Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ::: lơ ngơ lời mình:::
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44
(05-11-2012, 10:00 AM)lanhdien Đã viết: [ -> ]Anh xin lỗi trong một ngày đến muộn
chẳng kịp đưa em đến giấc tương phùng
em đi rồi còn có trách tôi không
có hờn giận giống như là cô bé?

Xin lỗi nhé! Thời gian không trở lại
tháng vô tình, năm cũng hững hờ trôi
miền xa xưa chỉ kí ức bồi hồi
đủ đay nghiến, đủ thẩn thờ vô lối...

Anh xin lỗi một buổi chiều tắt nắng
để mình em cô lẻ giữa hoàng hôn
phía sau lưng là sương phủ giăng mờ
mà khoảng trước là mênh mông bất tận

Anh xin lỗi những vần thơ dang dỡ
chẳng kịp lưu cảm xúc thuở ban đầu
mai đây về nhặt lại bóng hoàng hôn
mặt trời nào có còn lưu dấu đỏ?

Anh xin lỗi! Xin lỗi nè...cô nhỏ
đừng giận hờn, đừng ngoa nguýt cong môi
đừng xa tôi và đừng thoáng chau mày
để nỗi nhớ thành vô biên thăm thẳm

Anh xin lỗi! một ngày không xa lắm
sẽ đi về chung mộng ước trăm năm
................................................
................................................

Để đó tiếp laughing
(06-11-2012, 10:53 AM)Hồ Yên Dung Đã viết: [ -> ]
(05-11-2012, 10:34 AM)lanhdien Đã viết: [ -> ]
(05-11-2012, 10:00 AM)lanhdien Đã viết: [ -> ]Anh xin lỗi trong một ngày đến muộn
chẳng kịp đưa em đến giấc tương phùng
em đi rồi còn có trách tôi không
có hờn giận giống như là cô bé?

Xin lỗi nhé! Thời gian không trở lại
tháng vô tình, năm cũng hững hờ trôi
miền xa xưa chỉ kí ức bồi hồi
đủ đay nghiến, đủ thẩn thờ vô lối...

Anh xin lỗi một buổi chiều tắt nắng
để mình em cô lẻ giữa hoàng hôn
phía sau lưng là sương phủ giăng mờ
mà khoảng trước là mênh mông bất tận

Anh xin lỗi những vần thơ dang dỡ
chẳng kịp lưu cảm xúc thuở ban đầu
mai đây về nhặt lại bóng hoàng hôn
mặt trời nào có còn lưu dấu đỏ?

Anh xin lỗi! Xin lỗi nè...cô nhỏ
đừng giận hờn, đừng ngoa nguýt cong môi
đừng xa tôi và đừng thoáng chau mày
để nỗi nhớ thành vô biên thăm thẳm

Anh xin lỗi! một ngày không xa lắm
sẽ đi về chung mộng ước trăm năm
................................................
................................................

Để đó tiếp laughing

Bắt đền đó, ai bảo anh xin lỗi
Để mưa về hoen ướt mắt mi ngoan
Cứ rong chơi với gió lộng mây ngàn
Đến làm chi khi chiều mờ nắng tắt…

Tháng năm trôi cuốn theo mùa nhan sắc
Để ngậm ngùi xa xót buổi trùng lai
Em đâu còn cô bé của ngày xưa
Để chau mày, để cong môi ngoa nguýt

Em vẫn đứng giữa chiều sương giá rét
Nghe đông về từ buổi ta chia xa
Anh luôn muộn nên cũng đừng hờn trách
Mặt trời nào không còn đỏ dấu yêu

Và vần thơ hãy cứ là dang dở
Để sáng trong mộng đẹp buổi ban đầu
Để trong anh em vẫn là …cô nhỏ
Để nhớ còn lưu luyến mãi tim nhau….

Bắt đền đó, ai bảo anh xin lỗi
Để bây chừ mưa ướt mắt em nâu.

(Ăn theo vì thấy có ai đó kêu "cô nhỏ" party)

Được đó! Ăn theo tiếp đi Jn Jun. Lãnh đang bí laughing
Giá "mù, câm, điếc"... lại hay!
Giữ niềm tin khỏi từng ngày bong ra.
Cứ bấu loạng choạng mà qua
Màng chi những mảng xót xa rêu tường
Đổ cho tất thảy "vô thường"
Trám chi mấy nhát dở ương... thêm buồn.

06.11.2010
Xin lỗi (2)

Xin lỗi nhé! Bởi vì tôi đến muộn
Chẳng thể về, khâu vá được tình em
Chỉ thầm trách, những mùa thu lơ đãng,
Để heo may len lén đến… giật mình

Trong khoảnh khắc ta thành người xa lạ
Đến nụ cười chẳng rõ một hình dung…
Nên từ đó, ta lạc loài thân phận
Nhớ bây giờ, là hoài vọng hư không

Xin lỗi nhé! Những vòng xe, hò hẹn
Suốt cung đường, ai lỡ một nhịp đưa?
Lối đi cũ, giờ chẳng còn thân thuộc
Bàn chân nào, chỉ một thoáng xa đưa

Xin lỗi nhé! Tháng, năm, tình lận đận
Chưa một lần, hưởng trọn một cuộc vui
Hạnh phúc cũng... chỉ là cơn giả tạo?
Trách nhau chi, rồi đó cũng…ngậm ngùi!
[Hình: 253179_10151246468604587_1225778153_n.jpg]

Ảnh: Nhược Thủy chụp (lụm từ fb của nàng í 010)

Ơi em nhí nhảnh
Tím xanh đỏ hồng
Mới ấm chợt lạnh
Dỗi hờn khổng không.

Ơi em đỏng đảnh
Đang khóc bỗng cười
Áo mưa lỏanh ngỏanh
Gấp - tung rối bời.

Ơi em mỏng mảnh
Lấm lem bởi đời
Thượng chân hạ cẳng
Dập vùi nét tươi.

Ơi em lanh lảnh
Khúc ca bổng trầm
Réo vui, đau lặng
Trong cùng hợp âm.

*****
Con chữ nhì nhằng
Chạy quanh lố nhố
Nét bút thì thầm:
Thân thương quá, Phố!

Gió tạt vô cớ
Câu thơ lở dở...
Ngẩn ngơ.

(Sài Gòn, một ngày se se lạnh)

30.10.10

P/s: Sáng nay SG trong ta thật là dễ thươnglove struck
Hổng phải khen nha.Nhưng hai thầy trò mi hồi này teen quá thể. laughing
Mi thì ta hiểu, còn sp mi thì khó hiểu quá laughing
Tôi còn ở trọ
Trong vũng trần gian
Bàn chân mở lối
Đi qua cội đời

Vết buồn như lá
Bay về mù khơi
Vết sầu như suối
Miên man trượt dài
Vết tình như đá
Rêu phong phủ dày...

Xa bàn tay nhớ
Mười búp măng thon
Nở hoa tuyệt vọng*
Đời tôi trổ sầu

Những lời dối gian
Suốt đời đa mang

Tôi còn ở trọ
Biết về nơi đâu
Xa lìa yêu dấu
Chưa tỏ mặt đời

Em ơi! em ơi!

Đời tôi u tối
Trần gian lạc loài
Lần mò bước đi
Riêng lẻ đời mình.

*"Hãy đi đến tận cùng của tuyệt vọng, để thấy tuyệt vọng cũng đẹp như một bông hoa"
. TCS
Cuộc đời đầy những đua chen
Đến khi cần thiết trắng đen rõ ràng.
Bất ngờ rồi đến hoang mang
Lâu lâu có dịp ngỡ ngàng vậy thôi!
pd
Có thể mai này không gặp nữa
Đến cả nụ cười chẳng hình dung
Âu là cũng giấc phù vân vậy
Mây trắng trên đầu mây vẫn bay
Nơi em ở
chẳng màu vàng hoa cúc
Chẳng se lòng bởi cái lạnh heo may
Nơi em ở
chỉ có những ngày
Mưa và nắng đan xen cùng nỗi nhớ

Anh nơi đó
có vương lòng bỡ ngỡ
Có miên man cùng sắc lá đón thu sang
Có buồn không khi nhìn đóa cúc vàng
Mà nhung nhớ đến em, một miền xa ngút ngái

Ta với tay
cho khoảng trời gần lại
Sao níu hoài mà ngày tháng cứ mãi xa
Biết bao giờ ta tìm thấy được ta
Cho bản tình ca không tím màu của nhớ

Nơi em ở
con nắng vàng rực rỡ
Và mưa chiều loang tím phố me bay
Chiều từng chiều, thèm hơi ấm bàn tay
Mà xa quá, nghe lòng trơ trọi quá

Anh nơi đó
có ngẩn ngơ nhìn lá
Hát bài ca sầu tím nỗi nhớ mông lung
Biết bao giờ ta lại được sánh vai cùng
Ngắm hoa cúc
ngắm thu vàng trải đầy trên lối vắng

Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44