Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Chuyện làng Thi ẩm
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Chopmat đi ngao du sơn thủy đã mấy ngày, hôm nọ đi ngang một làng miền núi heo hút thì chiều tối rồi. Chàng ta bèn ngó dáo dác kiếm một quán trọ để nghỉ tạm.
Khổ nỗi, cả làng chỉ lèo tèo dăm bảy cái nóc nhà, mà nhà nào cũng nhỏ xíu và đóng im ỉm, chẳng có cái khách sạn hay quá trọ bé xíu nào.

Nghĩ ngợi tới lui một chập, Chopmat bèn gõ đại cửa ngôi nhà có vẻ là to nhất. Một ông lão ra mở cửa.

_ Ông ơi, có thể cho cháu ngủ lại một đêm không?
_ Nhà tôi chật quá, làm sao cho cậu ngủ được?
_ Không sao, cho cháu ngủ đâu cũng được, chỉ cần có chỗ ngả lưng là tốt lắm rồi ah.

Ông cụ ngần ngừ, rồi bảo:
_ Nhà tôi chỉ có 2 phòng, phòng của vợ chồng tôi và con gái tôi là hai. Vậy cậu ngủ đâu bây giờ?

Chopmat cố nằn nì, bởi bây giờ quả thật không biết ngủ đâu:
_ Dạ, cháu chỉ cần 1 góc nhỏ xíu ngả lưng là được, không nhất thiết vào phòng đâu ông ơi.
Ái ngại cho người khách lạ, ông chủ nhà đưa Chopmat vào nhà và nói:

- Thôi được! Tôi thấy anh có vẻ đàng hoàng... Anh có thể ngủ chung phòng với con gái tôi nhưng với điều kiện là anh không được đụng vào người nó!

Chopmat đồng ý ngay không chút suy nghĩ. Chủ nhà dẫn anh ta lên gác, vào một căn phòng nhỏ, dặn dò:
- Anh có thể nằm bất kỳ nơi nào trong phòng nhưng xin nhớ cho là không được làm gì con gái của tôi đấy!


Anh chàng trải áo xuống sàn và nằm xuống nhưng loay hoay mãi mà không thể ngủ được vì sàn nhà quá cứng và trời thì lạnh. Liếc thấy cô gái con chủ nhà đã có vẻ ngủ say, anh ta rón rén lại bên giường. Lay lay cô gái vài cái không thấy phản ứng gì, anh ta leo lên giường, gác chân lên người cô gái và đánh một giấc say sưa.


Sáng hôm sau, Chopmat dậy sớm, cô gái vẫn còn nằm. Anh ta trèo xuống cảm ơn ông bà chủ nhà tốt bụng rồi xin thanh toán tiền trọ để tiếp tục lên đường.


- Không cần trả tiền. Chúng tôi thấy thật bất tiện khi phải để anh ngủ chung phòng với con gái tôi. - Ông chủ nhà nói.


- Ông bà tốt quá! Xin cảm ơn ông bà đã tin tưởng! - Chopmắt liến thoắng nói và hỏi thêm - Sao trời lạnh thế mà suốt cả đêm con gái ông bà chẳng chịu đắp chăn, cháu hỏi mà cô ấy không trả lời, chắc bị viêm họng và da thịt cô ấy thì mát lạnh...


- Xin thứ lỗi! - Ông chủ nhà nói nhỏ - Vì hôm nay là ngày chúng tôi đưa cháu ra nghĩa trang của làng.


Hôm sau bệnh viện tâm thần nhập thêm một chú suốt ngày nghĩ mình là... chồng của ma!
Cùn kiếm nghe Chopmat đị bắt vô bịnh viện vì lỡ đi ngao du sơn thủy, bèn tìm đến cái làng nọ định chơi xỏ ông chủ nhà một vố để trả thù cho bạn.
Chàng đến cũng vào chập tối, nghĩ bụng:
_ Ta hên còn Chopmat xui, do lần trước đã đem cô cả đi nghĩa trang, lần này lão gia chủ lấy chi mà lỡm ta? Chẳng lẽ cô út cũng ngỏm hay sao mà sợ.!!!
Ông chủ nhà vẫn bổn cũ soạn lại:
_ Nhà tôi chật chội nên cậu sẽ ngủ với con gái tôi, nhưng không được làm gì đâu đấy, nếu không, cậu sẽ chịu hình phạt tàn khốc.
Cùn kiếm cười thầm vâng dạ, , rồi hí hửng vào nhà, leo lên gác...
Một đêm trôi qua yên tĩnh.
Sáng dậy, chàng ta thấy trên bụng mình có một cục đá to tướng được cột bằng một sợi dây thừng to.. và một tờ giấy viết:
" Do không giữ lời hứa, đây là hình phạt thứ nhất."
"Phì, thường quá!!!" Cùn kiếm nghĩ, và chàng lấy sức hất cục đá ra ngoài cửa sổ.
Vừa lúc đó thấy mảnh giấy thứ hai trên bụng viết:
"Vật gây ra tai họa đã bị cột vào cục đá"
Hoảng hốt, chàng vội nhảy theo qua cửa sổ...
Lúc đó, mới thấy trên tấm kính cửa sổ viết:
"Ngoài ra, Vật gây án còn bị cột vào chân giường bằng dây đàn violon..."
Vị giám đốc nhà thương điên Luctuyet dẫn một quan khách tham quan. Chỉ 1234 nằm trên giường hai tay ôm chặt một con búp bê vào lòng, Luctuyet giải thích:

- Trước đây ông này yêu một người đàn bà, nhưng bị bà ta bỏ rơi và lấy chồng khác nên y phát điên và cứ tưởng con búp bê là người yêu mình.

Đến một phòng khác, thấy CafeSua bị xiềng xích hai tay, đang vùng vẫy bổ đầu vào tường tự tử.

Vị giám đốc lắc đầu nói:

- Còn đây là anh chồng đã lấy bà ta.

oOo

Lão Cafe mới đậu được tấm bằng bác sĩ tâm thần .. Khi nhận chức lão bèn đem lòng yêu Buctuonghoa .. một bệnh nhân ..
Sau một thời gian buctuonghoa lành bệnh .. trãi qua năm tháng 2 người đã yêu nha..
sáng hôm nọ lão cafe bèn cầu hôn ..buctuonghoa rât vui nhưng xin lão cafe một đêm suy nghĩ ..
Hôm sau buctuonghoa bù lu bà loa khóc và nói rằng "
Chàng ơi mình ko thể lấy nhau oy ..!!!
Ba em thì lấy mẹ em ..cô em thì lấy chú em .. cậu em thì lấy mợ em .. ông em thì lấy bà em .. anh em thì lấy chị em .. toàn người nhà lấy nhau .. 2 đứa mình ko phải người nhà lấy nhau hem dc

Từ đó ta thấy lão cafe bỏ nhà đi tu ...;.

oOo

Ngạo Thế và Ngọc Hà cũng đi học thêm ở nhà thầy Lãnh Diện. Trong giờ ngữ pháp, Thầy Diện nói :
- Hôm nay chúng ta sẽ học cách phân biệt sờ cứng và sờ mềm. Để các em dễ nhớ, thầy chỉ cho các em nhé. Các em có nhìn thấy chữ sờ cứng (S) này không? Các em có thấy nó có cái mỏ như mỏ chim không? Còn đây là chữ sờ mềm (X), trông nó giống như cánh bướm đúng không nào? Bây giờ hai em đọc theo thầy nhé. Sờ cứng là sờ chim, sờ mềm là sờ bướm.
Ngạo Thế và Ngọc Hà cùng đồng thanh đọc theo thầy Diện. Sau đó, thầy bảo :
- Bây giờ các em đã biết thế nào là sờ cứng, sờ mềm rồi. Em nào có thể lấy ví dụ cho Thầy nào ?
Ngọc Hà đứng lên :
- Em thưa thầy, sờ chim là sờ Sung Sướng ạ.
- Đúng rồi, em giỏi lắm, đấy là sờ cứng. Thế còn Ngạo Thế, em lấy ví dụ cho thầy về sờ mềm nào ?
Ngạo Thế hăng hái nói ngay :
- Em thưa thầy, sờ bướm là sờ Xấu Xa ạ.
- Ôi, các em giỏi quá. Đúng rồi, thế bây giờ chúng ta cùng đọc lại cho thật thuộc nhé.
Và thế là cả bọn đồng thanh đọc :
Sờ cứng là sờ chim
Sờ chim là sung sướng
Sờ mềm là sờ bướm
Sờ bướm là xấu xa.
....................
Dại Sư Đê Tiện
M.Cf.S
Hai vợ chồng Thiết Hoa và Thiên Di ở Đê Tiện Hội nổi tiếng khỏe mạnh nhờ biết cách chăm sóc và giữ gìn sức khỏe. Vì vậy tuy đã khá cao tuổi rồi mà hai người vẫn sinh họat chuyện đó rất khoẻ.
Một hôm, có phóng viên Giao Anh của một tờ báo Thi Ẩm Lâu tới phỏng vấn:
Giao Anh: Xin cụ cho biết nhờ đâu mà 2 cụ giữ được tuổi thanh xuân đến chừng này ạ?
Thiên Di: Ừ, tụi tui hổng có bí quyết gì đâu, chẳng qua là do sinh họat điều độ đó mà.....!
Giao Anh: Cụ có thể cho biết rõ hơn được không ạ ?
Thiên Di: Thực ra nhà tui ở gần nhà chùa, mỗi khi tiếng chuông nhà chùa đổ là tui dzí ổng lên giường ....! ! ! Vậy nên đều đặn lắm, khỏe và đầy đủ !

Ba tháng sau cụ ông đột ngột qua đời, Giao Anh lại tới tò mò:

Giao Anh: Mới đây ông còn rất khỏe mạnh và vẫn thường làm chuyện đó hàng tuần mà !
Thiên Di : Thì tụi tui đang sống hạnh phúc bên nhau có gì đâu. Vậy mà hôm bữa nọ có một ông sư mới về chùa, chăm chỉ chuông mõ quá !
Gõ liên tục từ sáng đến tối.... Ông nhà tui cứ nghe chuông, nên .... liên tục mấy mươi lần trong ngày, hôm sau ông ngã bệnh và đi luôn...
Còn tui mỗi lần chuông nhà chùa đổ là tui nhớ ổng dzô cùng....!


oOo
Lại nói chuyện sư ông Cafe sữa về trụ trì được một thời gian thì nghe nhà bên có tang bèn qua làm phước, tụng niệm cầu siêu miễn phí. Lại gặp Thiên Di tuy tuổi lục tuần mà vẫn còn xinh tươi như cô gái đôi mươi nên đem lòng quý mến. Nhiều lần muốn bắt chuyện mà chưa có dịp.
Cũng kì lạ là từ đó trai làng lần lượt lớp thì bỏ nhà đi biệt, lớp thì theo chùa quy y...thoáng chẳng còn ai cả.
Nhân ngày tròn 100 ngày, sư lại qua cầu phước, sau lại gạ hỏi:
- Chào thí chủ, cho sư hỏi thăm, thí thủ nguyệt thẹn hoa nhường như thế, chắc chẳng muốn phí xuân thì quá chứ!
- Bẩm đại sư: hên xui!
Sư mừng như mở cờ tiếp lời gạ:
- Vũ thí chủ, từ dạo tướng công anh tuấn giỏi giang, khỏe mạnh, lực lưỡng tài ba nhất trên đời của Thí chủ qua đời, chẳng hiểu sao trai làng lần lượt bỏ làng ra đi, lớp thì lên núi cao tu đạo. Nhìn quanh chỉ còn mỗi bần tăng....chẳng biết ý thì chủ thấy thế nào!
Thiên Di bẽn lẽn trả lời:
- Đại sư biết sao họ bỏ nhà đi không, trước khi đi họ đều đến gặp tiểu nữ!
- Thế rồi sao?
- Rồi họ ..đành phải lên núi tìm Quỳ Hoa mà luyện cả!

..
Từ đó, người ta thấy có một trụ trì chuyên tâm tu đạo, không nghĩ tới chuyện trần tục nữa. Có lẽ là lượm được áo cà sa của Lâm Viễn Đồ truyền lại nên quyết tâm tu luyện.
cô giáo Chảnh vừa được phân công làm giáo viên chủ nhiệm lớp 1Q (Quậy nhất ). Để làm quen với các em học sinh, cô giáo yêu cầu các em nói cho cả lớp nghe mình thích gì nhất và ghét gì nhất.
- khptnoname: Thưa cô, em thích trả lời câu hỏi nhất ạ
- Thế em ghét gì nhất - Chảnh mỉm cười
- khptnoname: Em ghét người ra câu hỏi ạ ()

Người thứ 2 là Makara
- Makara: Thưa cô, em thích làm thơ ạ
- Vậy em ghét gì ? - Chảnh hỏi
- Makara: Em ghét những gì liên quan đến văn ()

Người cuối cùng là Long Giao Anh
- Long Giao Anh: Em thì thích tất cả ạ
- Chẳng lẽ em không ghét cái gì sao - Chảnh ngạc nhiên
- Long Giao Anh: Em ghét mọi thứ ()

oOo

Lãnh Diện và lão Điên đi ngược chiều, chẳng biết xỉn thế nào mà đụng nhau. Lãnh Diện này nổi giận xô lão Điên té nhào, nên đắc ý cười ha hả:

- Công nhận túy quyền của mình lợi hại thiệt, mới xô nhẹ một cái là bốn năm thằng té nhào liền.

Lão Điên lồm cồm ngồi dậy, lè nhè giọng bất bình:

- Bốn năm thằng bây xúm đánh một người say như tao thiệt là đê tiện.

oOo

Lấy nhau được một thời gian, Ngọc Hà cứ nằng nặc đòi ly dị Tiểu Hoa. Tổ hòa giải của khu phố đến nói chuyện với cô:

- Anh chị đẹp đôi thế mà sao chị lại xin ly hôn?

- Vì... vì... Vì anh ấy ngáy to quá làm em không ngủ được!

- Vậy trước khi cưới, chị đã tìm hiểu kỹ chưa?

- Dạ! Tìm hiểu kỹ rồi ạ!

- Thế tại sao không phát hiện ra anh ta có cái bệnh ấy?

- Vì mẹ em không cho em ngủ với anh ấy ạ!
Sau một thời gian yêu nhau, một hôm Tí Nị tình tứ hỏi Cafesua
-Nếu em nhảy xuống nước, anh sẽ cứu em chứ,anh yêu?
Cafesua trả lời:
-Nếu như anh nói “có” thì em sẽ nhảy xuống chứ, em yêu?
oOo

Trong giờ sinh vật, thầy Ngao đang giảng bài bỗng thấy thiet hoa ngủ gật bèn dừng lại, đến gần trò thiethoa khều



- Em hãy cho thầy biết triệu chứng nguy hiểm và rõ ràng nhất của bệnh tim là gì!

thiethia thong minh ứng xử ngay ko cần suy nghĩ

- Dạ thưa thầy, đó là trái tim không ngủ yên ạ.

- Em có nghe thầy hỏi gì không?

- Nếu em nói em vẫn chưa nghe thì thật ra em đang dối thầy…


oOo
Thiên Di làm hướng dẫn viên du lịch đã lâu, khách khứa cũng nhiều nên mối mang lắm lắm...
Hôm nọ có một đoàn khách Mỹ sang Việt Nam du ngoạn, Di nhà ta được phân công dắt khách đi ngó nghiêng Sài Thành...
Đi ngang nhà thờ Đức Bà, khách hỏi Di đây là đâu thế?! Di lúng ta lúng túng rồi bảo:
_ Jesus die here!!!
Khách há hốc miệng..
Di ngang Bảo tàng chứng tích chiến tranh, khách lại hỏi: Chỗ này là thế nào?
Di bảo: You (chỉ vào khách) american, me (chỉ vào Di) vietnam pằng pằng... everybody die here....
Khách choáng váng...
Đi ngang Từ Dũ, khách hỏi: Cô ơi!, chỗ này là đâu vậy?
Di tỉnh bơ:
_ Men & women ... pằng pằng, baby born here!!!
Khách xỉu...
Điềm Nhi chuẩn bị tham gia buổi diễn dành cho sinh viên trong buổi cắm trại, bèn nhờ bé Chảnh :

- Ê, cậu chọn giúp tớ hai bài hát để ngày mai hát trong buổi giao lưu nhé.

- Sẵn sàng thôi. Nhưng có lẽ không cần chọn đến hai bài, cậu không có cơ hội hát đến bài thứ hai đâu.

- ?!
oOo

Trong lúc làm rào cản một quả trực tiếp, Long Giao Anh bị quả bóng trúng ngay vào chỗ hiểm. Đau quá, Giao Anh ngã lăn ra bất tỉnh. Khi tỉnh dậy, Giao Anh thấy mình nằm trong một bệnh viện. Nén đau, Giao Anh liền hỏi bác sĩ Cafe Sua đang đứng gần đó:

- Bác sĩ! Vết thương không quá nặng chứ? Tôi có thể tiếp tục chơi bóng chứ?

- Được! Nhưng chắc sẽ có một vài thay đổi nhỏ! - Cafesua nói.

- Hay quá! Nhưng có thay đổi gì vậy?

- Anh... sẽ không được tiếp tục chơi cho đội bóng đá nam mà phải chuyển sang bóng đá nữ!

oOo

Lãnh Diện đi xe đạp trên đường, trên giá chở hàng có hai bịch lớn. Một bịch bị thủng lỗ nên những đồng tiền xu cứ từ đó rơi xủng xoảng xuống đường. Bỗng một xe cảnh sát phóng xe vượt qua Lãnh Diện rồi dừng lại.
- Anh bạn! Anh rơi không biết bao nhiêu đồng xu năm nghìn đồng rồi. - Một cảnh sát nhắc.
- Thôi chết tôi rồi! - Lãnh diện giật mình.
Người cảnh sát tỏ ra nghi ngờ:
- Anh lấy đâu ra lắm tiền xu năm nghìn đồng thế? Ăn cắp hả?
Lãnh Diện thanh minh:
- Đâu có! Nhà tôi ở gần sân vận động, sát một quán bia, lại có một cây to mọc ngay sát tường nhà. Cánh cổ động viên sau một trận đấu lại kéo nhau ra quán bia nhậu nhẹt rồi cứ nhè gốc cây mà đái bậy. Tôi nấp ở gần đó, cầm một cái kéo to và đòi phạt mỗi thằng một đồng xu năm nghìn.
Toán cảnh sát trên xe cười rộ khoái trá:
- Sáng kiến hay đấy! Thế còn cái túi kia đựng gì thế?
- Thì có phải thằng nào cũng chịu nộp tiền phạt đâu

oOo
a nô a nô xin chào lãnh điệu công tử.

chúc mừng bạn đã trúng giải nhât cuộc thi người mẫu ròm do làng thiam to chuc.

phần quà trị giá 1 tiệu đồng.

xin mời gâp :Ngạo thecuongsinh đặng lãnh đủ

khi đi nhớ tập hát thuộc bài con công nó múa nha
Thiết Hoa, Lãnh Diện và Ngạo Thế cùng lạc trên một đảo hoang.
Chợt thấy xa xa trên hòn đảo bên cạnh, có Thiên Di, Len và Ngọc Hà đang tắm tiên, tồng ngồng sảng khoái.

Thiết Hoa lập tức nhảy xuống biển bơi vội sang.
Lãnh Diện thì thong thả đi đóng bè.
Còn Ngạo Thế chậc lưỡi :" Mắc mớ chi phải khổ sở thế ? Đứng bên này nhìn ngắm cũng thấy rõ được vậy ! "

Già rồi có khác !

oOo

Lại nói Xẻo Xẻo và Siêu Quậy ngày càng khắng khít, bao người ghen tỵ. Một hôm, hai người đi dạo công viên, Xẻo Xẻo nhõng nhẽo:
- Quậy Ca ca, Gió lạnh giá làm má em nó rát lên nè.
- Xẻo Xẻo nàng ơi, hãy đưa má cho ta hôn nào.
- Ôi, đôi môi Quậy ka ka thật thần kỳ, chỉ phớt qua mà muội hết rát ngay nè!

Lát sau...
- Quậy Ca ơi, muội mỏi cổ quá nè... - Xẻo Xẻo lại nũng nịu
- Xẻo Xẻo nàng ơi, hãy đưa cổ đây ta hôn nào
- Ôi, đôi môi Quậy ka ka thật thần kỳ, chỉ phớt qua mà muội hết mỏi ngay nè!

Vừa lúc đó, lão Chớp Mắt trong bụi nhảy ra thét lên mừng rỡ:
- Hỡi Chàng trai có đôi môi thần kỳ, thế đôi môi của ngươi có chữa được...bệnh trĩ không?

-..

oOo

hothiethoa đã quen với thiendi một thời gian dài. Dạo này hothiethoa không biết sợ ế hay sợ mất nàng nên mở lời cầu hôn. Sẵn có cành hoa hồng đỏ thẫm, thiethoa quỳ xuống.

-Thiendi, anh quen em đã lâu, em đồng ý làm vợ anh nhé!

Thiendi e thẹn, rất vui mừng nhưng cũng giả bộ trả lời một câu để nâng giá trị bản thân lên.

-Anh có thể cho em ba ngày sau, để em về suy nghĩ thật kỹ trước khi trả lời anh, anh nhá!

Từng ngày trôi qua, thời gian như nặng nề đối với hothiethoa, không biết nàng sẽ trả lời ra sao. Nhưng trong thâm tâm, hothiethoa đinh ninh chắc là nàng sẽ đồng ý. Chỉ mới 2 ngày, hoathiethoa đã gặp được thiendi và nhận được câu trả lời.

-Anh à, ông em lấy bà em, ba em lấy mẹ em, cô em lấy chú em, anh em lấy chị em, toàn là người nhà với nhau cả. Anh và em không phải người nhà, chắc là...

-...(ngất xỉu)
Lục tuyệt mở lớp tập huấn cho các nhân viên tại văn phòng được tin các chuyên gia đến kiểm tra và dự một giờ tập huấn.
Trước khi vào học Lục tuyệt dặn kĩ các học viên.
- Khi tôi nói "A" thì các bạn nhớ nói "Cái ca" nhé!
Khi vào lớp Lục tuyệt nói: - "A" !
Tất cả các học viên đồng thanh: "Cái ca" !
Vẻ hài lòng Lục tuyệt bước xuống lớp không may bị hụt chân chỗ bục giảng, bị đau bất ngờ mới kêu lên: "U"
Các học viên lại đống thanh: - "Cái cu" !
Lục tuyệt tức lắm liền quát: "Ồn" !
Các học viên lại đống thanh: - "Cái ...." !
Giật mình và quá bực tức Lục Tuyệt quát lớn: - "Im" !
Chợt nhớ ra nhưng đã muộn tất cả các học viên lại đồng thanh.
- "Cái Chym" !
Lục tuyệt..............ngất........

oOo

ãnh diện và hoangphinhung rủ nhau đi hoang đã mấy ngày.
Sau một đêm ngủ hoang dại...thật hoan dại...bèn mò đi ăn sáng tại Trà Dư quán của Thanh Lâu cốc.
Cả hai rủ nhau ăn bún bò...
Kêu đồ ăn được một chút, Chợt nghe giọng Lãnh diện giận dữ:
_ Thằng Quậy chủ quán đâu? Sao muh làm ăn gì kỳ vậy?
Tensieuquay khúm núm chạy lại:
_ Xin quý khách bớt giận, chúng tôi đã làm gì cho quý khách bức xúc thế ah?
_ Này, nhìn mà xem, sao trong tô bún có cọ̃ng lông quăn queo thế kia?
tensieuquay gãi đầu gãi tai:
_ Dạ, vậy để bổn quán đổi cho tô khác!!
.....
Hoangphinhung lườm lão Lãnh một cái sắc như dao:
_ Nỡm ah, cứ làm khó không thôi, tối qua úp mặt vào cả đống lông có la toáng lên thế đâu?!
_ Hừ hừ, sao em nói vậy? Cái nào phải ra cái đó chứ! Hôm qua mà trong đó có cọng bún nào thì em không xong với anh đâu! Anh thì cái nào phải ra cái đó mới được!!!
Nói xong Lãnh công tử hậm hực ngồi xuống.
Tensieuquay bưng tô bún mới ra, nghe xong....Ngất...
Nhớ lại thời gian Lục tuyệt và Ngọc kiếm lệnh chủ mới bắt đầu quen nhau. Khi cả 2 còn đang "ngây thơ, trong trắng". Một hôm Lục tuyệt đang thay đồ trong phòng nhưng quên khóa cửa. Đúng lúc ấy, Ngọc kiếm lệnh chủ đẩy cửa đi vào. Quá bất ngờ Lục tuyệt chỉ kịp che "cái ấy" lại.
- Chàng đang che cái gì thế? - Ngọc kiếm lệnh chủ hồn nhiên.
- Ồ, nàng đừng nhìn! Đó là con quỷ đấy.
Vài hôm sau, Lục tuyệt đến phòng của ngọc kiếm lệnh chủ đúng lúc nàng đang trút xiêm y. TC luống cuống lấy tay che "chỗ ấy" lại.
- Thế cái gì kia? - Lục tuyệt hỏi.
- Địa ngục đấy! Chàng đừng nhìn.
Sau cái nuốt nước bọt, Lục tuyệt nói tiếp:
- Theo logic chúng ta phải bắt con quỷ cho vào địa ngục đi.
Chuyện "vợ chồng" của Lục tuyệt và Ngọc kiếm lệnh chủ bắt đầu từ đấy ...

Vừa làm xong chuyện "Vợ Chồng" Lục tuyệt đang hút thuốc tận hưởng cảm xúc thăng hoa thì Ngọc kiếm lệnh chủ nũng nịu nói:
- Chàng ơi con quỷ nó lại trốn khói đia ngục rồi kia
-Vậy để ta bắt nó lại nha! Lục tuyệt vui vẻ trả lời
Được một lúc sau Lục tuyệt quá mệt mỏi đang thiếp đi thì giật mình tỉnh dậy bởi tiếng gọi của Ngọc kiếm lệnh chủ
- Chàng ơi bắt nhốt con quỷ lại đi...nó...
- Nó ở địa ngục nhiều rồi cũng phải cho nó nên trần gian đi dạo chứ. Lục tuyệt cáu gắt trả lời rùi chìm sâu vào giấc ngủ.

Đá tiếp....sợ giề chứ