Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Truyện Ngắn 100 chữ
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10
Hôm nay tan sở về đúng lúc trời mưa, chỉ là cơn mưa phùn rất nhẹ. Từng hạt lấm tấm vương đầy trên tay, trên mặt, trên vai áo. Đẹp thật. Đi được một đoạn, mưa nặng hạt hơn xíu xiu. Thầm nghĩ: "Dào, chắc mưa có tí là hết chứ gì". Đi thêm một đoạn, cơn mưa lại trở thành mưa phùn dưới ánh đèn vàng Sài Gòn, ước gì lúc này là buổi trưa nắng nhè nhẹ ngắm mưa phùn thì tuyệt. Lúc sau, trời lại mưa nặng hạt hơn xí xi. Thầm nghĩ: "Hiếm lắm ông trời mới ban cho cơn mưa vào tháng 1 này. Không sao đâu". Một quãng ngắn nữa, từng bọng nước li ti rơi nhè nhẹ dưới sự vội vã xen lẫn chút bất ngờ của bao người... Cứ thế, mưa phùn, lại nặng hạt rồi lại mưa phùn. Trong khoảng giữa ấy có dòng suy nghĩ dễ dãi bỏ qua để bản thân mình được dầm mưa. Về tới nhà.
Ướt nhẹp.
Hắn sung sướng khi nghĩ rằng nàng sẽ vui, sáng nay bác sỹ vừa bảo nàng đã qua cơn nguy kịch. Hắn tẩn mẩn chọn hồng, những bông hồng chúm chím. Mười một bông hắn thò tay vào chậu nước, những giot nước trên cánh hoa căng tròn long lanh như mắt nàng nhìn khi nghe lừi yêu từ miệng hắn. Ngước nhìn lên phòng bệnh hắn thấy nàng đang đứng bên cử sổ.

Nàng nhìn qua đường, mấy ngày nay luôn có chàng bên cạnh tỷ mẩn chăm sóc có lẽ vì thế mà nàng cảm thấy đỡ đau hơn. Nàng khẽ cười và cảm thấy tràn đầy hạnh phúc khi thấy chàng cầm bó hồng. nàng đoán chắc là 11 bông, không phải đoán mà chắc chắn nàng nhủ thầm." Mười một bông hồng tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu và bên nhau mãi mãi". Nàng hạnh phúc cái hạnh phúc làm cho nàng mơ màng và trống rỗng nàng thấy mình nhẹ như cánh hoa rơi ra từ cửa sổ nàng cười thật tươi.

Hắn băng qua đường môt cách chăm chú lòng ngập tràn hanh phúc chợt hắn thấy lóe lên như anh sáng của thiên đường.

Một ngôi mộ ghi tên hai người, ước nguyện của họ. bệnh án nàng ghi " K giai đoạn cuối" nàng đã bay qua cửa sổ để đến hạnh phúc lòng nàng hạnh phúc, nàng nằm trên thảm cỏ dưới phòng bệnh môi vẫn nở nụ cười tươi. Một chiếc xe đã hất tung hắn ra khỏi đường hắn đã đi trước khi cảm nhận nỗi đau, họ đăt hắn nằm đó yên lăng người đầy vết thương chỉ khuôn mặt là không hề xây xát nụ cười hạnh phúc vẫn đang rang rỡ.

Điều kỳ lạ là 11 bông hồng không hồng không hề hấn gì vẫn tươi nguyên và long lanh những giọt nước trong veo như mắt hai người yêu đang đắm đuối nhìn nhau
(12-04-2011, 12:50 AM)thangdiennhat Đã viết: [ -> ]Hắn sung sướng khi nghĩ rằng nàng sẽ vui, sáng nay bác sỹ vừa bảo nàng đã qua cơn nguy kịch. Hắn tẩn mẩn chọn hồng, những bông hồng chúm chím. Mười một bông hắn thò tay vào chậu nước, những giot nước trên cánh hoa căng tròn long lanh như mắt nàng nhìn khi nghe lừi yêu từ miệng hắn. Ngước nhìn lên phòng bệnh hắn thấy nàng đang đứng bên cử sổ.

Nàng nhìn qua đường, mấy ngày nay luôn có chàng bên cạnh tỷ mẩn chăm sóc có lẽ vì thế mà nàng cảm thấy đỡ đau hơn. Nàng khẽ cười và cảm thấy tràn đầy hạnh phúc khi thấy chàng cầm bó hồng. nàng đoán chắc là 11 bông, không phải đoán mà chắc chắn nàng nhủ thầm." Mười một bông hồng tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu và bên nhau mãi mãi". Nàng hạnh phúc cái hạnh phúc làm cho nàng mơ màng và trống rỗng nàng thấy mình nhẹ như cánh hoa rơi ra từ cửa sổ nàng cười thật tươi.

Hắn băng qua đường môt cách chăm chú lòng ngập tràn hanh phúc chợt hắn thấy lóe lên như anh sáng của thiên đường.

Một ngôi mộ ghi tên hai người, ước nguyện của họ. bệnh án nàng ghi " K giai đoạn cuối" nàng đã bay qua cửa sổ để đến hạnh phúc lòng nàng hạnh phúc, nàng nằm trên thảm cỏ dưới phòng bệnh môi vẫn nở nụ cười tươi. Một chiếc xe đã hất tung hắn ra khỏi đường hắn đã đi trước khi cảm nhận nỗi đau, họ đăt hắn nằm đó yên lăng người đầy vết thương chỉ khuôn mặt là không hề xây xát nụ cười hạnh phúc vẫn đang rang rỡ.

Điều kỳ lạ là 11 bông hồng không hồng không hề hấn gì vẫn tươi nguyên và long lanh những giọt nước trong veo như mắt hai người yêu đang đắm đuối nhìn nhau

tập 2

Trong lúc mọi người đang vây quanh và bàn tán về cái chết của người thanh niên xấu số, không ai để ý đến 11 đóa hồng long lanh kia. Bất chợt có một bàn tay vội vã cúi xuống nhặt bó hồng lên và sửa soạn lại kỷ lưỡng, là gã thanh niên có khuông mặt điển trai vội vàng ngồi lên xe máy và phóng vút đi...

Trên băng ghế công viên, một cô gái đang dõi mắt về hướng xa xăm như chờ đợi điều gì. Một bóng người bước đến và dừng lại, trên tay 11 đóa hồng long lanh. Cô gái nở nụ cười rạng ngời hạnh phúc, đón nhận bó hồng cùng một nụ hôn ngọt ngào của người yêu. Gã thanh niên không quên gắn trên môi mình một nụ cười thu hoạch.

Bất chợt những giọt nước long lanh trên 11 đóa hồng lặng lẻ tan nhanh.

Nó đứng nhìn trời mưa,nhìn chút thôi rồi vào trùm kín chăn,có chút hờn mát khi giờ này có lẽ anh đang nhậu với bạn mà quên nó rồi..

Cộc cộc..

Anh đứng ngoài cửa, tay cầm gói xôi nó thích ăn,cái đầu lắc lắc vẫy cho nước mưa bắn toé..
Bỗng dưng có ngọn lữa làm cháy hồng đôi má..ơ hay..


========================================================


Bãi sậy bên bờ sông bao năm rồi vẫn vậy, cứ đúng 8 giờ sáng người ta sẽ thấy cha tôi ra bờ sông.Rồi cứ thế mắt nhìn đau đáu về hướng cuối dòng.Ông ngồi đó từ khi tôi chập chững biết đi.ông cứ ngồi đó, ánh mắt xám đục vì khói thuốc hay rượu? Tôi không rõ,chỉ biết mắt ông chỉ sáng lên khi thấy ai đó mặc áo bà ba vàng óng chèo ghe ngang..
Nắng, mưa cũng không quản, cứ 8 giờ sáng tới 9 giờ hàng ngày..
Tôi hỏi mẹ để rồi chỉ nghe tiếng thở dài não nuột và sự câm lặng của người đàn bà cam chịu chia sẻ một nữa linh hồn..
Ngày Cha mất, mẹ dắt về một người đàn bà tứ tuần..
Cả hai đều quì xuống ..
Ông ơi !!...


=============================================================


Anh ngồi sửa giày bên góc đường, dưới tán lá bàng thi thoảng lại có trái chín rớt độp làm khách bộ hành giật mình..
Bên cửa sổ là một cô gái thật xinh nhưng sao hờ hững sau mái tóc buông là một ánh mắt buồn vô tận..
Thói quen của anh là canh để ngắm cho được cô rồi mới ăn cơm..Những dòng thơ tình anh viết rồi cũng chỉ dám xếp thành tập chứ nào dám gửi
1 tháng
1 năm
Ngày nọ anh dọn hàng cũng là lúc anh thấy lá cờ phướn dựng lên
Cô đã mất..
Mấy hôm sau..người nhà cô bước qua đường trao cho anh một bọc giấy, chứa cả ngàn con hạc..
Một con hạc đều có dòng chữ nghiêng nghiêng nắn nót.
Em không bước xuống được,sao anh không lên với em..
Chiếc xe lăn cô không dùng đang chỏng trơ bên vệ đường nói thay tất cả..
Nước mắt tự dưng cạn chỉ đọng lại vạn hạt muối xót lòng..

Ngạo
Bàn tay nhỏ xíu đen nhẻm vì si đánh giày len lén dựa vào gốc cây..đôi mắt tròn xoe những tưởng chỉ chứa đựng cái thơ ngây bỗng hằn lên tia đỏ của sự thèm khát tình thương.
Nó đứng nhìn mãi những đứa bé xúng xính trong áo mới ấm êm rồi ngó lại cái quần cộc thương thảm như da mèo mốc thếch.Nó không thèm những chiếc kẹo như cán dù, cũng chả cần đến món quà của Ông già râu bạc .Nó chỉ cần bàn tay nắm, vòng ôm , cái xoa đầu vồ vể, và cả ánh mắt chứa chan tình..tình của một người cha người mẹ nào đó..
Nó lủi thủi đi trong dòng chảy cuộc đời, miệng thì thào:
_Mình là con hoang...
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10