
lòng se thắt và nhớ người nhiều lắm
mới đây thôi, bất chợt, ngỡ như vừa..

xin cám ơn người những tháng năm xưa
cái nắm tay thình lình anh kéo em ngồi sát lại
cho mắt nhắm cho môi kề dấu ái
mình yêu nhau như chưa thể bao giờ..

xin cám ơn người cho em lúc vu vơ..
trang thơ viết có cơn mơ nhòa nhạt
người vẫn đó nhưng người giờ đổi khác
và chúng mình hai đứa hết thương nhau.

10/10/2011

như tiếng thở dài


có nỗi nhớ dịu dàng ở nơi tim
cứ ngọ nguậy lúc trời vừa sập bóng
như tiếng mưa than van suốt mùa đông cóng
thâm u như tiếng kinh cầu..

nỗi nhớ đã chìm vực sâu lúc chiều tàn nhạt nắng
để em nhìn quanh
ngoái về miền xa vắng
khoảng trống nào vồn vã gọi tên..

để em nhìn lên trên vòm trời đêm
nỗi nhớ vẫn còn đó y nguyên, chùng chình rơi vào sóng mắt
ngôi sao nào vụt tắt
cho mi em rướm giọt u phiền

27/10/2011




Trả cho nhau

Trả cho nhau khoảng trời thênh thang gió
những chiều mây vò võ, nắng ưu tư
những mùa trăng mộng đỏ phù hư
cả những khi buồn chưa xâm lấn.

Trả cho nhau để lòng không sầu hận
bữa li bì mất hút giữa hư vô
bữa khát khao lẫm liệt hàm hồ
bữa dại khờ yêu mê, lạc lối..

Trả cho nhau phút yếu lòng, bối rối
để thật mừng khi gặp gỡ người mơ
(em trả cho người tất cả những thờ ơ)
và những thứ qua đi không bao giờ trở lại.

Còn riêng em đôi điều nghi ngại
chẳng còn gì ngoài những vết thương sâu
giá như thời gian quay lại từ đầu
mà anh ạ niềm tin giờ héo hắt

04/11/2011
Chiều chiều len lén mần thơ

Xui chi cái chữ ơ hờ..

vô duyên

Run tay đánh rớt nỗi niềm

Buồn

sao sót lại...

nằm yên lạ kì?
Lập Đông
Trời lập đông chưa em, cho lũ dơi đi tìm giấc ngủ vùi…

Lập đông chưa mà sao nghe lạnh thế
Trời sa mù tôi rụng rã yêu đương
Thèm giấc ngủ náu nương chiều hò hẹn
Đông qua thềm hoa trắng rụng rưng rưng

Trời xám ngắt mắt em thì bàng bạc
Vén mây chiều xếp lại chuỗi ưu tư
Tôi chợt thấy lại cái thời lãng đãng
Thủa mộng mơ còn trong vắt nụ cười

(Hỏi con nước nơi đầu ghềnh cuối bể
Giấu trong mình những tinh thể phù sa
Lúc lơ đãng qua cánh đồng cô quạnh
Có xuôi dòng hay trổ nhánh bâng khuâng?)

Lập đông chưa, lập đông chưa em nhỉ?
Mưa trong lòng hay mưa trổ ngoài xa
Buổi hò hẹn với ai chừng là lạ
Giấu vu vơ một chút ít thẹn thùng

Xin giữ lại cội hoa vàng bữa ấy
Có mơ màng lấm tấm những giọt mưa
Trời chập choạng nên cõi lòng bãng lãng
Tôi lơ ngơ níu lại nụ em cười

Rời cố quận trong ngày một lênh loáng
Nước đầu nguồn hòa nhập với đại dương
Chợt bỗng thấy đời mình như chiếc lá
Trôi lạc loài tít tắp tận mù khơi

DỊ
THƯỜNG

từ ta
xa lạ mỗi ngày
nghe thân thương
vụt tầm tay
khuất dần

từ anh
rất mực lòng thành
buồn riêng cất giữ trên vành
môi thơ

từ anh..
cứ khéo tỉnh bơ
ngoài kia thiên hạ thực mơ
cuống cuồng

cảm trong anh
lẽ dị thường
chiêm bao em nhắn
một phương hẹn hò

19/11/2011

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44