Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Chuyện làng Thi ẩm
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
1234 trở về nhà sau cuộc thi sát hạch lấy bằng lái xe với vẻ mặt hoang mang:
- Thật là rắc rối - Anh ta nói với ông bố - Chiếc xe tải đó có vấn đề.
- Nghĩa là con bị đánh trượt?
- Điều đó chưa rõ. Cả Ban giám khảo có còn ai đâu ạ!
Bữa nọ, Hớ và CafeSữa cùng ngồi thảo luận về tình yêu. CafeSữa tâm sự :

- Tôi đã ba lần tưởng rằng mình đã yêu.

- Thế cơ à surprise

- Uh, 5 năm trước tôi rất quan tâm đến một người phụ nữ - một người không ưa tôi một chút nào.

- Thế đấy không phải là tình yêu sao ? - Hớ thắc mắc.

- Không, đó chỉ là mê muội. 2 năm sau, tôi lại chú ý tới một cô gái rất cuốn hút, nhưng cô ấy lại không hiểu tôi.

- Đó có phải tình yêu không ?

- Không, đó chỉ là mơ mộng.

- Còn lần thứ 3 ?

- Khoảng 1 năm sau, tôi gặp 1 phụ nữ trên chuyến tàu ra đảo Cát Bà. Cô ấy thông minh, hài hước và nói chuyện rất duyên. Dù gặp cô ấy ở bất cứ đâu trên boong tàu đó, tôi cũng có cảm giác rất lạ, thấy bồn chồn, hồi hộp, trong người cứ không yên...

- Thế rồi đó có phải tình yêu không ? - Hớ sốt ruột ngắt lời.

CafeSữa thản nhiên :

- Không, lần đấy là tôi bị say sóng.
Một đêm, Ngạo làm về trong trạng thái say xỉn, cứ đòi...,
vợ bảo: khẽ thôi anh, kẻo con nó dậy
Ngạo:kệ, nó ngủ như thằng chết trôi thế kia biết làm sao được- Nói đoạn xông tới.
Hôm sau cả nhà đang ăn cơm, Nhóc Kiếm Phong chìa bát ra bảo mẹ: "Cho thằng chết trôi xin bát cơm..."
Trong giờ nhạc, một TieuChieu cứ hỏi thầy Lục Tuyệt:
- Thưa thầy, đàn vĩ cầm là đàn gì ạ ? surprise
Lục Tuyệt giải thích:
- Vĩ là đuôi, vĩ cầm là cầm vào đuôi, khi chơi loại đàn này người ta phải cầm vào đuôi nên gọi là đàn vĩ cầm.
...- Thưa thầy đàn Tỳ bà là đàn gì ạ ? thinking
- Đàn này chỉ có phụ nữ chơi thôi, lúc diễn tấu đàn phải tỳ vào người nên gọi là đàn tỳ bà.
- Thưa thầy , thế đàn dương cầm là đàn gì ạ ? _ Tiểu Chiêu lại hỏi.
- …Ừhhh… ... blushing
Hothiethoa đê tiện khỏi nói. Tật hay mắc nhất là thấy mĩ nhân liền mắt chớp chớp, miệng đớp đớp, nước dãi ròng ròng rất khả ái. Phu nhân họ Vu đã mấy lần trách phạt úp mặt vào tường song chứng nào vẫn tật ấy.

Hổm rồi, vemientay có tụ họp quần anh, mời họ Hồ đến dự, lại sai peduyen cùng một số mĩ nữ đờn ca sáo nhị cung nghênh. Hồ đại tiện khoái quá mới lả vài đường bướm lượn, lơi mấy điệu tiện nhân. Càng lúc càng say đắm.

Tiệc tàn, đang lâng lâng, bỗng chợt nhớ cái Angry của một người, toàn thân lập tức như điện giật, run lẩy bẩy.

Vò đầu bứt tóc một lúc, Hothiethoa đại tiện chợt cười một tràng như sấm động (không được liên tưởng đến câu đối). Đoạn thẳng lưng, ngẩng mặt hùng dũng tiến về Hồ phủ. Đẩy cửa, xiên xẹo bước vào.

Bỗng nghe có tiếng chì chiết như 2 miếng sắt rỉ cà vào nhau:

- Giận004:Confused uống lắm vào, không khác gì thằng say rượu.004004004

Thiethoa đại tiện lảo đảo chực ngã, phu nhân hốt hoảng chạy ra toan đỡ:

- Lại còn thế này nữa, khổ mình thì một, vợ con khổ mười. Giời ơi là đất.

Thiethoa hùng hổ gạt phăng đôi tay ngọc, lè nhè:

- Cô là ai? Tưởng ta say rượu rồi sàm sỡ sao? Nói cho cô biết nhé, ngoài phu nhân ta, chưa có nữ nhân nào được chạm vào người ta hếtangry

Sáng mai, Hồ đại tiện tỉnh dậy trong chăn ấm nệm êm, toàn thân sạch sẽ thơm tho, cạnh giường có để chậu đồng nước trong vắt và một cái khăn mặt trắng như bông.

RỒI HAI MƯƠI NĂM SAU

Kỷ niệm 20 năm ngày cưới Hồ Thiết Hoa và Vũ Thiên Di, Hồ Hớ đến tiệm đặt bánh mừng sinh nhật Thiên Di. Sau 1 hồi chọn được kiểu bánh vừa ý và vắt óc suy nghĩ, Bô lão Hớ nghĩ ra 1 câu để viết lên bánh "Em không già đi mà còn trẻ lại " .
Lão Hớ bèn nói với người làm bánh :

- Tôi đặt chiếc bánh có viết dòng chữ để mừng sinh nhật vợ đấy nhé.

- Trình bày thế nào ạ ? thằng bé Aydada - con chủ tiệm hỏi.

- Viết thế này : "EM KHÔNG GIÀ ĐI", phía trên, "MÀ EM CÒN TRẺ LẠI", phía dưới.

Aydada lấy bút ghi chép cẩn thận rồi nói :

- Chiều ông ghé lại lấy, con sẽ làm thật đẹp và cẩn thận cho ông.

Buổi tối, khi khách khứa đã ngồi vào bàn đầy đủ, Hồ Thiết Hoa mang bánh đặt giữa bàn, trịnh trọng mời Thiên Di mở hộp bánh. Trong niềm xúc động nghèn ngạo, nàng Thiên Di nhè nhẹ mở hộp bánh ra và tất cả mọi người đều nhìn thấy dòng chữ "EM KHÔNG GIÀ ĐI PHÍA TRÊN, MÀ EM CÒN TRẺ LẠI PHÍA DƯỚI."
kem là 1 diễn viên hài kịch thất nghiệp đến thăm vườn thú và tìm cách gây hài để kiếm tiền như một diễn viên đường phố. Ngay khi đám đông bắt đầu tụ tập,

longhoaho là nhân viên vườn thú chộp lấy kem và kéo vào phòng làm việc.

longhoaho nói với kem rằng một con dã nhân của vườn thú - đã chết ngày hôm qua vì bị dịch tả và ban lãnh đạo vườn thú sợ rằng số lượng khách tham quan sẽ giảm

. Vì thế, ban quản lý đề nghị kem hóa trang thành con dã nhân và vào chuồng của nó cho đến khi họ tìm được con dã nhân mới. Dĩ nhiên là kem đồng ý.

Thế là sáng hôm sau kem mặc bộ quần áo hóa trang hệt như con dã nhân nọ và bước vào chuồng của nó trước giờ mở cửa của vườn thú.
Ngay trong "buổi làm việc" đầu tiên, kemcảm thấy đây là một công việc tuyệt vời.


Nhưng rồi khách tham quan cũng dần chán "con dã nhân" và chính anh chàng cũng cảm thấy chán cảnh suốt ngày nhún nhảy trên dây.

kem bắt đầu phát hiện ra rằng khách tham quan để ý đến con sư tử ở chuồng bên cạnh nhiều hơn. Không muốn mất đi sự chú ý của đám đông,

"dã nhân" bèn trèo lên phía trên nóc chuồng, bò và đánh đu từ đó sang chuồng sư tử.

Tất nhiên, điều đó khiến cho sư tử hết sức giận dữ, nhưng đám đông lại thích điều đó.

Đến giờ đóng cửa, longhoaho đến và khen ngợi kem vì đã có sự sáng tạo trong việc làm vừa lòng khách


. Thế là việc đánh đu sang chuồng sư tử được thực hiện nhiều ngày sau đó.

Và rồi một ngày kia, trong lúc đang đánh đu với trạng thái cao hứng tột độ, "dã nhân" bị trượt tay và rơi vào chuồng sư tử. kem vô cùng hoảng sợ.

Con sư tử co người lại và chuẩn bị cho một cú vồ.

Quá hoảng loạn, kem chạy vòng quanh chuồng, còn sư tử thì bám sát ngay phía sau.

Cuối cùng, kemkêu to: "Cứu, cứu tôi với". Nhưng con sư tử vẫn nhanh hơn, nó chồm lên và đẩy chàng kem ngã ngửa xuống đất, mặt hướng lên phía trên nhìn con sư tử đang giận dữ. Bỗng chàng kem nhà ta nghe thấy con sư tử rít lên: "Câm mồm đi đồ ngu, không thì mất việc hết cả lũ với nhau bây giờ!".
Đến gần hết giờ giảng môn Đê tiện học, trò Chopmat mới lò dò vào lớp. Giáo sư Đê Tiện- Thầy Lục Tuyệt hạch hỏi:
- Sao e đến muộn?
- Thưa thầy vì 2 chị hàg xóm nhà e cãi nhau. - chopmat gãi tai!
- Cãi nhau thì liên quan gì đến em?
- Tại chị kia dọa lột áo chị này nên em chờ xem- chopmat ra vẻ vô tội!

- À ra thế! Tôi cho em 10 điểm, khỏi phải học môn này nữa! - Giáo sư Luctuyet kết luận! big hug
thiethoa buôn bán lặt vặt gặp thời mấy năm liền nên có tí của cải bèn chuyển qua kinh doanh đồ điện tử.


Anh nghĩ ở miền xuôi ai cũng khôn cả rồi, lên miền núi dễ buôn bán hơn, vì trên đó người ta còn chưa biết radio là gì kia mà.

Nghĩ là làm, thiethoa mua chục cái đài Trung Quốc nhập lậu đem lên bản nọ để bán.

Đến đầu bản, anh chàng nhìn thấy chopmat là người dân tộc đang đi ngược chiều đeo rất nhiều vòng bạc bèn bắt chuyện để gạ gẫm:

- Tôi có cái này cho bác xem.

chopmat tò mò đứng lại.

thiethoa liền moi một cái đài ra, lắp pin, dụ khị rằng :

- Trong này có người tí hon có thể nói rất to, lại còn hát hò nữa.

Miệng nói tay bật công tắc, chiếc đài vang lên tiếng hát. chopmat há miệng ngạc nhiên nhìn chiếc đài, còn cầm lấy ngó một lúc, vẻ mặt chopmat rất băn khoăn.thiethoa hí hửng:

- Thế nào? Bác đổi cái này lấy 10 chiếc vòng bạc nhé!

Chopmat có vẻ không quan tâm đến câu nói của thiethoa, chop mat nhìn chiếc đài một lúc nữa rồi rút trong túi ra một chiếc điện thoại, xem giờ xong chop thốt lên:

- Quái! Giờ này phải là bản tin chứ nhỉ? Sao lại hát? Mình đang định về học tiếng Anh qua kênh AM của Đài tiếng nói Việt Nam mà.
Thiên Di tư chất không được nhanh nhẹn cho lắm nên thiethoa bèn biên soạn cả một giáo trình "Đ.T.B.K" cho TD học từ từ nhưng cũng không tiến bộ được mấy.

Thấy mình yếu kém, TD buồn lắm. Nghe lời thiethoa bắt đầu học lại các môn từ cơ bản. TD hỏi thăm bạn bè, lên mạng tìm kiếm, xem có cách nào học nhanh và hiệu quả. Một ngày nọ đang lang thang, TD tìm thấy một trường "Đại học Đ.T." được quảng cáo khá ấn tượng nên tò mò vào hỏi xem.

Đón tiếp tại bàn tiếp tân, TD gặp một anh tự giới thiệu tên chopmat. Sau khi mời ngồi, anh hỏi xem TD muốn đăng ký học lớp kỹ năng gì. TD nêu hết những cái yếu kém của mình. Thừ người, chopmat bảo:
- Nếu em học từ cơ bản, phải học ít nhất khoảng 6 lớp với tổng thời gian khoảng 5 năm. Nhưng ở đây anh có lớp học nâng cao đặc biệt, chỉ trong một thời gian ngắn, em có thể hoàn thiện tất cả những kỹ năng cơ bản đó.

Nghe xong TD thích lắm đăng ký học liền. Vào lớp chờ Thầy, lát sau lại thấy anh chopmat lò dò bước vào. TD sửng sốt:
- Sao anh vừa làm tiếp tân, vừa dạy học ah? surprise
- Có sao đâu em. Yếu kém như em mà anh còn dạy trong thời gian ngắn, thì môn nào mà anh không rành nữa.

Bán tín, bán nghi, TD đành ngồi nghe dạy. Chỉ sau 15p, TD hớn hở ra về với câu khẩu quyết của Thầy. Từ đó, chuyện gì TD cũng có thể giải quyết một cách nhanh chóng...

Chú ý: Mỗi cái click vào để đọc câu khẩu quyết, sẽ bị tính học phí 50$ (Click to View)