Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Event: Mênh mông tình buồn
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6
Lời tình rớt giữa mông mênh

Em đi về có nhớ không em
xa hàng cây thao thức ven đường
nắng vô tình làm phai tóc gió
ru nhẹ nhàng theo những cơn say

Em đi về bỏ lối thân quen
mưa ru đêm trên những giọt buồn
tiếng dương cầm nào xa xôi quá
thanh âm chùng xuống giữa màn đêm

Thôi! em đi về
để anh đau xót ê chề
để ru em bằng vạn lần hơi thở
để anh thấy mình hoài bỡ ngỡ
xót xa buồn khi mỗi lúc tình lên

Thôi! em hãy đi về
đôi môi xưa buốt lạnh não nề
van lơn chi một làn hơi ấm
khi tình buồn rớt xuống mông mênh

Em đi về nơi đó xa xôi
tôi mình tôi giữa phố đông người
bất chợt nhận ra đã lạc mất
bàn tay nào vừa thoáng xa bay.
Kí ức xưa sẽ chẳng ngọt ngào đâu
Khi một ngày em không còn yêu thương anh nữa
Khi một ngày phượng nở không vô cớ
Xuân đã qua hay tại hạ vô tình.

Khi một ngày chẳng ai nhớ đến mình...
Đã từng yêu trao bao lời hẹn ước
Tình đã cũ và bàn chân cứ bước
Đến một ngày..Ta chẳng nhận ra nhau !

Bỏ sau lưng tất cả những nỗi đau
Của một thời yêu em sao ngây dại
Anh bước đi..Bước lãng du xa mãi...
Lạnh lùng anh cô độc giữa phố xưa !

Mùa hạ nào chẳng có những cơn mưa
Cuộc tình nào chẳng mang nhiều cay đắng
Anh đã yêu để giờ lòng hoang vắng
Lẻ loi khuya...Chỉ nửa mảnh trăng tàn !
MÙA CHƯA CŨ

Ngày xiên que nỗi nhớ
Rán trong nắng đọa đày
Tình tàn rồi lửa đỏ
Tro kỷ niệm hoài bay.

Em của mùa chưa cũ
Mơ mộng, lắm dỗi hờn
Búp măng tay kiều diễm
Chỉ ước thầm anh hôn.

Em của mùa chưa cũ
Mong manh điểm u buồn
Anh – nguồn vui độ lượng
Em trú ngày ẩm ương.

Em của mùa chưa cũ
Ngây dại mắt si tình
Chạy theo cơn vần vũ
Trời mê đầy điêu linh.

Hoa tim không cùng nở
Nên chẳng điệu giao hòa
Khi giật mình… khóc dở
Biết trách người hay ta?

Ơi tàn tro kỷ niệm!
Xin thôi bay mịt mù
Khi chạm vào khoảng lặng
Đăng đắng ngòn ngọt ru.

P/s: Ủng hộ event ế của sp nà laughing
thích quá ..ít bữa rảnh ráng ráng Mênh mông tình buồn


đặng tham lam mới được
Trang: 1 2 3 4 5 6