Trích dẫn:Những đoạn văn tưởng chừng như quá ngắn để có thể trở thành một câu chuyện, nhưng lại hàm chứa biết bao nhiêu ý nghĩa. Hãy để lòng mình trôi dạt vào những đoạn văn ấy và cảm nhận những dòng chảy nhẹ nhàng....
• Viết truyện thật ngắn giống như làm thơ tứ tuyệt: ý tứ sâu rộng phải dồn nén lại thật căng. Hình ảnh, chi tiết, câu chữ phải chọn lựa, cân nhắc thật đích đáng.
• Đề tài truyện ngắn hầu như không có giới hạn nào cả. Nhưng có lẽ truyện ngắn dễ đề cập đến cái thường tình, thường ngày, cái có tính thời sự nóng hổi.
• Truyện ngắn hiện đại không nhất thiết phải có cốt truyện đáng kể. Tính cách nhân vật cũng không cần đào sâu. Cái quyết định là phải có tư tưởng sâu sắc, mới lạ và mọi chi tiết phải đầy sức nặng, trong đó có những chi tiết giống như những nhãn tự trong một bài thơ tứ tuyệt cổ điển
8.3 .. Hắn tung tăng mua nào hoa nào bánh biếu xếp ,cùng đồng nghiệp nữ ..tối về tới nhà hắn mới nhớ ra là nhà mình có tới 4 người phụ nữ thân thương nhất trong cuộc đời ..mà hắn lại chưa tặng quà
Mùa gió bấc thổi ..cái lạnh cứ như se vào người..hắn cay cay chun mũi lại vì lạnh ..bất chợt mùi khoai lang nướng trên vỉa hè gần Sân Bay Tân sơn Nhất bay lại ..
Hắn nằng nặc đòi tài xế quay ngược lại mua cho bằng được.Hắn không ăn ..hắn mang về biếu mẹ..bởi có một lần hắn nghe rằng :
Hồi đó mẹ toàn ăn khoai lang để có sữa cho con..Hắn cầm củ khoai nướng bất giác nước mắt chảy dài ..mẹ hắn không còn ăn khoai lang được nữa..
Chú ơi ..Mua giùm con vé số .
Im lặng ..
Chú ơi ..Mua giùm con vé số đi mà,nhe chú ..
thằng bé mặc chiếc áo sơ mi trắng còn đính cả phù hiệu của trường học tay cầm tập vé số dầy cộm mời hắn mua ..
_Này cho cháu 10.000.Chú không mua ..hắn hờ hững rút tờ tiền nhét vào tay đứa bé.
_Xin lỗi chú.Cháu bán vé số chứ không đi xin..Nói rồi cậu bé quay lưng bỏ đi ..
Hắn ngớ người vội chạy theo xin lỗi và mua 2 tấm vé số ..
_Nhà đang bị bão lụt,con đừng về ..
dòng tin nhắn vội của cha gửi làm hắn ngập ngừng ..Rồi hắn cũng dắt xe đi làm .
Tối tới khi xem tin tức thời tiết,hắn bật chợt nhận ra.Cha hắn đang run rẫy trên nóc nhà cố gắng che mưa cho 2 đứa em gái ..
lặng ..khóc ..Hắn quầy quả đi ngay ra bến xe ..
Thằng bé gầy nhom cứ đừng chờ mãi trước một cánh cổng một căn biệt biệt thự ..Nó chờ người ta đi đổ rác .
Cuối cùng thì nó cũng chờ được bác người làm đi đổ rác.Rác hôm ấy có một lẵng hoa lan thật to còn tươi .
Nó chạy vội tới nhặt lấy những nhánh hoa còn tươi nhất..Chạy ù về nhà rồi dùng những mảnh giấy màu con con gói lại ..nhìn bó hoa thật vụng về làm sao ..
Nó giấu sau lưng và chạy vội tới ôm chầm lấy mẹ
_Mẹ ơi hôm nay ngày 20-11.Chúc mẹ vui vẻ ..Mẹ còn là cô giáo của con nữa cơ
Mẹ nó nhìn bó hoa rồi bất giác nhìn thấy cả cọng bún vô ý còn sót lại trên nhành hoa ..Bà rướm nước mắt ôm con vào lòng trong sự vui sướng bất tận của cậu bé
Sinh nhật ..chị nó gửi tặng nó một cái áo sơ mi ..Cái áo trông hoa hòe hoa sói ..nó ngại mặc bèn cất sâu vào đáy tủ ..
Một hôm nó nghe bạn của chị bảo ..
_Trang sao mày đi bán bánh trong giờ ra chơi ? không mắc cở à ??
_Ưh ..mình chịu khó cực tí ..mình mua quà sinh nhật cho em trai mình mà ..
Nó liền chạy vội vào phòng ..lấy chiếc áo ra mặc rồi ù đi khoe với bạn
_Áo đẹp của chị tao mua cho tao đó
Vòng quay của chiếc xe đạp cũ rích cứ kẽo kẹt từ con hẻm này sang con hẻm nọ ..cứ thế chị quên đi cả những giọt mồ hôi đang thấm ướt cả lưng dưới cái nắng như muốn thiêu đốt con người .. Thành phố .. không có một bóng cây ,một bờ sông cho chị nghỉ chân ..Giỏ xôi sau lưng cứ thế nhẹ vơi đi ..
Chị tần ngần đứng trước cửa hàng Xe đạp Martin ..Chị ngắm nghía thật kỹ chiếc xe đạp ..chị mua làm quà cho con gái vào lớp 10 .
Khi trả tiền ,từng vốc đồng xu 500 có 1000 có .. cả những tờ tiền mệnh giá nhỏ giá rách bươm có .. cộng lại mới dc 1 triệu đồng .
Anh bán hàng lộ vẻ khó chịu ..làu bàu
_Lần sau đem tiền này mua tui không bán đâu nhá ..
Chị chỉ cười ..vì chả có lần sau khi cả năm trời chị mới dành dụm dc 1 triệu mua xe cho con.
Mấy hôm rồi ...Chị để ý thấy con hay la cà ngoài hàng Net ..định la con vài câu nhưng rồi công việc cứ cuốn chị đi ..
Một hôm bỗng dưng chị thấy mất 200 ngàn trong ví .Chị bèn gặng hỏi con trai ..Thằng bé cứ im lặng ..cho đến khi chị bực mình tát con 1 cái rồi quây quả vào phòng ..
Sáng hôm sau ..trên bàn làm việc của chị có một gói quà nhỏ và 1 tấm thiệp những dòng chữ non non nắn nót:
Chúc mẹ sinh sinh nhật vui vẻ,mong mẹ luôn sống mãi với con.
Mẹ ơi con không lấy tiền của mẹ .. quà con mua được là do con bán acc game con đang chơi để mua..
Nhật Ký Ngạo Thế Cuồng Sinh
Ngày ta còn bé .. 6 tuổi ... hồi ấy nhà ta nghèo lắm ... một mình mẹ ta đi dạy học tần tảo sớm hôm nuôi 03 đứa con ...
Một hôm mẹ ta dắt tay ta đi chợ .. Ngang qua chợ là một con dốc nhỏ .. mùi bún bò huế thơm lừng mũi thằng bé đang đói bụng như ta .. ta biết rằng chỉ cần ta lia ánh mắt vào hàng bún đó là mẹ ta lại vì sót con mà chịu cực thơm để cho ta .. một đứa bé sinh thiếu tháng còm cõi có thêm chút chất bổ dưỡng ..
_ Mẹ ơi ...
_ Sao út?
_ Mẹ ơi mai mốt con học thật giỏi ... làm thật nhiều tiền ..
_ Con Ngoan là mẹ vui rồi út ạ .. mẹ ta xiết nhẹ tay ta khẻ bảo tiếp ..Thế con làm nhiều tiền để làm gì nào ...?
_Dạ ... con sẽ mua thật nhiều đồ đẹp cho mẹ và chị .. con sẽ mua thật nhiều tô bún cho mẹ đỡ đói lòng khi đi dạy ...
... trời bỗng dưng đổ mưa ... bóng mẹ thật nhỏ nhoi che cho ta những giọt mưa nặng hạt... tự trong những giọt nước mưa đó ta cảm nhận có cả vị mặn đắng của những giọt nước mắt của mẹ...
Đà lạt .. 8 tuổi
_ Bà Trẻ à .. nhà tôi không có của dư mà cho bà Trẻ vay gạo nhá !
... nước mắt trẻ thơ và sự thù hận dòng họ trút lên đầu ta .. người đàn ông duy nhất của gia đình...
Sài gòn ...
Út ơi ... con tự chăm sóc mình nha .. nhà mình nghèo quá .. mẹ không lo cho con học tiếp được ...
Sài Gòn ... 19 tuổi
Mẹ ơi ! con đậu cả 2 đại học này mẹ ạ ..
Sài gòn ... 24 tuổi
Mẹ ơi ... con được lên chức này
Mãi trong ta .. có lẽ bún bò huế là món ngon nhất ... và sự thù hận là phương thuốc tốt nhất để ta thành đạt
Ngày lễ ra mắt của những con người hoàn lương .. anh rắn rỏi phong sương bước lên sân khấu nhận tấm bằng khen và 1 chiếc phong bì nhỏ chứa đựng lòng vị tha của bà con chòm xóm .
Phía cuối hàng ghế .. bà cụ tóc trắng phơ móm mém cười bất giác khán phòng vút lên bài ca Lòng Mẹ của Y Vân ... bất chợt rất nhiều nước mắt tuôn rơi .. và cả bà cụ cũng khóc .. có lẽ cụ hiểu 15 lần đem con đi cải tạo lao động hẳn có giá trị của nó ....
NTCS
CHUYỆN ĐỜI
Tác giả: Nguyễn Xuân Hoang
Học chung với nhau từ mẫu giáo tới đại học, họ thân nhau đến độ ruột mấy khoanh biết hết. Ra trường, anh dạy học, Q theo nghiệp thương trường. Ra đường, có khi gặp anh, Q ngó lơ ... Vợ anh nổi quạu, anh bảo: "Q đang gặp thời!"
Q từ trưởng phòng, nhảy lên phó rồi giám đốc 1 công ty lớn ... Đột nhiên Q đến chơi nhà, nhắc lại bao kỷ niệm xưa. Anh thầm nghĩ: "Hắn đang gặp nạn!"
Mấy hôm sau, truyền hình đưa tin Q bị bắt, nhà cửa bị niêm phong ...
Chị Hai
Tác giả: Đinh Vũ Ngọc Minh
Sáng nay, đám cưới chị Hai không phải với anh Nhân mà với ông nào lạ hoắc, già gần bằng tuổi ba. Lạy bàn thờ ba, chị Hai bước lên xe hơi sang trọng mà nước mắt tuôn như mưa. Anh Nhân đang bên bờ rào thập thò ngó qua, mắt đỏ hoe. Má nhìn theo chị Hai, hai hàng nước mắt chạy dài trên gò má hóp. Bé Út tự hỏi: “Sao đám cưới mà ai cũng khóc?”. Đêm, bé Út mơ chị Hai đang la rầy mình. Giật mình tỉnh dậy, thấy chỗ nằm bên cạnh trống không.
Tác Giả: Onangthuytinh
Trời bắt đầu lạnh dần hơn. Cái chăn mỏng của nó không còn đủ ấm.
Nó dỗi mất mấy ngày để được mẹ mua cho cái chăn khác. Rồi mẹ cũng gật đầu. Bên mâm cơm toàn rau, hình như mẹ đang cố nén một tiếng thở dài...
Đêm chui vào chăn mới, ấm sực.
Bỗng nó nghe bên giường mẹ tiếng ho khan.
Nhớ ra cái chăn mẹ đắp từ hồi mới cưới ba đến giờ... mục nát...
Tác Giả: Onangthuytinh
Anh nhăn mặt.
- Mẹ kho thịt mặn vậy ai ăn nổi?
Chị nói thêm:
- Ăn uống thế này, sao tụi con có sức mà đi làm?
Mẹ ngập ngừng:
- Mẹ xin lỗi. Tại cháu nó cứ khóc. Mẹ vừa dỗ, vừa nấu nên lỡ cho muối quá tay. Hơi mặn thôi mà mấy đứa.
Anh cáu bẳn buông đũa:
- Hơi mặn thì mẹ ăn đi.
Chị cũng bế cháu lên lầu.
- Bà kho thịt ngon nhất, không ai bằng. _Ba run run nói.
Mẹ cười mà mắt cứ rưng rưng... Ba có còn cái răng nào đâu...
Tro Ấm -
Tác giả : Kim Liêu
Bọn cháu gái chúng tôi chẳng ai học được cách nhóm bếp của bà nội cả. Bà chỉ cần gạt bỏ lớp tro phủ trên mặt bếp lò, bỏ củi vào thổi nhẹ là có một bếp lửa đỏ rực.
Sáng nào cũng vậy, bà nội dậy thật sớm. Bà lặng lẽ nấu nước, lấy bộ đồ ông nội trên mắc áo đi giặt. Xong bà quay vào chuẩn bị bữa cơm, châm sẳn một bình trà nóng, rồi ra cửa gọi lớn:
"Ông ơi vào ăn cơm"
Cả nhà tôi đều im lặng.
Ông nội đã mất 20 năm rồi!
Thầy và trò - Tác giả :Thanh Sử
Về hưu, tôi mở lớp dạy kèm tại nhà. Cô bé học lớp 9, chăm ngoan nhưng hơi chậm hiểu. Thôi thì lấy cần cù bù thông minh. Tôi kiên trì giảng đi giảng lại. Mỗi khi gương mặt cô bé bừng sáng vì đã hiểu, tôi thấy mọi mệt nhọc tan biến.
Mấy hôm nay, cô bé có vẻ lo ra không tập trung. Nhìn lên tờ lịch, tôi lờ mờ đọc được lý do. Cuối giờ, tôi chủ động bảo:
- Con đừng nhắc mẹ tiền học, khi nào đóng cũng được. Có điều con đừng vì chưa đóng tiền mà nghỉ học.
Cô bé thở ra như trút được gánh nặng. Ôi! Học trò của tôi...
Quà sinh nhật
Trương Hoa
Trong năm đứa con của má, chị nghèo nhất. Chồng mất sớm, con đang tuổi ăn học. Gần tới lễ mừng thọ 70 tuổi của má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người. Chị lặng lẽ đến bên má: “Má ơi, má thèm gì, để con nấu má ăn?”
Chưa tan tiệc, Má xin phép về sớm vì mệt. Ai cũng chặc lưỡi: “Sao má chẳng ăn gì?” Về nhà, mọi người tìm má. Dưới bếp, má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và dĩa cá bống kho tiêu chị mang đến…