Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Thơ Dzí Dzỏm Dzui Dzẻ
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15
Thanh niên ta quyết tiến lên.
Tiến lên ta quyết tiến lên đi đầu
Đi đầu nhưng phải đi đâu?
Đi đâu ứ biết cứ hàng đầu ta đi

Hehe, đi học, thầy dạy rứa!
Em ứ lấy chồng đâu


Em ứ lấy chồng công an đâu
Pháp luật luôn luôn ở trong đầu
Đêm về hai đứa đang yên giấc
Giật mình anh hỏi giấy tờ đâu?

Em ứ lấy chồng bộ đội đâu
Mũ cối luôn luôn đội trên đầu
Đêm về hai đứa đang yên giấc
Giật mình anh hỏi bắn vào đâu?

Em ứ lấy chồng bác sĩ đâu
Nơi đây mùi thuốc nhức cả đầu
Về khuya hai đứa đang yên giấc
Giật mình hét lớn chích vào đâu?

Em ứ lấy chồng giám đốc đâu
Sổ sách luôn luôn ở trong đầu
Đêm nằm 2 đứa đang ngon giấc
Giật mình anh hỏi ký vào đâu?

Em ứ lấy chồng phi công đâu
Bay bay luợn lượn ở trên đầu
Đêm về hai đứa đang yên giấc
Giật mình anh hỏi tọa độ đâu?

Em ứ lấy chồng thầy giáo đâu
Sách vở luôn luôn ở trong đầu
Đêm về hai đứa đang yên giấc
Giật mình a bảo "trả bài mau"?

Em ứ lấy chồng thợ điện đâu !
Cầu chì luôn luôn ở trong đầu,
Nửa đêm hai đứa đang ngon giấc
Giật mình anh hỏi "Cắm vào đâu?"

Em ứ lấy chồng thơ may đâu
Chỉ kim luôn luôn ở trong đầu
Nữa đêm 2 đứa đang ngon giấc
Giật mình tỉnh dậy: " máy vào đâu? "

Em ứ lấy chồng ai ty (IT) đâu !
PC với Net ở trong đầu,
Nửa đêm hai đứa đang ngon giấc
Giật mình tỉnh dậy:"nối mạng mau?"

Em ứ lấy chồng nông dân đâu !
Cày cuốc luôn luôn ở trong đầu,
Nửa đêm hai đứa đang ngon giấc
Giật mình tỉnh dậy:"cuốc vào đâu?"

Em ứ lấy chồng công nhân đâu !
Kìm búa luôn luôn ở trong đầu,
Nửa đêm hai đứa đang ngon giấc
Giật mình tỉnh dậy:"bổ vào đâu?"

Em ứ lấy chồng thợ lặn đâu!
Bơi bơi hụp hụp ở trong đầu,
Nửa đêm hai đứa đang ngon giấc
Dzật mình tỉnh dậy:"lặn vào đâu?"

Em ứ lấy chồng thợ khoan đâu
mủi khoan luôn luôn ở trong đầu
nửa đêm hai đứa đang ngon giấc
giật mình tính dậy :khoan vào đâu

Em ứ lấy chồng giám sát đâu
xe buýt vàng đỏ chạy trong đầu
đêm về hai đứa đang yên giấc
giật mình anh hỏi "đồng phục đâu?"^^

Em ứ lấy chồng lái bus đâu
suốt ngày đánh võng như con sâu
đêm về hai đứa đang yên giấc
anh dậy bóp còi, bóp rõ lâu!


Em ứ lấy chồng điều hành đâu!
Điện thoại chuông reo nhức cả đầu
Đêm về hai đứa đang yên giấc
Giật mình anh bảo "nào quay đầu"

Em ứ lấy chồng sửa xe đâu
Cà lê - tô vít ở trong đầu
Đêm về 2 đứa đang yên giấc
Giật mình anh dậy bảo "ối chảy dầu"


Em ứ lấy chồng bán tem đâu
Vé tem luôn luôn ở trong đầu,
Đêm về 2 đứa đang ngon giấc
Giật mình anh nói: Bóc tem mau..!

Em ứ lấy chồng chủ quán đâu
Cam bưởi, chanh, lê luôn trong đầu,
Đêm về 2 đứa đanh ngon giấc
Giật mình anh nói: Vắt chanh mau..

Em ứ lấy chồng Điền kinh đâu
Tăng tốc, nước rút luôn trong đầu,
Đêm về 2 đứa đang ngon giấc
Giật mình anh nói: Vượt rào mau

Em ứ lấu chồng kinh doanh đâu
Cả ngày trả giá các mặt hàng
Đêm về hai đứa đang yên giấc
Giật mình anh hỏi"giá bao nhiêu"?

Em ứ lấy chồng nữa đâu anh
nửa đêm nghe hỏi khổ quá trời
Một mình yên giấc quanh chăn ấm
khỏi lo đánh thức hỏi đâu đâu.

(st)
Tắt Tiếng


Mấy hôm liền mất ngủ
Miệng phồng rộp tái tê
Giọng nói chuyển ồ ề
Sang hôm sau nóng sốt

Hai hôm liền ngoi ngóp
Sinh nhật của bạn hiền
Thấy cũng đỡ, đi liền
Thế là thêm viêm họng

Qua một ngày nhanh chóng
Thằng bạn học vào thăm
Con nằm viện cần chăm
Nên ghé ngang ngó tí

Ta làm vài ve nhỉ
Không uống đá! được mà!
Sáng nói chuyện không ra
Gọi đây là tắt tiếng

Được một hôm lười biếng
Chỉ ở nhà ra vô
Tất niên cùng Ọp ẹc
Xin kiếu! Không đi mô!

Tối anh lên Sài Phố
Tạt vào thăm thằng em
Không tiếp thì kỳ quá
Mà gặp chẳng không men

Thế thì thôi một chút!
Thêm sổ mũi, rồi ho
Thôi hẳn vụ chuyện trò
Vì tiếng còn tiếng mất

Vẫn chưa chừa cái tật
Phen này chắc câm luôn
Nhịn chém gió và buôn
Hết Fây cùng Du Tút.

-Hớ-
Anh chết trên bàn nhậu
Để vài tiếng thở buồn
Bạn bè anh hiểu thấu
Những nợ tình đã buông
pd
VÈ THẤT NGHIỆP

(Sưu tầm từ internet)

Đầu đường Xây dựng bơm xe
Cuối đường Kinh tế bán chè đậu đen
Ngoại thương mời khách mua kem
Cạnh anh Nhạc viện thổi kèn đám ma.

Ngân hàng ngồi dập đô la
(In giấy vàng mã, sống qua từng ngày)
Sư phạm trước tính làm thầy
Giờ thay thư ký, hàng ngày biên lô (ghi số đề).

Điện lực chẳng dám bô bô,
Giờ đang lầm lũi phụ hồ trên cao.
Lập trình chả hiểu thế nào,
Mở hàng trà đá, thuốc lào...cho vui.

Nông nghiệp hỏi đến ngậm ngùi
"Số em chắc mở sạp đùi thịt trâu"
Nhìn quanh, Thương mại đi đâu?
Hóa ra là đã nhảy tàu đi buôn...

Ngoại ngữ vẻ mặt thoáng buồn
Đang ngồi viết sớ, kiêm luôn bói bài
Báo chí buôn bán ve chai
Giao thông đi chở thuê ngoài Đồng Xuân.

Bách khoa cũng gặp đôi lần
Buôn đồ điện hỏng, kiếm cân dây đồng
Mỹ thuật thì đang chổng mông
Đục khắc bia mộ, cũng mong lên đời.

Mỏ địa chất mới hỡi ôi
Sáng thồ hai sọt, chào mời mua than
Nhạc viện lệ chảy hai hàng,
Chạy sô đám giỗ, đám tang, cúng đình!
HỊCH... TIẾN SĨ

Ta cùng các ngươi
Sinh ra phải thời bao cấp
Lớn lên gặp buổi thị trường.
Trông thấy:
Mỹ phóng Con thoi lên vũ trụ chín tầng
Nga lặn tàu ngầm xuống đại dương nghìn thước
Nhật đưa rô bốt na nô vào thám hiểm lòng người
Pháp dùng công nghệ gen chế ra cừu nhân tạo.
Thật khác nào:
Đem cổ tích biến thành hiện thực
Dùng đầu óc con người mà thay đổi thiên nhiên!
Ta thường tới :
Tới bữa quên ăn, nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa
Chỉ giận chưa thể đuổi kịp nước Nga, vượt qua nước Mỹ, mà vẫn chỉ hơn Lào, hao hao Băng la đét.
Dẫu cho trăm thân này phơi trên sao Hỏa, nghìn xác này bọc trong tàu ngầm nguyên tử, ta cũng cam lòng.
Các ngươi ở cùng ta,
Học vị đã cao, học hàm không thấp
Ăn thì chọn cá nước, chim trời
Mặc thì lựa May Mười, Việt Tiến
Chức nhỏ thì ta… quy hoạch
Lương ít thì có lộc nhiều.
Đi bộ A tít, Cam ry
Hàng không Elai, Xi pic.
Vào hội thảo thì cùng nhau tranh luận
Lúc tiệc tùng thì cùng nhau “dô dô”.
Lại còn đãi sỹ chiêu hiền
Giáo sư, tiến sỹ, thạc sỹ, cử nhân, ai cũng có phần, không nhiều thì ít.
Lại còn chính sách khuyến khoa
Doanh nghiệp, giáo viên, trí thức, nông dân nhận cúp, nhận bằng còn thêm tiền thưởng.
Thật là so với:
Thời Tam quốc bên Tàu, Lưu Bị đãi Khổng Minh,
Buổi hiện đại bên Nga, Pu tin dùng Mét vê đép,
Ta nào có kém gì?
Thế mà, nay các ngươi:
Nhìn khoa học chậm tiến mà không biết lo
Thấy công nghệ thụt lùi mà không biết thẹn
Giáo sư ư? Biết “Thần đèn” chuyển nhà mà chẳng chạnh lòng
Tiến sỹ a? Nghe “Hai lúa” chế tạo máy bay sao không tự ái?
Có người lấy nhậu nhẹt làm vui
Có kẻ lấy bạc cờ làm thích
Ham mát xa giống nghiện “u ét đê”
Ghét ngoại ngữ như chán phòng thí nghiệm
Chỉ lo kiếm dự án để mánh mánh mung mung
Không thích chọn đề tài mà nghiên nghiên cứu cứu
Ra nước ngoài toàn muốn đi chơi
Vào hội thảo chỉ lo ngủ gật
Bệnh háo danh lây tựa vi rút com pu tơ
Dịch thành tích nhiễm như cúm gà H5N1
Mua bằng giả để tiến sỹ, tiến si
Đạo văn người mà giáo sư, giáo sãi.
Thử hỏi học hành như rứa, bằng cấp như rứa, thì mần răng hiểu được chuyện na niếc na nô?
Lại còn nhân cách đến vậy, đạo đức đến vậy, thì có ham gì bút bút nghiên nghiên.

Cho nên
“Tạp chí hay” mà bán chẳng ai mua
“Công nghệ tốt” mà không người áp dụng.
Đề tài đóng gáy cứng, chữ vàng, mọt kêu trong tủ sắt
Mô hình xây tường gạch, biển xanh, chó ị giữa đồng hoang.
Hội nhập chi, mà ngoại ngữ khi điếc, khi câm?
Toàn cầu chi, mà kiến thức khi mờ, khi tỏ?
Hiện đại hóa ư? vẫn bám đít con trâu
Công nghiệp hóa ư? toàn bán thô khoáng sản
Biển bạc ở đâu, để Vi na shin nổi nổi chìm chìm
Rừng vàng ở đâu, khi bô xít đen đen đỏ đỏ

Thật là:
“Dân gần trăm triệu ai người lớn
Nước bốn nghìn năm vẫn trẻ con”!
Nay nước ta:
Đổi mới đã lâu, hội nhập đã sâu
Nội lực cũng nhiều, đầu tư cũng mạnh
Khu vực có hòa bình, nước ta càng ổn định
Nhân tâm giàu nhiệt huyết, pháp luật rộng hành lang
Thách thức không ít, nhưng cơ hội là vàng!

Chỉ e:
Bệnh háo danh không mua nổi trí khôn
Dịch thành tích chẳng làm nên thương hiệu.
Giỏi mánh mung không lừa nổi đối tác nước ngoài
Tài cờ bạc không địch nổi hắc cơ quốc tế.
Cặp chân dài mà nghiêng ngả giáo sư
Phong bì mỏng cũng đảo điên tiến sỹ.
Hỡi ôi,
Biển bạc rừng vàng, mà nghìn năm vẫn mang ách đói nghèo
Tài giỏi thông minh, mà vạn kiếp chưa thoát vòng lạc hậu.
Nay ta bảo thật các ngươi:
Nên lấy việc đặt mồi lửa dưới ngòi pháo làm nguy;
Nên lấy điều để nghìn cân treo sợi tóc làm sợ
Phải xem đói nghèo là nỗi nhục quốc gia
Phải lấy lạc hậu là nỗi đau thời đại
Mà lo học tập chuyên môn
Mà lo luyện rèn nhân cách
Xê mi na khách đến như mưa
Vào thư viện người đông như hội
Già mẫu mực phanh thây Gan ruột, Tôn Thất Tùng chẳng phải là to
Trẻ xông pha mổ thịt Bổ đề, Ngô Bảo Châu chỉ là chuyện nhỏ
Được thế thì:
Kiếm giải thưởng “Phiu” cũng chẳng khó gì
Đoạt Nô ben không là chuyện lạ
Không chỉ các ngươi mở mặt mở mày, lên Lơ xút, xuống Rôn roi
Mà dân ta cũng hưng sản, hưng tâm, vào Vi la, ra Rì sọt.
Chẳng những tông miếu ta được hương khói nghìn thu
Mà tổ tiên các ngươi cũng được bốn mùa thờ cúng,
Chẳng những thân ta kiếp này thỏa chí,
Mà đến các ngươi, trăm đời sau còn để tiếng thơm.
Chẳng những tên tuổi ta không hề mai một,
Mà thương hiệu các ngươi cũng sử sách lưu truyền.
Trí tuệ Việt Nam thành danh, thành tiếng
Đất nước Việt Nam hóa hổ, hóa rồng
Lúc bấy giờ các ngươi không muốn nhận huân chương, phỏng có được không?
Nay ta chọn lọc tinh hoa bốn biển năm châu hợp thành một tuyển, gọi là Chiến lược
Nếu các ngươi biết chuyên tập sách này theo lời ta dạy bảo thì suốt đời là nhà khoa học chính danh.
Nhược bằng không tu thân tích trí, trái lời ta khuyên răn thì muôn kiếp là phường phàm phu tục tử.
Vì:
Lạc hậu, đói nghèo với ta là kẻ thù không đội trời chung
Mà các ngươi cứ điềm nhiên không muốn trừ hung, không lo rửa nhục
Chẳng khác nào quay mũi giáo mà đầu hàng, giơ tay không mà thua giặc.
Nếu vậy rồi đây khi nước Việt hóa hổ, hóa rồng, ta cùng các ngươi há còn mặt mũi nào đứng trong trời đất này nữa?
Cho nên mới thảo Hịch này
Xa gần nghiên cứu
Trên dưới đều theo!
(st từ facebook)
Dây Kéo Anh


cài lại dây kéo đi anh
cồn lau lách cỏ hóa thành rậm râu
kẻo chim muông thốt tiếng sầu
tội con cu gáy vỡ đầu làm đôi

cài lại dây kéo anh ơi
xẻ hai khúc giữa nhất thời làm đôi
bước qua, đi lại, rồi ngồi
xênh xang phố lạ để rồi tan hoang

cài dây kéo nhé anh ngoan
kẻo không gió lái lật càng vì đâu?
kẻo thiên đường của khát khao
một hai ba bốn cô... lâu lâu nhìn

cài đi anh, dẫu của mình
đừng vung vãi phí chút tình cùng em
kẻo con bướm lượn về đêm
một hôm thức giấc lại thêm mơ màng

cài lại dây kéo đi chàng
kẻo người qua thấy bẽ bàng thì nguy
kẻo người dòm thấy nguyên si
một rừng nguyên thủy có gì mọc lên?

rằng hên thì thật là hên
cài xong dây kéo lại nghênh ngang đời.

p/s: phỏng tác từ bài Khuy Áo Em........> http://thiamlau.com/forum/post-22100.html#pid22100
CON GÁI XỬ CON TRAI

Thân anh như chuối chín cây
Ăn xong em vứt, ăn mày chùi chân
Thân anh em dập lần lần
Cho chừa cái tội gây hần(hấn) bọn em
Thân anh là giấy cũ mèm
Bà ve chai cũng hổng thèm mí anh
Thân anh cái tật lanh chanh
Em mà tóm được, ...tiết canh...cả bầy...

(Sưu tầm)
CẶP RÙA... HOÀN CẢNH

(Phóng tác từ truyện cười)

Rùa đực và rùa cái,
Tuy vừa mới quen nhau,
Nhưng ý hợp tâm đầu,
Liền rủ nhau đi... ấy!

Sợ mọi người nhìn thấy,
Nên đưa vào vườn rau,
Rồi... "ba chấm" thật lâu,
Cả hai đều hể hả.

Rùa đực sau khi... xả,
Nhìn rùa cái cười tươi,
Nham nhở tựa... đười ươi,
Hẹn giờ này mai nhé!

Rồi rùa đực dọt lẹ,
Trên đường về hát ca,
La là lá lá la,
Đôi khi còn... hú hét!

Rồi một ngày cũng hết,
Đến giờ hẹn ngọc ngà,
Rùa đực lại hát ca,
Động... thiên thai thẳng tiến.

Đường gần mà lâu lắc,
Rùa đực cũng lo lo,
Sợ rùa cái... mặt mo,
Cho leo cây thì chết!

Sau nửa ngày lê lết,
Rồi cũng đến đúng nơi,
Rùa cái kìa... trời quơi,
Đã... ngửa mình chờ sẵn.

Rùa đực cười hắc hắc,
Hỏi: "Em chắc thích anh,
Nên vội vã đến nhanh,
Còn... chổng chân gợi cảm!"

Rùa cái hét "Thằng nhảm!",
Thích cái đầu cha bây,
Đêm qua mày về ngay,
Quên... éo lật tao lại!!!"
Mủm mỉm và mũm mĩm

TG: Trần Vấn Lệ

Em cười mủm mỉm dễ thương sao
Má ửng ai xui má ửng đào?
Và cánh tay tròn, tay mũm mĩm
Anh hôn hoài, tưởng giấc chiêm bao!

Ngày xưa, Bùi Giáng khen con gái
“Cái Lạ Lùng”, ai biết cái chi? [1]
Cứ nghĩ ai kìa đang mủm mỉm
Đứng trân ra ngắm chẳng buồn đi!

Ngày xưa, Bùi Giáng cười hinh hích
“Cái Lạ Lùng” không phải mặt đâu!
Ta nói “Lạ Lùng” trong cái áo
Áo dài tà phủ xuống sâu sâu…

Con gái Việt Nam mặc áo dài
Không ai mường tường cái quần ai
Chỉ khen cái áo “răng mà đẹp”
Chỉ ngó tà bay trong gió bay…


Mũm mĩm, Bắc thì phân biệt rõ
Nam thì hỏi ngã giống như nhau
Em cười mủm mỉm, em tròn trịa
Hai cái, yêu em nhất cái nào?

Cái Lạ Lùng nhất định sẽ Quen…
Nhớ ca dao nói về chim quyên [2]
Nói về loài cá lia thia nữa
Mà ngụ ý là … anh với em!

Em nhé cười đi cho mủm mỉm
Cho hồng đôi má đỏ đôi môi
Anh tìm mũm mĩm, tay đi xuống
Em bật kêu lên Trời Hỡi Trời! [3]

Chú thích:

[1] Thơ Bùi Giáng: Em ơi em đẹp vô cùng, vì em có cái Lạ Lùng bên trong!
[2] Ca dao: Chim quyên ăn trái nhãn lồng, lia thia quen chậu, vợ chồng quen hơi!
[3] Phạm Thánh: Không được gọi Trời vô cớ!
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15