Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ::: lơ ngơ lời mình:::
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44
"Từ ngày Phật chạy ra đường"
Cái gì mà chẳng dị thường
hả em?
Anh còn nợ em

Anh nợ em một lời hò hẹn
Cuối mùa Thu mưa rẽ hai đường
Nợ em…
Một vần thơ chưa trả
Nơi xứ người
Ai đó?
Cứ bâng khuâng…

Anh nợ em một trái tim nông nổi
Một vành môi bổi hổi bồi hồi
Để khi xa muôn đời anh thấy tội
Thương nhớ bời bời…
Cày nát
Tim ơi!

Còn nợ em một buổi chiều vắng lặng
Công viên buồn ghế đá đứng trơ vơ
Nợ em…
Một tiếng yêu nghiệt ngã
Dưới cơn mưa nghe nức nở tìm về…

Nợ lại em một mùa thương chín mọng
Quả cô đơn
Rụng rụng
Trước hiên nhà
Đêm bơ vơ anh trườn lên giấc mộng
Vỗ về mình trong những lúc cô liêu

Anh nợ em, nợ em ngàn nỗi nhớ
Triệu lời yêu nên ngớ ngẫn theo hoài
Xin một lần khắc tên lên vách đá
Nghe vọng về từng vết cắt trăm năm

Anh còn nợ em một làn hơi thở
Rất nồng nàn trong giấc miên du
Có nụ hồng duyên trên môi vừa nở
Anh nợ lại…Em
Nợ nửa phần đời.


LẠI MỘT...
MÙA ĐÔNG

*tặng Mém

Mùa đông về quạnh quẽ..
xám cả góc trời chiều


Nắng không về trong một ngày đông
còn sót lại chiếc lá cuối cùng của mùa thu hôm qua
cằn cỗi
rơi xuống bậc thềm..

Em rướn mắt nhìn qua ô cửa nhỏ
thấy những vệt tròn lem nhem mờ phố thị và những cây cột đèn đứng đó trang nghiêm..
bên kia nhà hàng xóm văng vẳng khúc nhạc bolero héo hắt:
Mùa đông..
Mùa đông..

Lại một mùa đông với những cơn mưa phùn gió bấc
với những con đường đất nâu lún ngập
rặng thông già lặng lẽ..

Mùa đông không có tuyết rơi
chỉ có giòng sông mưa trầm mình trên máng xối
và em
nơi ô cửa nhỏ
chuyện trò cùng mùa đông..

nov 29,2011
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ...

Một thuở
Em nói “Paris mầu rượu chát”
Trầm môi mình
Nhuộm cả hoàng hôn…

Paris mùa này trời đã lập đông
Sẽ thôi nắng,
Tuyết rơi đầy lên nữa.
Và có:
Bao nhiêu là lá mà gió lẻ…”?*
Để tay em
Lần lựa,
Kiếm tìm…

Bàn tay trong một ngày ngun ngút gió
Níu nghìn trùng,
Chỉ nhặt mù khơi.
Nhặt lại hàng cây bên đường xơ xác,
Nhặt ánh nắng nghiêng xuyên phớt ráng chiều.

Paris mùa này sẽ nhạt mất thôi!
Thiếu ánh mắt đa tình,
Nụ cười ẩn ngôn…
Trên làn môi cô gái.
Xô lệch hồn ai
Hóa đá đền đài.

Paris bây giờ…
Trong hơi thở mùa đông.
Có những nỗi nhớ chơi vơi,
Thấm vào đêm lan tỏa.
Xứ lạnh hằn thêm buốt giá
Từng mảng sầu vô tận chảy vào trong.
Có khóc không em?
Khóc không em?
Khi tự tay mình xua từng dòng hoang lạnh
Đuổi những dấu cô đơn về phía heo hút cuộc đời
Nét son trầm trên môi em tô thêm một lần nữa
Vẽ lại hình hài trên lớp tuyết liêu xiêu…

Bao nhiêu là lá mà gió lẻ…
Bất chợt vỡ òa
Đẫm ướt cả mùa đông.

* thơ ĐHM
Có nhớ không em
Một chiều cổ tích
Mưa bay rả rích
Dưới cội hoa vàng

Em đến trong mưa
Gót hài lướt thướt
Làm anh say khướt
Suốt một buổi chiều

Ngoài trời liêu xiêu
Mưa nghiêng từng đợt
Cùng em cười cợt
Mưa chi nỗi niềm?

Nụ hoa nghiêng nghiêng
Nở vừa chúm chím
Em cười biêng biếc
Lòng anh rối bời

Yêu đến tả tơi
Nên trời mưa lớn…

Có nhớ không em
Buổi chiều hôm ấy
Bàn tay run rẩy
Chạm nhau vội vàng

Anh đốt miên man
Từng làn khói thuốc
Vóc em gầy guộc
Anh buồn lưa thưa

Buổi chiều đầy mưa
Về không xa ngái
Mà sao tê tái
Buồn ơi là buồn

(Quán đã lên đèn
Mưa chừng thôi nặng
Nhìn nhau lẳng lặng
Ta về đi thôi)

Anh tiễn em đi
Mưa gần như khóc
Mắt em ướm ngọc
Hạt mưa trắng ngần

Chân bước bâng khuâng
Mà lòng hun hút…

Nhớ quá đi thôi
Dáng gầy thuở nọ
Dưới mưa ta trọ
Chúng mình nên duyên
(28-12-2011, 10:12 PM)lanhdien Đã viết: [ -> ]Có nhớ không em
Một chiều cổ tích
Mưa bay rả rích
Dưới cội hoa vàng

Em đến trong mưa
Gót hài lướt thướt
Làm anh say khướt
Suốt một buổi chiều

Ngoài trời liêu xiêu
Mưa nghiêng từng đợt
Cùng em cười cợt
Mưa chi nỗi niềm?

Nụ hoa nghiêng nghiêng
Nở vừa chúm chím
Em cười biêng biếc
Lòng anh rối bời

Yêu đến tả tơi
Nên trời mưa lớn…

Có nhớ không em
Buổi chiều hôm ấy
Bàn tay run rẩy
Chạm nhau vội vàng

Anh đốt miên man
Từng làn khói thuốc
Vóc em gầy guộc
Anh buồn lưa thưa

Buổi chiều đầy mưa
Về không xa ngái
Mà sao tê tái
Buồn ơi là buồn

(Quán đã lên đèn
Mưa chừng thôi nặng
Nhìn nhau lẳng lặng
Ta về đi thôi)

Anh tiễn em đi
Mưa gần như khóc
Mắt em ướm ngọc
Hạt mưa trắng ngần

Chân bước bâng khuâng
Mà lòng hun hút…

Nhớ quá đi thôi
Dáng gầy thuở nọ
Dưới mưa ta trọ
Chúng mình nên duyên

Hehe, cái bài này ê-đít lại chút xíu là giống chiện tềnh của coan á thầy010
(29-12-2011, 09:12 AM)TieuChieu Đã viết: [ -> ]
(28-12-2011, 10:12 PM)lanhdien Đã viết: [ -> ]Có nhớ không em
Một chiều cổ tích
Mưa bay rả rích
Dưới cội hoa vàng

Em đến trong mưa
Gót hài lướt thướt
Làm anh say khướt
Suốt một buổi chiều

Ngoài trời liêu xiêu
Mưa nghiêng từng đợt
Cùng em cười cợt
Mưa chi nỗi niềm?

Nụ hoa nghiêng nghiêng
Nở vừa chúm chím
Em cười biêng biếc
Lòng anh rối bời

Yêu đến tả tơi
Nên trời mưa lớn…

Có nhớ không em
Buổi chiều hôm ấy
Bàn tay run rẩy
Chạm nhau vội vàng

Anh đốt miên man
Từng làn khói thuốc
Vóc em gầy guộc
Anh buồn lưa thưa

Buổi chiều đầy mưa
Về không xa ngái
Mà sao tê tái
Buồn ơi là buồn

(Quán đã lên đèn
Mưa chừng thôi nặng
Nhìn nhau lẳng lặng
Ta về đi thôi)

Anh tiễn em đi
Mưa gần như khóc
Mắt em ướm ngọc
Hạt mưa trắng ngần

Chân bước bâng khuâng
Mà lòng hun hút…

Nhớ quá đi thôi
Dáng gầy thuở nọ
Dưới mưa ta trọ
Chúng mình nên duyên

Hehe, cái bài này ê-đít lại chút xíu là giống chiện tềnh của coan á thầy010
Nầy đã được ông Phạm Sách Trời e - đit lại thành chiện tềnh của ổng roài đó. Cười đểu

Mấy hôm rồi vắng Bóng
Nhỏ giờ đi đâu rồi
Lời mình lơ ngơ hóng
Thu tàn và Đông trôi

Bấy lâu rồi lặng lẽ
Tìm ai đi qua đời
Tiếng thơ êm nhè nhẹ
Đi đâu rồi thơ ơi...
người về thơ đổ bóng
nhỏ dài trên đường đi
ôi thuở nào mộng mị
mười năm rồi còn gì
(08-01-2012, 09:46 AM)lanhdien Đã viết: [ -> ]người về thơ đổ bóng
nhỏ dài trên đường đi
ôi thuở nào mộng mị
mười năm rồi còn gì

Người về thơ ngã bóng
Nhỏ từng giọt lung linh
Ta về trong hư hỏng
Rượu hoài như lưu linh
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44