Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Chuyện làng Thi ẩm
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Họ Hồ hôm trước về Nha Trang ăn Tết. Tối ấy "buồn" quá ra bãi biển tìm chổ trút bầu tâm sự.

Khổ nổi, biển gió thì lồng lộng, bãi cát trãi dài mênh mông, có mấy cây dương thì trụi cmn hết lá. Ngó đi ngó lại chả có chổ nào khuất khuất tý.

May mà biển vắng, chả thấy ma nào, nên thôi tặc lưỡi làm đại.

Chưa đầy một phút ba mươi giây lẫn trong biến gió biển vi vu, tiếng sóng biển rì rào, có tiếng ai huýt sáo bài "Giã biệt em" nghe da diết lắm.

Lát sau bổng nghe "á" một tiếng rõ to. Thì trong lúc đang "tác chiến", họ Hồ dùng cành liễu khô viết thơ lên cát, bổng đâu bật lên một hòn ngọc, sực nghĩ đến sự tích "Dã tràng", bèn bỏ vào túi áo, thế là bổng nghe được tiếng ba con ruồi trò chuyện với nhau.

Ruồi đực A:

- Valentine này anh sẽ cầu hôn em. Em đồng ý lấy anh nhé? Lấy anh em sẽ sống trong tình yêu to lớn nhất mà anh dành cho cô gái anh yêu.

Ruồi cái suy tư:

- Hãy cho em thời gian suy nghĩ nhé!

Ruồi đực B:

- Valentine này anh sẽ cầu hôn em. Em đồng ý lấy anh nhé? Lấy anh em sẽ sống trong đống "c...t" to lớn nhất mà anh dành cho cô gái anh yêu.

Ruồi cái e lệ:

- Em đồng ý!
Trước khi vào bài mới, cô giáo In Jun kiểm tra miệng với câu hỏi: “Liễu Thăng bị chém ở đâu?”.

Lanhdien tự tin:

- Thưa cô bị chém ở ải Chi Lăng ạ.

- Sai! Liễu Thăng bị chém ở cổ.

- Ai nhắc lại Liễu Thăng bị chém ở đâu? – Cô giáo In Jun hỏi lại một lần nữa.

Phở nhanh nhảu:

- Thưa cô bị chém ở cổ ạ.

- Sai. Bị chém ở ải Chi Lăng. Đó là lý do hôm nay chúng ta sẽ học bài ‘Lịch sử không bao giờ lặp lại’.
(19-02-2014, 08:55 AM)Mộc Mạc Đã viết: [ -> ]Trước khi vào bài mới, cô giáo In Jun kiểm tra miệng với câu hỏi: “Liễu Thăng bị chém ở đâu?”.

Lanhdien tự tin:

- Thưa cô bị chém ở ải Chi Lăng ạ.

- Sai! Liễu Thăng bị chém ở cổ.

- Ai nhắc lại Liễu Thăng bị chém ở đâu? – Cô giáo In Jun hỏi lại một lần nữa.

Phở nhanh nhảu:

- Thưa cô bị chém ở cổ ạ.

- Sai. Bị chém ở ải Chi Lăng. Đó là lý do hôm nay chúng ta sẽ học bài ‘Lịch sử không bao giờ lặp lại’.

Chuyển qua xài nick mới coi bộ cưng dzui dzẻ ha ![/color]
Đêm hôm trước lanhdien ra lụm quần áo ngoài dây phơi, trời vừa tối vừa lạnh nên cứ quơ cho nhanh rồi vào, lúc gấp thấy lẫn 2 cái quần tam giác của cô hàng xóm, nhưng trời lạnh quá nên cứ tặc lưỡi đi ngủ.

Sáng ra dậy muộn, lại thấy thiethoa chạy hồng hộc sang bảo bên nhà hàng xóm đang xôn xao về vụ mất nội y, lanhdien giật mình đánh thót! Bây giờ ngang nhiên mang trả lại thì mất mặt lắm, mà ỉm đi bọn đấy biết thì bách nhục! Đang phân vân chả biết xử trí thế nào thì thiethoa bảo đưa nó tìm cách trả lại, lanhdien mừng húm đưa cho luôn.

Tối đó cô hàng xóm hầm hầm bước sang nhà, vừa giáp mặt chửi ngay: "Thằng bệnh hoạn, cầm nhầm thì trả, sao viết mất dạy thế!" Rồi đập phong thơ vào mặt.

Bần thần nửa buổi vì sốc & choáng, cuối cùng lanhdien cũng run run mở thư ra xem:

"Tại hạ tên lanhdien Thanh Thí, hôm qua vô tình có đi qua nơi đây, phát hiện 2 chiếc xi líp rách của vị nữ nhi nào tỏa ra âm khí nặng nề, liền động lòng hào hiệp mang về tẩy uế giúp. Tại hạ đã sử dụng Ô mô thần chưởng, kết hợp Comfor đại pháp thanh trừng tà độc, đến sáng ra ngửi lại thì muôn phần thơm tho, nên đóng hộp cùng lá thơ này đem gửi lại. Mong cô nương chăm chỉ dùng Dạ Hương tán để giữ âm khí không phát tán xa, ảnh hưởng chúng sinh bốn bề, tại hạ vô cùng cảm kích!"
(20-02-2014, 09:03 AM)Mộc Mạc Đã viết: [ -> ]Đêm hôm trước lanhdien ra lụm quần áo ngoài dây phơi, trời vừa tối vừa lạnh nên cứ quơ cho nhanh rồi vào, lúc gấp thấy lẫn 2 cái quần tam giác của cô hàng xóm, nhưng trời lạnh quá nên cứ tặc lưỡi đi ngủ.

Sáng ra dậy muộn, lại thấy thiethoa chạy hồng hộc sang bảo bên nhà hàng xóm đang xôn xao về vụ mất nội y, lanhdien giật mình đánh thót! Bây giờ ngang nhiên mang trả lại thì mất mặt lắm, mà ỉm đi bọn đấy biết thì bách nhục! Đang phân vân chả biết xử trí thế nào thì thiethoa bảo đưa nó tìm cách trả lại, lanhdien mừng húm đưa cho luôn.

Tối đó cô hàng xóm hầm hầm bước sang nhà, vừa giáp mặt chửi ngay: "Thằng bệnh hoạn, cầm nhầm thì trả, sao viết mất dạy thế!" Rồi đập phong thơ vào mặt.

Bần thần nửa buổi vì sốc & choáng, cuối cùng lanhdien cũng run run mở thư ra xem:

"Tại hạ tên Phúc Sa Đọa, hôm qua vô tình có đi qua nơi đây, phát hiện 2 chiếc xi líp rách của vị nữ nhi nào tỏa ra âm khí nặng nề, liền động lòng hào hiệp mang về tẩy uế giúp. Tại hạ đã sử dụng Ô mô thần chưởng, kết hợp Comfor đại pháp thanh trừng tà độc, đến sáng ra ngửi lại thì muôn phần thơm tho, nên đóng hộp cùng lá thơ này đem gửi lại. Mong cô nương chăm chỉ dùng Dạ Hương tán để giữ âm khí không phát tán xa, ảnh hưởng chúng sinh bốn bề, tại hạ vô cùng cảm kích!"

Hic! Chẳng lẽ tuyệt kỹ viết thư pháp của ta chỉ thi triển được mỗi chỗ ấy hay sao? crying
(20-02-2014, 09:17 AM)lanhdien Đã viết: [ -> ]
(20-02-2014, 09:03 AM)Mộc Mạc Đã viết: [ -> ]Đêm hôm trước lanhdien ra lụm quần áo ngoài dây phơi, trời vừa tối vừa lạnh nên cứ quơ cho nhanh rồi vào, lúc gấp thấy lẫn 2 cái quần tam giác của cô hàng xóm, nhưng trời lạnh quá nên cứ tặc lưỡi đi ngủ.

Sáng ra dậy muộn, lại thấy thiethoa chạy hồng hộc sang bảo bên nhà hàng xóm đang xôn xao về vụ mất nội y, lanhdien giật mình đánh thót! Bây giờ ngang nhiên mang trả lại thì mất mặt lắm, mà ỉm đi bọn đấy biết thì bách nhục! Đang phân vân chả biết xử trí thế nào thì thiethoa bảo đưa nó tìm cách trả lại, lanhdien mừng húm đưa cho luôn.

Tối đó cô hàng xóm hầm hầm bước sang nhà, vừa giáp mặt chửi ngay: "Thằng bệnh hoạn, cầm nhầm thì trả, sao viết mất dạy thế!" Rồi đập phong thơ vào mặt.

Bần thần nửa buổi vì sốc & choáng, cuối cùng lanhdien cũng run run mở thư ra xem:

"Tại hạ tên Phúc Sa Đọa, hôm qua vô tình có đi qua nơi đây, phát hiện 2 chiếc xi líp rách của vị nữ nhi nào tỏa ra âm khí nặng nề, liền động lòng hào hiệp mang về tẩy uế giúp. Tại hạ đã sử dụng Ô mô thần chưởng, kết hợp Comfor đại pháp thanh trừng tà độc, đến sáng ra ngửi lại thì muôn phần thơm tho, nên đóng hộp cùng lá thơ này đem gửi lại. Mong cô nương chăm chỉ dùng Dạ Hương tán để giữ âm khí không phát tán xa, ảnh hưởng chúng sinh bốn bề, tại hạ vô cùng cảm kích!"

Hic! Chẳng lẽ tuyệt kỹ viết thư pháp của ta chỉ thi triển được mỗi chỗ ấy hay sao? crying

Thư pháp thường dùng mực tàu, còn huynh dùng mực ta, thế nên chỉ thi triển được ở mỗi cái chỗ ấy cũng dễ hiểu mà laughing
(20-02-2014, 10:34 AM)Phở Đã viết: [ -> ]
(20-02-2014, 09:17 AM)lanhdien Đã viết: [ -> ]
(20-02-2014, 09:03 AM)Mộc Mạc Đã viết: [ -> ]Đêm hôm trước lanhdien ra lụm quần áo ngoài dây phơi, trời vừa tối vừa lạnh nên cứ quơ cho nhanh rồi vào, lúc gấp thấy lẫn 2 cái quần tam giác của cô hàng xóm, nhưng trời lạnh quá nên cứ tặc lưỡi đi ngủ.

Sáng ra dậy muộn, lại thấy thiethoa chạy hồng hộc sang bảo bên nhà hàng xóm đang xôn xao về vụ mất nội y, lanhdien giật mình đánh thót! Bây giờ ngang nhiên mang trả lại thì mất mặt lắm, mà ỉm đi bọn đấy biết thì bách nhục! Đang phân vân chả biết xử trí thế nào thì thiethoa bảo đưa nó tìm cách trả lại, lanhdien mừng húm đưa cho luôn.

Tối đó cô hàng xóm hầm hầm bước sang nhà, vừa giáp mặt chửi ngay: "Thằng bệnh hoạn, cầm nhầm thì trả, sao viết mất dạy thế!" Rồi đập phong thơ vào mặt.

Bần thần nửa buổi vì sốc & choáng, cuối cùng lanhdien cũng run run mở thư ra xem:

"Tại hạ tên Phúc Sa Đọa, hôm qua vô tình có đi qua nơi đây, phát hiện 2 chiếc xi líp rách của vị nữ nhi nào tỏa ra âm khí nặng nề, liền động lòng hào hiệp mang về tẩy uế giúp. Tại hạ đã sử dụng Ô mô thần chưởng, kết hợp Comfor đại pháp thanh trừng tà độc, đến sáng ra ngửi lại thì muôn phần thơm tho, nên đóng hộp cùng lá thơ này đem gửi lại. Mong cô nương chăm chỉ dùng Dạ Hương tán để giữ âm khí không phát tán xa, ảnh hưởng chúng sinh bốn bề, tại hạ vô cùng cảm kích!"

Hic! Chẳng lẽ tuyệt kỹ viết thư pháp của ta chỉ thi triển được mỗi chỗ ấy hay sao? crying

Thư pháp thường dùng mực tàu, còn huynh dùng mực ta, thế nên chỉ thi triển được ở mỗi cái chỗ ấy cũng dễ hiểu mà laughing

Umh! cũng có thể:

Mực Tàu nhiều nước mau ra
Mực Ta thì nước có pha với hồ hee hee
Chàng Kai đẹp trai phong độ ngời ngời, cái gì cũng giỏi. Thơ ca không kém Thi Thánh, bida trù dập Thi Cương, cờ tướng không nhường Đạo chủ.

Một hôm nọ, chàng bị Hột Đạo chủ lập mưu, bầy thế Thất tinh hội tụ (là một thế hiểm hóc trong giới cờ tướng giang hồ) ép thua, uất ức lắm, lang thang vào rừng tìm cành cao tự vẫn. Mới loay hoay thắt xong thòng lọng thì bỗng đâu một cụ bà tóc trắng như cước hiện ra, hỏi:

- Vì sao con khóc?

Chàng mới kể lể nỗi lòng. Cụ bà chăm chú lắng nghe rồi cười nhạt:

- Nam nhi đại trượng phu không nên vì chuyện cỏn con mà thất chí. Đã gặp ta ở đây âu cũng là duyên, con cứ yên chí ra về. Thơ ca sẽ ngồi lên vai Thi Thánh, bida chấp Thi Cương nửa đường, cờ tướng tương đương A1...

Chàng Kai mừng khôn xiết, cúi đầu lạy ta, toan quay trở về. Vừa dợm bước chợt nghe cụ bà tiếp:

- Này con, ta vốn là thần tiên nên bằng này tuổi mà chưa biết cái chuyện giữa nam và nữ ra sao. Con có thể ...

Chàng Kai hơi lưỡng lự, nhưng tặc lưỡi, bụng nghĩ thầm: "Cái gì chả phải trả giá, vả lại đã thần tiên chắc cũng không bệnh tật gì". Bèn bế cụ bà ra sau gốc cây...

Chừng đâu 1 tiếng sau thì xong, cụ bà hết sức âu yếm, đưa bàn tay nhăn nheo vuốt nhẹ lên mặt Kai, thì thầm:

- Tuổi trẻ bá đạo thật! Con có thể nói ta biết năm nay con bao tuổi rồi không?

Kai lễ phép trả lời:

- Năm nay con 3x rồi ạ.

- Trời, Kai... Con nói gì? 3x? Có thật không? Sao 3x rồi mà còn tin trên đời này có tiên hả Kai?
Phụng hay nhậu khuya ở SG, một hôm lúc 2h sáng, đường phố không còn phương tiện nào thì Phụng gặp Agift vẫy xe ...

Agift: Cho tôi đi về nghĩa trang Gò Dưa

Mặc dù hơi sợ nhưng vốn là trùm đi đêm, tin trên đời này làm gì có ma và Phụng vẫn cho Agift lên xe ...Xe chạy được 1 đoạn, Phụng nhìn qua gương chiếu hậu không thấy Agift đâu... Phụng vội phanh gấp, quay đầu lại thì Agift nhìn trừng trừng ...
Đoán mình bị hoa mắt nên Phụng nhấn ga chạy tiếp, lần này chạy nhanh hơn cho đỡ sợ ...
Liếc vào gương chiếu hậu, lại không thấy Agift đâu, hoảng quá Phụng phanh xe lết bánh cháy đường, quay đầu lại thấy Agift dí sát vào mặt, mồm đầy máu và nói ...:

- Cái đmm , tao làm gì mày mà mỗi lần tao cúi xuống buộc dây giày mày lại phanh gấp làm tao dập cái mũi rồi thằng chó...
(17-04-2014, 12:56 PM)hothiethoa Đã viết: [ -> ]Phụng hay nhậu khuya ở SG, một hôm lúc 2h sáng, đường phố không còn phương tiện nào thì Phụng gặp Agift vẫy xe ...

Agift: Cho tôi đi về nghĩa trang Gò Dưa

Mặc dù hơi sợ nhưng vốn là trùm đi đêm, tin trên đời này làm gì có ma và Phụng vẫn cho Agift lên xe ...Xe chạy được 1 đoạn, Phụng nhìn qua gương chiếu hậu không thấy Agift đâu... Phụng vội phanh gấp, quay đầu lại thì Agift nhìn trừng trừng ...
Đoán mình bị hoa mắt nên tôi nhấn ga chạy tiếp, lần này chạy nhanh hơn cho đỡ sợ ...
Liếc vào gương chiếu hậu, lại không thấy Agift đâu, hoảng quá Phụng phanh xe lết bánh cháy đường, quay đầu lại thấy Agift dí sát vào mặt, mồm đầy máu và nói ...:

- Cái đmm , tao làm gì mày mà mỗi lần tao cúi xuống buộc dây giày mày lại phanh gấp làm tao dập cái mũi rồi thằng chó...

016