Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Câu lạc bộ Đá đểu
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13
Hồi ức về một danh nhân.

Lối cỏ hoa mọc chen chúc quanh lối đi, con đường cong cong uốn mềm bên sườn núi, đây là khe suối róc rách chãy xuống , kia là cội tùng già ngàn năm xum xê cành lá…Đó là con đường độc đạo dẫn đến ngôi nhà của tù trưởng Chớp Mắt, lối cỏ hoa thêu dệt như một bức tranh vẽ người thiếu nữ khỏa thân.

Sau khi giã từ những hào quang chói sáng trên bầu trời thổi hít, thì người tù trưởng thân yêu của chúng ta đã về vui thú với thiên nhiên, với núi đồi, khe suối. Làm bạn với chim và nghịch với bướm.

Cuộc sống của người giờ đây như một bản tấu Romance, rất lãng mạn và đầy nét hào hoa. Phải chăng sau khi xa lánh nơi dung tục trần thế người đã thoát thai được mình? Đó là điều mà tôi băn khoăn nhất trước khi đến đây.

Lối cỏ hoa đưa tôi đến một căn nhà nhỏ nằm giữa lưng chừng đồi, căn nhà khá đơn sơ nhưng rất có nét riêng biệt, thoạt nhìn xa xa trông giống như một cái vỏ ốc khổng lồ, căn nhà duy nhất có một khung cửa và khá hẹp, chỉ vừa đủ một người lách qua khe đấy để tiến vào bên trong.

Đưa tay ấn mạnh cánh cửa một cái, tôi bất chợt nghe tiếng cót két rên nhẹ của cánh cửa và phải gập sâu người xuống mới tiến vô được. Trước mặt tôi là độc một chiếc bàn màu tím than, thoáng chút ngỡ ngàng vì nó khác xa trí tưởng tượng của tôi, quang cảnh bên trong đúng là thâm sâu khó lường.

Tù trưởng từ trong phòng đi ra và cúi gập người xuống theo một nghi lễ gì đó mà tôi không biết, sau phút chần chừ tôi cũng kịp trấn tỉnh và cuối người làm theo. Sau phút chào hỏi xã giao theo đúng nghi thức tù trưởng bắt đầu nhập cuộc.

Giọng người trầm ấm và thanh cao, chứng tỏ người đã hút hết nhiều linh khí của khúc tù nên mới thâm hậu như thế, trong thâm tôi bất chợt có một luồng cảm xúc ngưỡng mộ mà không thốt nên lời. Bất chợt người nhỏ nhẹ ngâm:

“Người đến đây ngồi đi
Thổi tù và cho thỏa”


Nghe thế thôi mà bụng tôi đã sung sướng rần rần, thầm nhủ chuyến đi này của mình không phải là vô bổ. Nâng nhẹ cây Tù và lên và gác ngang đùi, người từ từ móc trong áo một tấm khăn trắng tinh và bắt đầu gấp lại, người gấp làm đôi, rồi làm tư và sau đó gấp làm tám, với một cử chỉ rất nhẹ nhàng, từ từ mà thật tình khiến tôi nóng lòng đếch chịu được. Sau khi gấp mảnh khăn trắng xong người bắt đầu lau khúc tù và kia, mặc dù tôi thấy nó rất sạch trơn và đầu tù bóng loáng, nhưng những đuộng tác nhẹ nhàng và nâng niu chiếc đầu tù của người, khiến tôi thật sự kính nể cho cái sự cần mẫn và say mê của người. Thấm một chút nước và lau nhẹ vào trong cái lổ khe của khúc tù và một lần nữa, rồi nhẹ nhàng đặt nó lại ngang đùi của mình. Bây giờ thì tôi nhìn kỷ và không khỏi thán phục, chiếc tù bóng lộn và phương cương hơn trước rất nhiều, thế mới biết có công mài sắc có ngày nên kim.

Xong cái công việc đó thì người mới nói rằng:
-Hôm nay lão phu sẽ cho ngươi thưởng thức bài “ Chuyện tình hoa trinh nữ”
Ôi chu choa ơi! Tôi cảm thấy mình thật hạnh phúc tột độ, nhìn người từ từ nâng khúc tù ngang miệng không khác nào rồng đớp trân châu, cái lưỡi rồng lộn lên lộn xuống như làm trò ảo thuật, ma mị và kỳ quái…

Người bắt đầu hát “ Nâng nhẹ một cây, lá xếp trên tay lá ngủ thật mê say…” Đúng là nâng nhẹ và lá xếp lại thật, những chùm lông gắn bên dưới chiếc tù được người vuốt lại bằng phẳng và mướt rượt. Nhưng tôi nghĩ lá ko ngủ mô, lá đang thổn thức đấy chứ, khúc tù được người dựng thẳng lên và hiên ngang đứng giữa ta bà thật đúng là:

Ta nghe tiếng rên la của nước
Tiếng xạt xào của đám cỏ lau
Tiếng róc rách trong khe trong suối
Tiếng hào hùng của gió của cây
Tiếng lãnh lót vang lên sau gáy
Con chìa vôi vừa múa vừa quay
Tiếng hối hả như còi tàu rúc
Tiếng nĩ non đám dế ven đường…”


Và đôi lúc kèm theo “ Hổn hển như lời của nước mây” nghe cũng ý vị, cũng thơ ngây lắm.

Tôi thầm thán phục cách người trau chuốt khúc tù và bao nhiêu, thì thầm cảm ơn EVA và ADAM bấy nhiêu, họ đã không nghe lời khuyên của Chúa, cho nên ngày hôm nay chúng ta mới có khúc tuyệt tác này. Cái thủa sơ khởi nguyên thủy của loài người được người dàn dựng lại và trình diễn một cách công phu và sống động. Một khung cảnh của người Xê-xê-mông bắt đầu nhúc nhích và ngọ ngoạy, hí hoáy, đâm chọt đủ chiều để cho tôi thấy cái triết lý từ xa xưa mà rất thâm sâu mà đơn giản đến cực kì. Đó là “Chỉ thổi tù mới hiểu và mênh mông nhường nào” mà sau này chắc có lẽ nữ sĩ Xuân Quỳnh cũng từ ý tưởng này mà phóng tác nên “Thuyền và Biển”.

Sau khi cho tôi thưởng thức cái tuyệt nghệ kia thì người cũng cung kính cúi chào tôi thật sâu, tôi cũng theo phép mà làm lại. Bất chợt ngoài trời rả rích vài cơn mưa nặng hạt, nhìn vẽ băn khoăn trước khi tạ từ của tôi, người vọi thò tay vô túi rút ra hai cái áo đi mưa trao cho tôi một cái, và khẻ nói:
- Xài một cái thôi, xài hai cái giống HÀ Zũ thì toi.
Đôi mắt người chớp chớp và nụ cười rộng vành không lẫn vào đâu được trong ký ức tôi hôm đó. Thế mà…
Chớp mắt đã lâu.

Lão huynh quả nhiên thâm sâu khó lường ! rolling on the floor
Tù Trưởng chớp mắt ! Ước gì nhà chùa được diện kiến dù chỉ một lần, rồi có về lực cạc cũng thỏa ! rolling on the floor
(06-09-2011, 09:48 PM)MrCafeSua Đã viết: [ -> ]Lão huynh quả nhiên thâm sâu khó lường ! rolling on the floor
Tù Trưởng chớp mắt ! Ước gì nhà chùa được diện kiến dù chỉ một lần, rồi có về lực cạc cũng thỏa ! rolling on the floor

Thâm sâu gì đệ ơi! Nói ra xấu hổ chứ toàn bộ là ta mượn lời của giáo sư Gút đấy thôi.
Thật ra cái bài này được báo nước ngoài viết lâu rồi, vô tình ta phát hiện nên chép lại thôi. Một phần giáo sư Gút dịch sang tiếng Việt không sát ý nên ta chỉ chỉnh sửa đôi chút.

Đây là nguyên văn của bản Tiếng Anh (ngoài ra còn có mấy bản tiếng PHáp, Ý, Ả Rập, Thái...)

Memoirs of a celebrity.

Way grass grows flowers crowded around walkways, road curved ridge bend the soft, murmuring streams are running down, the other is a veteran of thousands of years old parts luxuriant foliage ... That is the way the path leading to the throne the chiefs of the flash, the way a flower embroidery as a drawing of the Nudes.

After retirement from the glory shining in the sky blowing inhalation, the chiefs who loved the fun we have with nature, with mountains, streams. Make friends with birds and butterflies against.

His life now as a solo Romance, romantic and full of pride flower features. Is it after alienating where vulgar mortal who is pregnant out yourself? That's what concerns me the most before coming here.

Way to take me to a flower and a small house halfway between the hills, the house is quite simple but very distinct character, the distance at first glance looks like a giant snail shell, the house only one door and quite narrow, barely one there to bore through the slot into the inside.

Hand pressed a door, I suddenly heard a slight moan of the squeaky door and down to fold the new depth is very advanced. In front of me is independent a purple table, open a little surprised because it's different from my imagination, the scene inside the right is deeply unpredictable.

Chiefs from room to bend and bow in a ritual that I do not know something, after minutes of hesitation I would keep calm and end users to follow. After minutes of greeting etiquette formal start to enter the chiefs.

Quiet voice warm and graceful, showing people who suck the air several components of the new song intensive post-prison so that, in the intensive I suddenly have a blast without feeling admiration speechless. Suddenly a small dip:

"People come here to sit away
Blowing in prison and agreed "

Hearing that time that my stomach was happy Ran Ran, whispered as his trip is not useless. Improving tree light up and guard prisoners and thigh level, people from a coat hook in white cloth and began to fold, the fold in half, then fold into quarters and then to eight, with a very gentle gesture , from which really made me anxious to withstand service. Once folded piece of white cloth wipe finish the song begins and the other prisoners, although I find it very clean and smooth polished blunt, but the gentle side road and cherish the head of the prison, that I really glass respect for the diligence and passion of the people. Pour a little water and wipe gently in the hole and slot of the song in prison again, and gently placed it across his thighs. Now I look up and out of admiration, a prison and the erectile shiny than before, the public knows is sharpening makes perfect.

Done the job, the new saying:
Today old-lady will you enjoy the song "Love Story flower virgin"
Choa chu Oh Oh! I feel so happy extreme, seeing people from across the mouth from improving prison song is like biting pearl dragon, dragon tongue flipped over upside down as the magician, whom you and bizarre ...

People began to sing "Making light a tree, the leaves arranged on hand leaves so addicted to sleep ..." It is true that raising it slightly and folded leaves, the plumes are attached below a prisoner who clawed back flat and smooth chase. But I do not think size bed, but the leaves are there sobbing, prison is a preview of the building proudly standing straight up and she was right between us are:

"I heard the screams of the water
French fry of grass rubbing lau
Murmur in the slot in the spring
English epic of the wind plant's
French leader sounded lining the nape
Con pipefish purchase and then return
English hurry as train horns wedged
English cricket ni non roadside crowd ... "

And sometimes accompanied by "gasped the words of the clouds" that you hear as well, also very innocent.

I secretly admired the elaborate way in prison and how many songs, whispered thank EVA and ADAM much, they did not listen to the advice of God, so today we have this great song. The initial time immemorial, primitive human being who choreographed and performed an elaborate and lively. A scene of the Saudi-move-ass started moving and wiggle, theater painfully, hit key enough to show me the way to the ancient philosophy that is very deep but extremely simple. It is "just blown out and the vast new prisons to give any" that would make Dr. Xuan Quynh women probably also from the idea that adaptation to "Boats and Sea".

After I enjoy the other great technologies, the I also respectfully bowed deeply, as I also allow that again. Suddenly outside of joint commonplace some rain, looking anxious before drawing from my weight, people with numerous pockets reaching to draw two raincoat gave me one, and whispered:
- Charge a time, just spend two HA Zu-examination.
The flashing eyes and wide smile was unmistakable ring in my memory that day. Yet ...
Has long blink.

Và đây là bản dịch của giáo sư Gút

Hồi ức của một người nổi tiếng.

Way cỏ trồng hoa đông đúc xung quanh lối đi, sườn núi đường cong uốn cong mềm suối róc rách đang chạy xuống, là một cựu chiến binh của hàng ngàn năm tuổi phần tán lá xum xuê ... Đó là cách con đường dẫn đến ngai vàng Trưởng của đèn flash, một cách thêu hoa như là một bản vẽ của Nudes

Sau khi nghỉ hưu từ vinh quang sáng trong bầu trời hít thổi, người lãnh đạo yêu những niềm vui chúng ta có với thiên nhiên, với những ngọn núi, suối. Kết bạn với chim và bướm chống lại.

Cuộc sống của ông bây giờ như là một lãng mạn solo, lãng mạn và đầy đủ các tính năng hoa niềm tự hào. Sau khi xa lánh thô tục chết người mang thai ra khỏi chính mình? Đó là những gì tôi quan tâm nhất trước khi đến đây.

Cách để đưa tôi đến một bông hoa và một ngôi nhà nhỏ nằm giữa những ngọn đồi, ngôi nhà là khá đơn giản nhưng nhân vật rất khác biệt, khoảng cách trong nháy mắt đầu tiên trông giống như một vỏ ốc khổng lồ, nhà chỉ có một cửa và khá hẹp, hầu như không có để khoan thông qua khe vào bên trong.

Tay ép một cửa, tôi đột nhiên nghe thấy một tiếng rên nhẹ của cánh cửa kêu cót két và xuống lần chiều sâu mới là rất tiên tiến. Phía trước tôi là độc lập một bảng màu tím, mở một chút ngạc nhiên bởi vì nó khác với tưởng tượng của tôi, cảnh bên trong bên phải là sâu sắc không thể đoán trước.

Đứng từ phòng này để bẻ cong và cúi đầu trong một nghi lễ mà tôi không biết điều gì đó, sau phút do dự, tôi sẽ giữ cho người sử dụng bình tĩnh và kết thúc theo. Sau phút bắt đầu lời chào nghi thức chính thức để vào lãnh đạo.

Quiet giọng nói ấm áp và duyên dáng, cho thấy những người hút một số thành phần không khí của nhà tù bài hát mới-bài viết chuyên sâu do đó, trong chiều sâu, tôi đột nhiên có một vụ nổ mà không cảm thấy ngưỡng mộ không nói nên lời. Đột nhiên một sự sụt giảm nhỏ:

"Mọi người đến đây để ngồi cách xa
Thổi tù và nhất trí "

Nghe tin thời gian mà dạ dày của tôi đã được hạnh phúc Ran Ran, thì thầm như chuyến đi của ông không phải là vô ích. Cải thiện ánh sáng cây và bảo vệ tù nhân và mức độ đùi, những người từ một cái móc áo trong tấm vải trắng và bắt đầu lần, lần trong một nửa, sau đó lần vào quý và sau đó đến tám, với một cử chỉ rất nhẹ nhàng, từ đó thực sự làm tôi lo lắng để chịu đựng được dịch vụ. Một khi gấp lại mảnh vải trắng lau kết thúc bài hát bắt đầu và các tù nhân khác, mặc dù tôi tìm thấy nó rất sạch sẽ và mịn đánh bóng thẳng thừng, nhưng bên đường nhẹ nhàng và trân trọng người đứng đầu nhà tù, mà tôi thực sự kính tôn trọng đối với sự siêng năng và niềm đam mê của người dân. Đổ một ít nước và lau nhẹ nhàng trong các lỗ và khe cắm của bài hát trong nhà tù một lần nữa, và nhẹ nhàng đặt nó trên đùi của mình. Bây giờ tôi nhìn và ngưỡng mộ, nhà tù và cương dương sáng bóng hơn trước, công chúng biết là mài làm cho hoàn hảo.

Thực hiện công việc, mới nói:
Hôm nay cũ-phụ nữ, bạn sẽ thưởng thức ca khúc "Love Story hoa trinh nữ"
Choa chu Oh! Tôi cảm thấy cực kỳ hạnh phúc, nhìn thấy mọi người từ khắp nơi trên miệng từ cải thiện bài hát tù giống như cắn ngọc rồng, rồng lưỡi lộn lộn ngược như nhà ảo thuật, người mà bạn và kỳ lạ ...

Mọi người bắt đầu hát bài "Làm ánh sáng một cây, lá được sắp xếp trên tay lá quá say mê ngủ ..." Nó là đúng rằng tăng nhẹ và lá xếp lại, luồng được đính kèm dưới đây một tù nhân người vuốt lại đuổi theo bằng phẳng và trơn tru. Nhưng tôi không nghĩ rằng giường cỡ, nhưng những chiếc lá có thổn thức, nhà tù là một bản xem trước của tòa nhà tự hào đứng thẳng lên và cô ấy đã đúng giữa chúng tôi là:

"Tôi nghe thấy tiếng thét của nước
Pháp chiên cỏ cọ xát lau
Tiếng rì rào trong khe vào mùa xuân
Tiếng Anh sử thi của nhà máy gió
Pháp lãnh đạo có vẻ xếp hàng sau gáy
Con chìa vôi mua và sau đó trở về
Anh vội vàng như sừng đào tạo wedged
Anh dế ni đám đông bên đường không ... "

Và đôi khi đi kèm với "thở hổn hển những lời của những đám mây" mà bạn nghe thấy là tốt, cũng rất vô tội.

Bí mật, tôi khâm phục cách xây dựng trong nhà tù và có bao nhiêu bài hát, thì thầm cảm ơn EVA và ADAM nhiều, họ đã không nghe lời khuyên của Thiên Chúa, để hôm nay chúng tôi có bài hát tuyệt vời này. Xa xưa thời gian ban đầu, nguyên thủy, con người đã dàn dựng và thực hiện một phức tạp và sống động. Một cảnh của cặp mông Ả-di chuyển bắt đầu chuyển động và sân khấu lung, đau đớn, nhấn phím đủ để chỉ cho tôi cách triết học cổ đại là rất sâu sắc nhưng vô cùng đơn giản. Đó là "chỉ thổi ra và các nhà tù mới rộng lớn để cung cấp cho bất kỳ" sẽ làm cho phụ nữ tiến sĩ Xuân Quỳnh có lẽ cũng từ ý tưởng thích ứng với "Thuyền và biển".

Sau khi tôi tận hưởng những công nghệ tuyệt vời khác, tôi cũng kính cẩn cúi mình sâu sắc, như tôi cũng cho phép một lần nữa. Đột nhiên bên ngoài của doanh phổ biến một số mưa, nhìn lo lắng trước khi vẽ từ cân nặng của tôi, những người có nhiều túi đạt để rút ra hai áo mưa đã cho tôi, và thì thầm:
- Chi phí một thời gian, chỉ cần bỏ ra hai HA Zu kiểm tra.
Nhấp nháy mắt và nụ cười rộng là không thể nhầm lẫn vòng trong bộ nhớ của tôi ngày hôm đó. Tuy nhiên, ...
Có chớp mắt dài.

GSG
"Và mai mốt tôi xuống suối vàng, vẫn mong rằng các cô gái Thi Ẩm Lâu sẽ ban ân huệ mưa móc xum xuê trên nấm mồ mọc cỏ, những hạt sương trần gian sẽ giỏ hằng ngày xuống đáy huyệt cô đơn."

(Tháng Ngày Nghêu Ngao - Lanhdien)
Nghe đồn Cậu Lãnh dạo này bế môn tu liệng cùng HM Thánh Nữ. Tưởng rằng đã bặt sóng giang hồ. Dè đâu trong thời gian rất ngắn, Cậu đã liệng thành môn thần công mới. Nhị Thánh Xuất Quan, đùng đùng khí thế, thần công ngát trời, hiển uy như mưa lòa mé bể, chớp giật đầu non.

Khen thì chẳng biết khen sao cho đủ, chỉ thấy Hớ Vương phải thốt lên rằng : "[Hôm nay 0433 PM] hothiethoa: à, thì ra LanhCon có khả năng xx bằng thơ" .

Tiểu đệ chopmat sau khi thọ giáo môn công mới của Cậu , đã lĩnh ngộ được đôi phần. Nay thi triển lại vài đường để chứng tỏ thần công của Cậu.

------

Thịt người

Cong cho nước chảy vầng trăng
Xé toang lòng tuyết mấy tầng kim cương
Điêu linh tiếng quỷ nhập trường
Đường hoa chín ngả vô thường cơn mê
Hồ Tây dài cõi đi về
Bốn đường ngọc duỗi thoắt đè không trung
Tiếng tiêu hổn hển mấy chừng
Xác thân hòa điệu chọc rung thuở nào
Phút khựng lại , mở toang sao
Lót chun bần bật rào rào tiếng mưa
Mười tầng mây huyết ai đưa
Diều hâu tai ác ai lùa cho nhau
Dìu em về dưới nắng bầu
Men thơ ảo ảnh tưới đầu ngực em
Để thu vạch áo qua xem
Tràn trề nọng sữa cho thèm sông Ngân
Vọt vô núi lửa tần ngần
Lin...ga...Yo....ní ... chen chân quay cuồng
I....a....a... tiếng còn muôn
Réplique à *** móc buồn đời nhau
Người ơi yêu ghét từ đâu
Những người lớn tuổi bỏ sau tiếng chiều
Vậy nhè cửa tử mà yêu
Bò lăn thân xác qua chiều vực xanh
Yêu nhau tụt nõ đã đành
Lấy gai mà gí cho nhanh lối về
Cứa ngang khúc cổ tái tê
Chiếc vòng một khấc ngoắc đè cơn mơ
Lưỡi răng trượt hốc hang mờ
Đá khe hoang dại mút bờ lông nhông
Thênh thang chân móc trời không
Đỏ hừng chiếc ối vỡ tong tiếng giời
Đôi ta nâu trắng cuộc đời
Đốt tan nhà gỗ để ngời tiếng đưa
Phầm phầm mấy tiếng chày khua
Để nương da thịt tủa tua đâm vào
Ran ran hay hảy làm sao
Cái đồng xu ấy còn nào núm chăng
Xoay xoay tròn chiếu thẳng băng
Toang hoang nứt toác nhe răng mỉm cười
Buffee một bữa thân người
Dè đâu truy nã cuộc đời nhau sao
Cuối cùng thằng bé luôn cao

------
Còn đây là thần công của HM Thánh Nữ

(15-02-2012, 04:06 PM)lanhdien Đã viết: [ -> ]BUFFE THÂN XÁC
Ưỡn lên đi
Cong lên
kìa vầng trăng chảy nước

Em ngó vào lỗ súng,
Chùm đạn kẹt
Xé toang lòng tuyết
Vục mặt xem những ngôi sao óng ánh triệu hạt kim cương
Từ giấc mơ trần tình như những con chim chiều vướng nợ

Linh khí bay lãng đãng khắp nơi
Quỉ nhập tràng giữa điêu linh cười ha hả
Chiếm trọn trái tim người còn đang mê ngủ
Đường hoa trải dài anh hôn em lên chín ngả vô thường

Chiều thu Tây Hồ mộng mị dài hơn cõi giới
Bốn đường ngọc duỗi song song cưỡi rồng bay lên tháp không trung
Hổn hển thổi sáo diều vào những cánh thơ
Thân xác giao hòa bản trường ca từ thưở là giống con
Bắt chước nhau từ đời này qua đời khác một điệu ngoáy, chọc, rung…
Phút khựng lại…
Toang lòng

Quần lót bật chun mấy lần
Anh tha em lên mười tầng huyết mây
Lặng lẽ đuổi bọn diều hâu tai ác
Anh dìu em về khu rừng đầy bóng nắng
Ngày ảo ảnh
Dậy chất men thơ tưới đẫm ngực em
Mùa thu vạch áo
Nắng tràn trề nọng vú
Sữa trời đổ về từ con sông Ngân
Vọt thẳng vào lỗ miệng núi lửa đang động cỡn
Lin...ga...Yo....ni

I....a....a...

Réplique à ***
Cứ lấy ba dấu hoa thị lồ lộ móc méo đời nhau
Loài người ghét nhau từ khi yêu nhau…
Những người lớn tuổi sơ giao
buổi chiều đâm sầm về biển…

Hôn vào cửa tử đời nhau
Thân xác bò lăn bò toài trên trái đất
Ba phần tư là là vực bẫy màu xanh
Tụt nõ đời nhau
Gí thật nhiều gai vào đời nhau
Cứa khúc cổ mỹ miều
Chiếc vòng một khấc lúc lắc ngoắc vào giấc mơ
Trượt dài trên lưỡi răng hang hốc
Đá nhéo trời nhông nhông kéo cưa loài chó hoang man dại mút chặt mồi
Những chiếc thang chân không móc lên vầng mặt trời
Đỏ rừng rực
Kêu tên lên…rên lên… vỡ ối…
ối giời ơi


Tiền sử em anh trong bộ xương nâu trắng
Lửa cháy bên trong một chiếc nhà gỗ,
Phầm phập tiếng chày khua dậy những cánh đồng lúa nương lúa nước
Tua tủa đâm lên da thịt
Ran ran hây hẩy
Núm nụ đồng trinh
Xoay tròn chiều thẳng đứng


Mệt mỏi
Toang hoang
Nứt toác
Há miệng hổn hển…cười…
Buffe thân xác
Truy nã đời nhau…
Thằng bé luôn đứng cao hơn chúng bạn…

Đặng Hà My 12.02.2012
Một khúc vạn niên tiểu điếu cày,
Thâm thâm xỉn xỉn nửa gang tày
Cậu đem tặng vợ ngày hoa lễ...
Nở cười mãn nguyện giữa cơn say.

"Linh khí bay lãng đãng khắp nơi"
Hổn hển sáo diều tiếng chơi vơi
Choèn choẹt rít run từng đoản khúc
Thang chân bần bật chống ngược trời.

Tiếng chày khua dựng, dậy lúa nương
Nước chảy vầng trăng, quỷ nhập trường
Điêu linh hoang hoải miền cực lạc
Vật vã mệt ngoài vẫn vương vương...

Vài lời cảm tác nhân ngày 8/3, chẳng xuống thăm Cậu và Mợ được, thật cũng áy náy lắm !
Hẹn thứ bảy, lại xuống xin ngủ trọ nhà cậu vậy !Dodgy
10 xứng đáng điểm 10010
Lôi lên!

Tặng cho tù trưởng

Ai về xứ Bắc cho nhắn với
Ghé phố Nguyên Khang gởi mấy nhời
Từ dạo tù và ai đem thổi
Hằng đêm ta sướng lắm ai ơi.
Trích dẫn:Từ bài của Ngạo Thế Cuồng Sinh
Chúc Nhau ..(hú ba hồn bảy vía Bác Tú Mỡ đừng bóp cổ em )

Lẳng lặng mà nghe Ngạo chúc nhau ..
Chúc Nhau vui vẻ Thi Ẩm lầu ..
Buông buông con chữ vui nhân thế
Đừng trộm thơ chữ tả nỗi đau:!

Lại nghe có kẻ than thở lâu
Đi đi đến đến xoá bài mau
Leng keng nổi giận ..Ngạo bị mad
Thôi thì đi lẹ ..chớ lầu bầu..:T

Lại nghe có kẻ nhớ thương nhau ..
Hoa trên hoa dưới ..yêu bao lâu
Bà con xa gần đà tường tỏ ..
Đừng vội chối bén ..miệng đỏ trầu :E

bài này lâu lắm rồi..quật mộ dc bên zing..nhưng thấy còn hợp nên mang về.
Nhật ký, ngày... tháng ...năm....

Một ngày, mình phát hiện ra rằng, không biết tự khi nào mà tính khí của mình …nham nhở hẳn ra. Thật ra cũng chẳng phải mình phát hiện ra, mà hôm bữa thấy bà chị trong công ty, nhìn mình cười cười rồi lắc đầu :” Nó nham nhở thấy ghê !”
Mình mới giật mình !
Ngày xưa, hồi còn bé ấy, mình cũng hiền lành tử tế lắm chứ ! Cả xóm, ai cũng bảo mình hiền. Đến nỗi, chị hàng xóm (đang tuổi mười tám đôi mươi) qua nhà mình, thấy mình ngồi chơi trước sân liền bế thốc mình lên, tay cứ vỗ mông mình bèn bẹt, miệng hôn lấy hôn để, thế mà mình bực tức khóc ré lên.
Oài, ngày xưa ơi ! Ký ức ơi ! Ước gì được trở lại phút giây ấy, chỉ một phút cũng được. Ước gì mình đang ngồi chém gió thế này, lại có một chị hàng xóm...
Ầy, mình lại nham nhở rồi !

Mình tự hỏi, không biết cái sự nham nhở của mình bắt nguồn từ đâu nhỉ ? Phải chăng là từ cái đêm mình ngồi tâm sự với con Tẽn ở ngoài bờ đê, cái đêm trăng thanh gió mát ấy. Chả phải. Bởi lẽ sau cái đêm ấy, mấy lần gặp mình nó cứ liếc liếc, còn mình thì đỏ mặt mà bước, miệng ầng ậng nước như Lãnh Cồn ngước Thủy Tâm ấy chứ, có nham nhở tý nào đâu.


[Hình: IMG_2504.jpg]


Àh ừ, mỗi lần nhớ lại cái vụ sinh nhật vừa rồi, mình lại ngắm bức hình này chẳng chán mắt ! Đẹp thiệt ! Một khoảnh khắc quá đẹp ! Ít nhất cũng phải có người đồng tình với mình về vẻ đẹp của khoảnh khắc ấy, thì người ta mới bấm máy ghi lại chứ !
Thằng Bim xem bức hình có chữ D Hội Miền Trung (mà nó đọc là Dê Hội), nó hỏi mình D Hội là gì, mình cho nó xem tấm này và bảo nó đây là hội phó đấy, nó gật gù vẻ hài lòng, và không hỏi gì thêm nữa.
Đôi mắt sâu xa diệu vợi, từng thớ thịt đường gân như căng cứng run bần bật, đôi môi mấp máy cố mím lại, để nước miếng thôi trào ra, rúm râu cà phất lỏm chỏm như muốn biểu tình hay dựng cờ khởi nghĩa. Một cuộc đấu tranh âm thầm và mãnh liệt hiển hiện trên khuôn tù và đầy đặn của Lãnh Cồn, không gian bừng lửa đỏ như cụ già gặp buổi trái gió trở dời. Cuộc sống đẹp và thi vị, khi được kết tinh từ những khoảnh khắc như thế !

Đúng rồi ! Mình nhận ra rồi, cái tính khí nham nhở của mình, được hình thành và phát triển, hay được bộc lộ nhỉ ? Chính là từ cái ngày bước vào Đê Tiện Hội. Chính xác ! Gần mực thì đen, gần đèn thì nóng, chuyện đương nhiên thôi.
Phải ! Từ ngày quen với cụ Chớp, cứ mở miệng ra là nhắc tới tù và. Đến nỗi, hôm bữa đi làm về, con muỗi lạc đường chui vào mắt, mình nhờ cô em phòng bên banh ra thổi dùm, nó cứ phù phù nước miếng vào mà chẳng thấy muỗi đâu, mình cáu :” Em phải thổi như thổi tù và ấy, thì nó mới ra được !” Nó bỏ về một nước ! Tai hại.
Rồi thì từ dạo đến ở nhờ nhà cụ Lãnh Cồn vài tháng, mình có cảm tưởng từ ấy là côn nhập thân, nói gì tới cái gì ngăn ngắn, tròn tròn, cong cong cưng cứng là trong tiềm thức vô tình bật ngay ra chữ côn. Lạ thế !
Hôm bữa ăn trưa ở công ty, tráng miệng có khúc côn, àh quên trái chuối bự quá ! No bụng hết ăn nổi, mình tiếc của liền đem cho chị kế toán ở bàn bên và buột miệng :” Cho chị khúc côn này nè, nhìn nó ngon quá ! Chị ăn đi kẻo em bỏ uổng !”
Nói xong, thấy chị ấy cứ nhìn mình trừng trừng. Quái lạ, mình chột dạ... Mệ tổ ! Lãnh Cồn lão huynh ơi !
Có hôm đi làm quên mang thuốc lào theo, mình ngồi thẫn thờ ở căntin như thằng vật thuốc, con bé PI đi qua liền cười lém lỉnh :” Anh dzai ! Cho em xin bi thuốc lào đi !”
Mình bâng quơ :” Ừ, quên mang rồi ! Còn cây vạn niên tiểu điếu cày, em có hút thì hút...!” Hình như nó không hiểu. Hên thật !

Ôi nham nhở ! Không thể như thế này được ! Mình phải đi tìm mình của ngày xưa.
Ngày xưa, hồi còn bé ấy, mình cũng hiền lành tử tế lắm chứ ! Cả xóm, ai cũng bảo mình hiền.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13