Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ::: lơ ngơ lời mình:::
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44
(08-01-2012, 03:01 PM)hothiethoa Đã viết: [ -> ]
(08-01-2012, 09:46 AM)lanhdien Đã viết: [ -> ]người về thơ đổ bóng
nhỏ dài trên đường đi
ôi thuở nào mộng mị
mười năm rồi còn gì

Người về thơ ngã bóng
Nhỏ từng giọt lung linh
Ta về trong hư hỏng
Rượu hoài như lưu linh

Nghịch xí hee hee
Chẳng dám hỏi mùa Xuân
Vì sao tôi buồn thế
Khi lời hứa và tình yêu của tôi chưa thể
Trọn vẹn một mùa
Trong dáng xuân qua
Chẳng dám đối diện mình trong ánh gương soi
Tôi sợ bắt gặp nỗi buồn vừa đang héo úa
Một nỗi buồn già nua
Một nỗi buồn cằn cỗi
Tội nghiệp cho chiếc gương lầm lỗi
Rọi thật sâu từng khóe mắt nụ cười…
Tôi nhận ra tôi trên bóng thời gian đang trôi dần về phía trước
Bóng lăn dài
Ngã sóng xoài
Bên triền dốc đơn côi
Tôi chẳng phải là tôi
Khi quá khứ và thực tại cứ chông chênh quá đỗi
Nỗi nhớ nhập nhằng
Hằng đêm vẫn đào sâu trong giấc ngủ
Và Em như là những cơn mơ
Những cơn mơ cứ kéo dài trong bóng tối
Lướt qua trên vùng tóc rối
Chạm tay vào trái cấm nảy mầm
Giấc mơ bất ngờ được sinh sôi nảy nở…

Đêm trừ tịch
Ta thảng thốt nhận ra phía sau cánh cửa mở
Một mùa xuân sắp sửa đi ngang qua
Đành nợ lại xuân một lời hứa
An nhiên - Hạnh phúc bên người
Mà ai đã lỡ tay đánh rơi từ muôn niên trước?
Thêm một mùa nhạt nhòa trong sắc xuân qua.
Nửa đêm thèm rượu, dốc bình sầu
Nửa lòng trũng gọi nửa tình đâu
Nửa cánh mai e...chờ xuân lại
Nửa ấp nhụy sương rụng bạc màu.
Chẳng dám nhận một mùa xuân
Khi trong mắt con thơ vẫn còn đầy dấu hỏi
-Sao ba không về để rước con vô?
Chẳng dám nói cùng em rằng con mình đang khóc
Để em thêm bận lòng…thêm những lo toan
Chẳng dám nói cùng ai…
Và cũng chẳng hiểu vì sao,
Vì sao phải thế?
Áo cơm ơi! Sao tất bật cả đời?

Mùa xuân dường như sắp ghé ngang
Và ba nợ thêm con một lời hứa
Một lời hứa đoàn viên trong ngày Tết
Bỏ con đơn côi nơi góc nhỏ quê nhà
Con trách thật nhiều ba mẹ lắm phải không?
Chẳng thể làm tròn cho con một lời hứa
Một lời hứa nhỏ nhoi mà sao cứ hoài lần lữa
Để một mùa xuân con dáo dác kiếm tìm
Để giấc mơ con chẳng nguyên vẹn như xưa

Trách ba thật nhiều, hãy trách thật nhiều đi con
Bởi ước muốn của con chẳng có gì lớn lao quá đỗi
Con cứ hồn nhiên giận dỗi
một mùa con thấy tuổi xa trôi…
Thèm vòng tay ba mẹ bồi hồi.
Ba mẹ thật có lỗi!
Không thể đến bên con trong mùa xuân mới
Đành mượn cành mai lặng lẽ trước hiên nhà
Xếp từng đôi cánh
Đốt thành ngọn lửa phương này
Sưỡi ấm nơi phương ấy
Cháy đỏ những yêu thương.
Không có hoa hồng
Không có sôcôla
Cũng chẳng có một lời chúc
Trong ngày Valentine…dù nhỏ

Không anh,
Đôi mắt nào có đỏ?
Và hằn lên những vết xước…trổ dài,
Lăn tròn lên má
Môi em đắng thêm vị mặn,
Và anh…
Thấm từng giọt ăn năn!

Không em,
Mọi thứ trở nên vô nghĩa!
Anh như đánh rơi tiếng thở dài thườn thượt
Nỗi nhớ nào dường như về trú ngụ
Từng dấu cô đơn lặng lẽ bước vào hồn
Trong một ngày anh thấy rất hoang vu…


Trên đời này làm gì có tình yêu



"Sao ta là huynh huynh muội muội hả em?..Mà sao không là một thứ tình yêu nào đó...."



Trên đời này làm gì có tình yêu
chỉ là những phút yếu lòng nơi cảm xúc
chỉ có những xót xa như lá mục
rồi cũng lìa cành về với gốc cô đơn..

trên đời này làm gì có yêu thương
câu luyến ái họ nói thường như cơm bữa
những si mê như rơm thổi bùng ngọn lửa
còn lại chăng là một nỗi đau dài..

trên đời này yêu rồi cũng sẽ đổi thay,
đừng huynh nhé! đừng để hồn chật chội
mình vẫn là huynh muội
để còn được ươm mơ, để còn hóa dại khờ

để mỗi chiều mình quanh quẩn trang thơ
để còn ghét, để hững hờ, hờn giận
muội chẳng tin trên đời tình yêu là thật
chuyện của lòng.. đừng nhắc nữa.. chỉ buồn thêm..

Feb 15, 2012

Chắc chắn trên đời đã có tình yêu
Nên người ta mới sinh ra từ đó
Chắc chắn mà...nhưng chỉ là rất nhỏ
Vì nếu nhiều sẽ hạnh phúc bao nhiêu

Tình yêu kìa, lơ thơ trên làn tóc
Nắng hoe màu nên đã ngã vàng khô
Nhưng vẫn đẹp vì hòa chung dáng vóc
Đủ len hồn ai đó đứng ngây ngô

Tình yêu kìa ai khoe răng khểnh
Vẫn là duyên dẫu chỉ mím cười
Nhưng ánh mắt ánh lên bao trìu mến
Cho một người tim nở vạn hoa tươi

Tình yêu kìa ...cả cô nàng táy máy
Chẳng ngồi yên cho ai đếm sao trời
Sao lúc vắng nhớ nhau nhiều đên vậy
Có phải là một phút thoáng chơi vơi

Chắc chắn là trên đời có tình yêu
Nhưng chưa hẳn là thứ tình vĩnh cữu
Vì nếu có đã thêm từ nào khác
Chẳng đơn thuần hai chữ "tình yêu"
Hớ
Và trong đôi mắt thậm buồn
một phương trắng mộng
trổ nguồn
tương tư
hình như?
rồi lại...hình như?
Đằng sau mắt ấy
chín nhừ...niềm đau?!

Nhớ ai nét mặt dàu dàu
để lòng tôi thoáng
úa màu...trầm tư.

Mai này bất chợt "giá như" ?
Ồ không!
không thể "giá như"...
người à.

Nỗi buồn từ suối nguồn ra
chảy từ tâm thức la đà...nhẹ tênh.

em từ cõi nhớ chênh vênh
tôi lần miên viễn một mông mênh buồn
Anh ơi !
Cuộc đời buồn nhỉ !
Nửa đêm...
Em lang thang trong sân,
Buông lời thủ thỉ
Với...
Đấng vô hình.
Một mảnh tình
Đánh rơi...
Một vòng luẩn quẩn
Lại cô đơn.

Nhảm.
KHÚC RU THÁNG BA

Tháng ba, anh về lại
Hỏi: bến cũ nay đâu?
Đám cỏ lau ngần ngại
Không đáp, chỉ cúi đầu.

Tháng ba rồi em ạ!
Hoa gạo sắp rực trời
Bung nở từng kỷ niệm
Của khỏang trời xa xôi.

Ngày nào ta chung bước
Đường đỏ nắng bồi hồi
Bây giờ hai lối ngược
Đường đỏ nắng chơi vơi.

Anh mong em phương ấy
Đường thắp nắng xanh hiền,
Tiếng gió lùa khe khẽ
Nguyện mãi mùa bình yên.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44