Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ::: lơ ngơ lời mình:::
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44
Dường như chạm đến trăm năm nỗi buồn

đêm đêm lót một chỗ nằm,
quây trăng đóng lại khung rằm,

nhân gian

chỗ của tôi,
vốn đa mang
nên chăng khi ngủ?
ngổn ngang, mối sầu...

hỏi rằng: đời sẽ về đâu?
trả lời tôi chỉ,
một câu...hững hờ!

cô đơn,
trống lạnh như tờ
nên hoa tâm nở, bất ngờ dậy hương

ngày đi, gõ nhịp vô thường

đêm về tôi lại, chán chường…

với tôi

thôi thì thôi…
thế cũng thôi!

đưa tay vớt lại một ngôi trăng rằm
Gửi người mơ

đã nghe loáng thoáng thu về
buổi trời ảm đạm bốn bề mây qua
đã nghe mưa tạt hiên nhoà
đất trời mấy lượt hoàng hoa chốn này.

chiều nay mưa gõ nhịp dài
bài thơ chưa viết sầu đầy lên cao
chiều nay mơ giấc hư hao
thấy tôi đi lạc nẻo vào mùa đông..

thấy tôi xiêm áo tang bồng
chờ nơi cuối dốc Mộng Cầm trao thương
thấy trong dày đặc mù sương
đời mong manh quá! cũng thường lạc nhau.

25/08/2012
Tháng tám có mùa thu vừa thức
Tôi xa người, một cái ngoắc tay
Giống như những buổi chiều ly biệt,
Chiếc lá nào thoáng vội xa bay

Tháng tám thèm bàn tay cứu rỗi
Của Chúa ban ơn từng lớp người
Cả những cuộc tình khi hấp hối
Đến cuối con đường vẫn còn vui

Ơ hay! Ta vốn tên vô đạo
Lại khờ khạo theo một đức tin?
Dường như những lúc ta tuyệt vọng,
Đào thêm chân lý lấp đời mình

Chẳng phải heo may về lòng rợn,
Con đường xơ xác lá mùa thu.
Mà như nỗi nhớ xa ngút ngái,
Trong lớp tin yêu vốn mịt mù

Tháng tám có mùa thu vừa thức
Giật mình, tình đã vội vàng xa
Bàn tay năm ngón nào luống cuống
Đếm đốt thời gian quên tháng ngày

Tháng tám tình ta chưa tròn tuổi
Cái tuổi chung đường, chung lối đi
Nết quen, ngoa nguýt pha hờn giận
Chưa nếm bao nhiêu – Hỏi tuổi gì?

Chẳng biết xa rồi ai có nhớ,
Như sóng trùng dương vẫn bạc đầu
Cuộn trong lồng ngực ai nghẹt thở
Mà ta chưa rõ bởi - vì đâu?

Tháng tám bàn tay nào phai dấu
Chiếc lá rơi nghiêng rất hững hờ.
Tháng tám <ăn theo>
Tháng tám trời còn mưa chẳng dứt
Như tình cô gái tuổi tròn trăng
Vắng nợ duyên nồng sao thổn thức
Nấc mãi đêm trường không nói năng

Tháng tám chờ nhau ru lại mộng
Sao người hờ hững cứ như không
Bao là ước hẹn trời xa rộng
Dìu dắt nhau đi thỏa má hồng

Mà sao một chốc đành quên mất
Ai chẳng một câu vẹn nửa lời
Em khóc nhiều đêm như muốn ngất
Ôi tình như thể để yêu chơi

Tháng tám đong đầy thêm tám tháng
Xa nhau vừa đủ một năm tròn
Thì thôi em rúc vào trong vỏ
Dệt mộng duyên tình đã chết non

T.B
LƠ NGƠ HỎI?

Tự bao giờ …
Giữa chúng ta
Một khoảng cách
Có bao giờ …
Anh chợt hỏi ….
Tại vì sao ?

Lỗi ở em
Hay vì anh
Hay cuộc đờ?i

Tự bao giờ ….
Em biêt nhớ
Biết mong chờ ..!

Và giờ đây …
Vị trí nào
Anh cho em ….?
MỘT MÌNH

Một mình cũng chỉ một mình
Một mình tự hỏi vô tình thế sao ?
Một mình em bước lao xao
Một mình một góc biết bao nhiêu buồn ?

Một mình nhặt nhớ dỗi hờn
Một mình thơ thẫn cho hồn chơ vơ
Một mình một bóng ơ thờ
Một mình lệ khóc bây giờ không anh

Một mình ngắm mảnh trời xanh
Một mình trống vắng không anh nghẹn ngào
Một mình mới biết mất nhau
Một mình mới biết nỗi đau lạnh lùng .
Rồi mai..

rồi mai.. em bỏ làm thơ
rồi mai.. bỏ hết mộng mơ nửa vời..

rồi mai.. thôi hết nói cười,
em đi, em bước giữa trời thênh thang..

rồi mai.. ừ nhé tim ngoan
im thinh nhé! kệ trần gian dối lừa..

rồi mai.. đứng dưới cơn mưa
rồi mai.. em khóc cho vừa hồn nhiên

rồi mai.. em hết vô duyên
rồi mai.. em sẽ thôi điên vì người


04/09/2012
Em đi....

Em đi...bỏ lại con đường
Giữa trời Thu muộn nắng dường vắng tênh

Em đi bước những chênh vênh
Bên kia triền nắng gập ghềnh Đông phong

Em đi...lối cũ hoang mong
Nhớ bàn chân bước mỏi mòn xanh rêu

Hoa xưa hoa thắm bao nhiêu
Nay còn tàn cội úa chiều ngô nghê

Em đi...mịt chốn Sơn Khê
Cho người ở lại cơn mê đắm trường

Bên song một áng mây vương
Phủ mờ một cõi hoang đường phiêu linh

Em đi rồi...tôi lặng thinh
Trở tay nhặt lại vụn tình hôm qua....
Dường Như Ở Cõi Chúng Mình



chỗ hồn trũng
đổ cơn mưa
giọt rơi trên tóc huyền -
xưa ước thề

đang vui
sao bỗng ê chề
đang vui sao bỗng tư bề
buồn tênh!

dang tay hứng
giọt mưa đêm
một tôi hiu quạnh
nghe chênh vênh tình.

dường như ở cõi chúng mình
có hạt mưa
vỡ chùng chình
vỡ đôi..

05/09/2012
Dường như
...trong cõi lơ ngơ
Có ai lặng lẽ làm thơ cho mình
Dường như
...có những cuộc tình
Có người cười
...với trăm nghìn nỗi vương
Như là
...một khúc đoạn trường
Như là
...ta đã lạc đường chông chênh
Đêm này thơ lại buồn tênh

T.B
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44