Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ::: lơ ngơ lời mình:::
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44
Chiều nay chiếc bóng lơ ngơ ngã
Ta giật mình xa lạ chính ta
Rơi hết chưa mấy tầng mặt nạ?
Màn nhung đời mới khép non tà.
" Một làn khói trắng, ru đời vào quên lãng...... Khơi dậy tình đau !"

Này em, giữa dòng trôi nghiệt ngã
Khi mỉm cười, khi lã chã giọt rơi
Khi nào em nhớ khúc à ơi
Nhớ ngày xưa, tiếng ru hời giấc trưa ?
Ngơ ngác.............

Nắng nghỉ bên đàng chửa dạo chơi
Hắt hiu cuối phố chỉ hai người
Tàu rời bến cảng tự nhiên tịch
Ngơ ngác trong lòng sầu lại rơi
pd




chỗ ngàn năm chỗ xanh rêu
mê man sóng vỗ liu hiu nhịp lòng
đem mình ra thả suối sông
một ngày kia.. một ngày mong... bến bờ
chỗ tâm cảm . chỗ ngu ngơ
chừng như thơ ý đã ngờ vực nhau
chỗ đời... mưa nắng hanh hao
...giữa trời rớt giọt vu vơ...
...giữa ngày bất chợt câu thơ ngang dòng...
...lưng chừng sợi nhớ, sợi mong...
...mơ hồ lúc giận, lúc trông...
...thở dài...
"Giờ là cát bụi, giờ thành tro
Một mảnh xuân xanh rối tơ vò
Người mới bên ta, lòng hờ hững
Tiếc hoài người cũ, lòng co ro"
Tìm trong đêm rách rưới
Cơn mơ nào lẻ loi?
"Tôi buồn như thể
tôi chính là tôi."

Cuộc sống nhất thiết có phải lúc nào cũng cần những dấu lặng như thế này ko?

Chiều, ngang qua ngõ nhà ai
Giàn xanh rủ rễ, bỗng hoài cố nhân
Năm nào cũng độ trăng xuân
...


tháng 3
như dải lụa mềm
dịu dàng nắng quẩn quanh thềm hoa xưa
nhỏ đội nắng đi lễ chùa
giấu trong nhánh tóc nguyên mùa tinh khôi


March 01, 2011
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44