Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ::: lơ ngơ lời mình:::
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44
"Tình xa một thoáng về gần
Đưa tay nắm lại chợt ngân tiếng...
Trầm!"

Khoái nà! Dưng mờ cụ Thánh nhiễm cái Buông lày từ hồi lào í nhỉ? 3
-------------------------------------
Một

Thơ một câu treo chẳng đuôi đầu
Trăng một vầng rơi giữa đêm sâu
Một đôi tay lạnh chờ hơi ấm
Một tối bần thần chẳng gặp nhau

Ồ… một thằng tôi cứ ngây ngây
Canh thâu đơn độc một góc này
Thanh tịnh mà nghe sầu một mối
Với một niềm mơ một dáng gầy
không đề tháng tư


tháng tư người nhắn hỏi: thường?
dạ thưa: chẳng rõ lòng buồn hay vui..


tháng tư lần đốt tay, rêu
nhẩm mưa tháng chạp lều bều một mai...


tháng tư ngồi nhớ tháng hai
người cho em tựa bờ vai thật gần..


tháng tư em nhủ quên anh
mà, con tim cứ lưu manh thở phiền


tháng tư chiều nay mây nghiêng
thả rơi mưa xuống rất hiền chỗ thơ


12 thg 4, 2013
Tháng tư mưa thả rất nhiều
Câu thơ nặng nợ đăm chiêu thuở nào

Vỗ về một giấc ca dao
Về thôi. Hoa bướm xanh xao..giấc chiều.

Tháng tư ai gói bùa yêu
Miên man dòng chữ bao điều ngẩn ngơ

Canh khuya nửa tỉnh, nửa mơ
Ngôi sao hoạn nạn bơ vơ khóc đời.
Tháng tư
lần lựa lối về
Giá như còn trẻ có có hề nghĩ suy

Đoạn đường quá nữa đã đi
Quay về có kịp
Chắc gì đã vui...

Tháng tư
bất chợt ngậm ngùi...
[Hình: dongdoi.JPG]

Cuộc đời nào rồi cũng bỏ ta đi
Ôm tiếc nuối cũng có gì mà nuối
Thôi ta hãy như là cơn gió bụi
Cứ như là quyến luyến chút trăm năm

Dòng đời nào rồi cũng cuốn ta đi
Ta biết bơi chỉ đủ vừa ngoi ngóp
Và chỉ đủ thân ta không choáng ngộp
Chẳng thừa tay để đón một linh hồn

Đừng mong chờ dẫu một thoáng vu vơ
Ta mỏi lắm bơi trong dòng xô chảy
Đừng đợi gì con sóng đời đùn đẩy
Dẫu đến rồi cũng một thoáng lại chia ta

Dòng đời nào đã cuốn ta qua
Ta lẻ loi dạt vào hoang đảo
Còn trăm thứ nào là cơm là áo
Vũng xoáy nào cho ta lại riêng ta.

Hớ 15-03-13
Đã lâu, không hoá thành thơ
Nép trong giấy trắng đợi chờ em hôn

Đã lâu, không thấy tiếng hờn?
Giật mình tử nhủ: mình buông tay rồi!

Đã lâu, không ngóng vành môi
Còn như sen mỏng dệt lời đắng cay?

Đã lâu, không hẹn nắng ngày
Nhớ đôi hồ điệp dắt tay về rừng

Đã lâu, tình rất mông lung
Một tha thiết, một lạnh lùng, vỡ tan.

Mới đây, nhìn ngắm mây ngàn
Ước theo chân gió lang thang khắp trời

pd
Hôm nghe mây trắng tự tình
dường như ta đã giật mình tỉnh ra
người về giũ áo mù sa*
thương con sông cũ cứ là đà trôi.
Điềm nhiên giữa tám tháng ba
Nụ cười khanh khách thay quà cho em

Điềm nhiên thu nhớ trăng đêm
Bánh quên ngày trước môi mềm long lanh

Điềm nhiên thắp nến hôm rằm
Không hay sinh nhật vừa thăm hỏi nàng

Điềm nhiên giữa những tiếng than
"Chồng ơi, hãy cố ngó ngàng đến em!"

Hốt nhiên, trong đống chăn mềm
Có mùi kẻ lạ qua đêm...
Lạnh buồn!
pd
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44