Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Câu lạc bộ Đá đểu
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13
Hồi ức về một danh nhân.

Lối cỏ hoa mọc chen chúc quanh lối đi, con đường cong cong uốn mềm bên sườn núi, đây là khe suối róc rách chãy xuống , kia là cội tùng già ngàn năm xum xê cành lá…Đó là con đường độc đạo dẫn đến ngôi nhà của tù trưởng Chớp Mắt, lối cỏ hoa thêu dệt như một bức tranh vẽ người thiếu nữ khỏa thân.

Sau khi giã từ những hào quang chói sáng trên bầu trời thổi hít, thì người tù trưởng thân yêu của chúng ta đã về vui thú với thiên nhiên, với núi đồi, khe suối. Làm bạn với chim và nghịch với bướm.

Cuộc sống của người giờ đây như một bản tấu Romance, rất lãng mạn và đầy nét hào hoa. Phải chăng sau khi xa lánh nơi dung tục trần thế người đã thoát thai được mình? Đó là điều mà tôi băn khoăn nhất trước khi đến đây.

Lối cỏ hoa đưa tôi đến một căn nhà nhỏ nằm giữa lưng chừng đồi, căn nhà khá đơn sơ nhưng rất có nét riêng biệt, thoạt nhìn xa xa trông giống như một cái vỏ ốc khổng lồ, căn nhà duy nhất có một khung cửa và khá hẹp, chỉ vừa đủ một người lách qua khe đấy để tiến vào bên trong.

Đưa tay ấn mạnh cánh cửa một cái, tôi bất chợt nghe tiếng cót két rên nhẹ của cánh cửa và phải gập sâu người xuống mới tiến vô được. Trước mặt tôi là độc một chiếc bàn màu tím than, thoáng chút ngỡ ngàng vì nó khác xa trí tưởng tượng của tôi, quang cảnh bên trong đúng là thâm sâu khó lường.

Tù trưởng từ trong phòng đi ra và cúi gập người xuống theo một nghi lễ gì đó mà tôi không biết, sau phút chần chừ tôi cũng kịp trấn tỉnh và cuối người làm theo. Sau phút chào hỏi xã giao theo đúng nghi thức tù trưởng bắt đầu nhập cuộc.

Giọng người trầm ấm và thanh cao, chứng tỏ người đã hút hết nhiều linh khí của khúc tù nên mới thâm hậu như thế, trong thâm tôi bất chợt có một luồng cảm xúc ngưỡng mộ mà không thốt nên lời. Bất chợt người nhỏ nhẹ ngâm:

“Người đến đây ngồi đi
Thổi tù và cho thỏa”


Nghe thế thôi mà bụng tôi đã sung sướng rần rần, thầm nhủ chuyến đi này của mình không phải là vô bổ. Nâng nhẹ cây Tù và lên và gác ngang đùi, người từ từ móc trong áo một tấm khăn trắng tinh và bắt đầu gấp lại, người gấp làm đôi, rồi làm tư và sau đó gấp làm tám, với một cử chỉ rất nhẹ nhàng, từ từ mà thật tình khiến tôi nóng lòng đếch chịu được. Sau khi gấp mảnh khăn trắng xong người bắt đầu lau khúc tù và kia, mặc dù tôi thấy nó rất sạch trơn và đầu tù bóng loáng, nhưng những đuộng tác nhẹ nhàng và nâng niu chiếc đầu tù của người, khiến tôi thật sự kính nể cho cái sự cần mẫn và say mê của người. Thấm một chút nước và lau nhẹ vào trong cái lổ khe của khúc tù và một lần nữa, rồi nhẹ nhàng đặt nó lại ngang đùi của mình. Bây giờ thì tôi nhìn kỷ và không khỏi thán phục, chiếc tù bóng lộn và phương cương hơn trước rất nhiều, thế mới biết có công mài sắc có ngày nên kim.

Xong cái công việc đó thì người mới nói rằng:
-Hôm nay lão phu sẽ cho ngươi thưởng thức bài “ Chuyện tình hoa trinh nữ”
Ôi chu choa ơi! Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc tột độ, nhìn người từ từ nâng khúc tù ngang miệng không khác nào rồng đớp trân châu, cái lưỡi rồng lộn lên lộn xuống như làm trò ảo thuật, ma mị và kỳ quái…

Người bắt đầu hát “ Nâng nhẹ một cây, lá xếp trên tay lá ngủ thật mê say…” Đúng là nâng nhẹ và lá xếp lại thật, những chùm lông gắn bên dưới chiếc tù được người vuốt lại bằng phẳng và mướt rượt. Nhưng tôi nghĩ lá ko ngủ mô, lá đang thổn thức đấy chứ, khúc tù được người dựng thẳng lên và hiên ngang đứng giữa ta bà thật đúng là:

Ta nghe tiếng rên la của nước
Tiếng xạt xào của đám cỏ lau
Tiếng róc rách trong khe trong suối
Tiếng hào hùng của gió của cây
Tiếng lãnh lót vang lên sau gáy
Con chìa vôi vừa múa vừa quay
Tiếng hối hả như còi tàu rúc
Tiếng nĩ non đám dế ven đường…”


Và đôi lúc kèm theo “ Hổn hển như lời của nước mây” nghe cũng ý vị, cũng thơ ngây lắm.

Tôi thầm thán phục cách người trau chuốt khúc tù và bao nhiêu, thì thầm cảm ơn EVA và ADAM bấy nhiêu, họ đã không nghe lời khuyên của Chúa, cho nên ngày hôm nay chúng ta mới có khúc tuyệt tác này. Cái thủa sơ khởi nguyên thủy của loài người được người dàn dựng lại và trình diễn một cách công phu và sống động. Một khung cảnh của người Xê-xê-mông bắt đầu nhúc nhích và ngọ ngoạy, hí hoáy, đâm chọt đủ chiều để cho tôi thấy cái triết lý từ xa xưa mà rất thâm sâu mà đơn giản đến cực kì. Đó là “Chỉ thổi tù mới hiểu và mênh mông nhường nào” mà sau này chắc có lẽ nữ sĩ Xuân Quỳnh cũng từ ý tưởng này mà phóng tác nên “Thuyền và Biển”.

Sau khi cho tôi thưởng thức cái tuyệt nghệ kia thì người cũng cung kính cúi chào tôi thật sâu, tôi cũng theo phép mà làm lại. Bất chợt ngoài trời rả rích vài cơn mưa nặng hạt, nhìn vẽ băn khoăn trước khi tạ từ của tôi, người vọi thò tay vô túi rút ra hai cái áo đi mưa trao cho tôi một cái, và khẻ nói:
- Xài một cái thôi, xài hai cái giống HÀ Zũ thì toi.
Đôi mắt người chớp chớp và nụ cười rộng vành không lẫn vào đâu được trong ký ức tôi hôm đó. Thế mà…
Chớp mắt đã lâu.

Nghe đồn Cậu Lãnh dạo này bế môn tu liệng cùng HM Thánh Nữ. Tưởng rằng đã bặt sóng giang hồ. Dè đâu trong thời gian rất ngắn, Cậu đã liệng thành môn thần công mới. Nhị Thánh Xuất Quan, đùng đùng khí thế, thần công ngát trời, hiển uy như mưa lòa mé bể, chớp giật đầu non.

Khen thì chẳng biết khen sao cho đủ, chỉ thấy Hớ Vương phải thốt lên rằng : "[Hôm nay 0433 PM] hothiethoa: à, thì ra LanhCon có khả năng xx bằng thơ" .

Tiểu đệ chopmat sau khi thọ giáo môn công mới của Cậu , đã lĩnh ngộ được đôi phần. Nay thi triển lại vài đường để chứng tỏ thần công của Cậu.

------

Thịt người

Cong cho nước chảy vầng trăng
Xé toang lòng tuyết mấy tầng kim cương
Điêu linh tiếng quỷ nhập trường
Đường hoa chín ngả vô thường cơn mê
Hồ Tây dài cõi đi về
Bốn đường ngọc duỗi thoắt đè không trung
Tiếng tiêu hổn hển mấy chừng
Xác thân hòa điệu chọc rung thuở nào
Phút khựng lại , mở toang sao
Lót chun bần bật rào rào tiếng mưa
Mười tầng mây huyết ai đưa
Diều hâu tai ác ai lùa cho nhau
Dìu em về dưới nắng bầu
Men thơ ảo ảnh tưới đầu ngực em
Để thu vạch áo qua xem
Tràn trề nọng sữa cho thèm sông Ngân
Vọt vô núi lửa tần ngần
Lin...ga...Yo....ní ... chen chân quay cuồng
I....a....a... tiếng còn muôn
Réplique à *** móc buồn đời nhau
Người ơi yêu ghét từ đâu
Những người lớn tuổi bỏ sau tiếng chiều
Vậy nhè cửa tử mà yêu
Bò lăn thân xác qua chiều vực xanh
Yêu nhau tụt nõ đã đành
Lấy gai mà gí cho nhanh lối về
Cứa ngang khúc cổ tái tê
Chiếc vòng một khấc ngoắc đè cơn mơ
Lưỡi răng trượt hốc hang mờ
Đá khe hoang dại mút bờ lông nhông
Thênh thang chân móc trời không
Đỏ hừng chiếc ối vỡ tong tiếng giời
Đôi ta nâu trắng cuộc đời
Đốt tan nhà gỗ để ngời tiếng đưa
Phầm phầm mấy tiếng chày khua
Để nương da thịt tủa tua đâm vào
Ran ran hay hảy làm sao
Cái đồng xu ấy còn nào núm chăng
Xoay xoay tròn chiếu thẳng băng
Toang hoang nứt toác nhe răng mỉm cười
Buffee một bữa thân người
Dè đâu truy nã cuộc đời nhau sao
Cuối cùng thằng bé luôn cao

------
Còn đây là thần công của HM Thánh Nữ

(15-02-2012, 04:06 PM)lanhdien Đã viết: [ -> ]BUFFE THÂN XÁC
Ưỡn lên đi
Cong lên
kìa vầng trăng chảy nước

Em ngó vào lỗ súng,
Chùm đạn kẹt
Xé toang lòng tuyết
Vục mặt xem những ngôi sao óng ánh triệu hạt kim cương
Từ giấc mơ trần tình như những con chim chiều vướng nợ

Linh khí bay lãng đãng khắp nơi
Quỉ nhập tràng giữa điêu linh cười ha hả
Chiếm trọn trái tim người còn đang mê ngủ
Đường hoa trải dài anh hôn em lên chín ngả vô thường

Chiều thu Tây Hồ mộng mị dài hơn cõi giới
Bốn đường ngọc duỗi song song cưỡi rồng bay lên tháp không trung
Hổn hển thổi sáo diều vào những cánh thơ
Thân xác giao hòa bản trường ca từ thưở là giống con
Bắt chước nhau từ đời này qua đời khác một điệu ngoáy, chọc, rung…
Phút khựng lại…
Toang lòng

Quần lót bật chun mấy lần
Anh tha em lên mười tầng huyết mây
Lặng lẽ đuổi bọn diều hâu tai ác
Anh dìu em về khu rừng đầy bóng nắng
Ngày ảo ảnh
Dậy chất men thơ tưới đẫm ngực em
Mùa thu vạch áo
Nắng tràn trề nọng vú
Sữa trời đổ về từ con sông Ngân
Vọt thẳng vào lỗ miệng núi lửa đang động cỡn
Lin...ga...Yo....ni

I....a....a...

Réplique à ***
Cứ lấy ba dấu hoa thị lồ lộ móc méo đời nhau
Loài người ghét nhau từ khi yêu nhau…
Những người lớn tuổi sơ giao
buổi chiều đâm sầm về biển…

Hôn vào cửa tử đời nhau
Thân xác bò lăn bò toài trên trái đất
Ba phần tư là là vực bẫy màu xanh
Tụt nõ đời nhau
Gí thật nhiều gai vào đời nhau
Cứa khúc cổ mỹ miều
Chiếc vòng một khấc lúc lắc ngoắc vào giấc mơ
Trượt dài trên lưỡi răng hang hốc
Đá nhéo trời nhông nhông kéo cưa loài chó hoang man dại mút chặt mồi
Những chiếc thang chân không móc lên vầng mặt trời
Đỏ rừng rực
Kêu tên lên…rên lên… vỡ ối…
ối giời ơi


Tiền sử em anh trong bộ xương nâu trắng
Lửa cháy bên trong một chiếc nhà gỗ,
Phầm phập tiếng chày khua dậy những cánh đồng lúa nương lúa nước
Tua tủa đâm lên da thịt
Ran ran hây hẩy
Núm nụ đồng trinh
Xoay tròn chiều thẳng đứng


Mệt mỏi
Toang hoang
Nứt toác
Há miệng hổn hển…cười…
Buffe thân xác
Truy nã đời nhau…
Thằng bé luôn đứng cao hơn chúng bạn…

Đặng Hà My 12.02.2012
10 xứng đáng điểm 10010
Lôi lên!

Tặng cho tù trưởng

Ai về xứ Bắc cho nhắn với
Ghé phố Nguyên Khang gởi mấy nhời
Từ dạo tù và ai đem thổi
Hằng đêm ta sướng lắm ai ơi.
Trích dẫn:Từ bài của Ngạo Thế Cuồng Sinh
Chúc Nhau ..(hú ba hồn bảy vía Bác Tú Mỡ đừng bóp cổ em )

Lẳng lặng mà nghe Ngạo chúc nhau ..
Chúc Nhau vui vẻ Thi Ẩm lầu ..
Buông buông con chữ vui nhân thế
Đừng trộm thơ chữ tả nỗi đau:!

Lại nghe có kẻ than thở lâu
Đi đi đến đến xoá bài mau
Leng keng nổi giận ..Ngạo bị mad
Thôi thì đi lẹ ..chớ lầu bầu..:T

Lại nghe có kẻ nhớ thương nhau ..
Hoa trên hoa dưới ..yêu bao lâu
Bà con xa gần đà tường tỏ ..
Đừng vội chối bén ..miệng đỏ trầu :E

bài này lâu lắm rồi..quật mộ dc bên zing..nhưng thấy còn hợp nên mang về.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13