Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: ...Sưu Tập Thơ...
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16
Tiếng Việt

Lưu Quang Vũ


Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫm
Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về
Có con nghé trên lưng bùn ướt đẫm
Nghe xạc xào gió thổi giữa cau tre.

Tiếng kéo gỗ nhọc nhằn trên bãi nắng
Tiếng gọi đò sông vắng bến lau khuya
Tiếng lụa xé đau lòng thoi sợi trắng
Tiếng dập dồn nước lũ xoáy chân đê.

Tiếng cha dặn khi vun cành nhóm lửa
Khi hun thuyền, gieo mạ, lúc đưa nôi
Tiếng mưa dội ào ào trên mái cọ
Nón ai xa thăm thẳm ở bên trời.

"Ðá cheo leo trâu trèo trâu trượt..."
Ði mòn đàng dứt cỏ đợi người thương
Ðây muối mặn gừng cay lòng khế xót
Ta như chim trong tiếng Việt như rừng.

Chưa chữ viết đã vẹn tròn tiếng nói
Vầng trăng cao đêm cá lặn sao mờ
Ôi tiếng Việt như đất cày, như lụa
Óng tre ngà và mềm mại như tơ.

Tiếng tha thiết, nói thường nghe như hát
Kể mọi điều bằng ríu rít âm thanh
Như gió nước không thể nào nắm bắt
Dấu huyền trầm, dấu ngã chênh vênh.

Dấu hỏi dựng suốt ngàn đời lửa cháy
Một tiếng vườn rợp bóng lá cành vươn
Nghe mát lịm ở đầu môi tiếng suối
Tiếng heo may gợi nhớ những con đường.

Một đảo nhỏ xa xôi ngoài biển rộng
Vẫn tiếng làng tiếng nước của riêng ta
Tiếng chẳng mất khi Loa thành đã mất
Nàng Mỵ Châu quỳ xuống lạy cha già.

Tiếng thao thức lòng trai ôm ngọc sáng
Dưới cát vùi sóng dập chẳng hề nguôi
Tiếng tủi cực kẻ ăn cầu ngủ quán
Thành Nguyễn Du vằng vặc nỗi thương đời.

Trái đất rộng giàu sang bao thứ tiếng
Cao quý thâm trầm rực rỡ vui tươi
Tiếng Việt rung rinh nhịp đập trái tim người
Như tiếng sáo như dây đàn máu nhỏ.

Buồm lộng sóng xô, mai về trúc nhớ
Phá cũi lồng vời vợi cánh chim bay
Tiếng nghẹn ngào như đời mẹ đắng cay
Tiếng trong trẻo như hồn dân tộc Việt.

Mỗi sớm dậy nghe bốn bề thân thiết
Người qua đường chung tiếng Việt cùng tôi
Như vị muối chung lòng biển mặn
Như dòng sông thương mến chảy muôn đời.

Ai thuở trước nói những lời thứ nhất
Còn thô sơ như mảnh đá thay rìu
Ðiều anh nói hôm nay, chiều sẽ tắt
Ai người sau nói tiếp những lời yêu ?

Ai phiêu bạt nơi chân trời góc biển
Có gọi thầm tiếng Việt mỗi đêm khuya ?
Ai ở phía bên kia cầm súng khác
Cùng tôi trong tiếng Việt quay về.

Ôi tiếng Việt suốt đời tôi mắc nợ
Quên nỗi mình quên áo mặc cơm ăn
Trời xanh quá môi tôi hồi hộp quá
Tiếng Việt ơi tiếng Việt ân tình...
Các cô gái cùng thời với tôi
Tôi giống các cô và lại khác các cô
Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa .
Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết giấu vào đâu.
Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
Ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
Cho đến ngày tình yêu ấy tắt đi.
Còn ở tôi, tôi mang nó nặng nề
Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
Không làm sao có thể ngồi nguyên
Tôi sợ màu trời sau khung cửa bình yên
Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.
Tôi yêu những dòng sông mùa nước lũ
Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơn mưa
Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
Tôi không thích nhìn ngôi nhà lộng lẫy,
Bằng những công trình còn sắt thép ngổn ngang
Những công trình giống như tuổi thanh niên
Chưa hoàn chỉnh nhưng đó là hi vọng.
Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới…

-Thơ viết cho mình và những người con gái khác-
Xuân Quỳnh
Thư gửi chị Táo Y tế

Ối chao chị Táo Y tế ơi
Em sợ quân của chị lắm rồi
Cái nghề vốn cứu nhân độ thế
Mà đụng vào đâu cũng chết người!

"Nhân bản" Hoài Đức vốn chưa yên
Tráo thủy tinh thể lại nổi lên
Tiêm chủng trẻ em dăm đứa chết
Xử lý đến đâu, chị có quên?

Thanh Hóa, chị kia, rõ khổ chưa?
Tiền thì chả có để mà đưa
Chậm mổ, mất luôn con lẫn mẹ
Đền tiền, người đã khuất núi Nưa.

Phòng khám không phép thì tràn lan
"Bác sĩ" bên Tàu cũng từng đàn
Tiền thì thu giá đến cắt cổ
Toàn "Maria", dân chết oan.

Bệnh viện thì chả thấy đầu tư
Mỗi giường nằm tới tận ba, tư
Chị có xuống thăm vẫn cảnh ấy
Nằm trong gậm giường rên ử ư.

Máy móc nhà nước thì lắt lay
Để cho "nhóm lợi ích" bắt tay
Đem đồ tư nhân vào "hợp tác"
Giá cao mà được thu tiền ngay.

"Y đức", chữ Tàu khó học thay
Giờ tiền đi trước mới là hay
Khẩu hiệu: Cấm phong bì triệt để
Thì đòi tiền mặt, trao tận tay.

Thế nên nâng ngực, lại chết người
Xăm mắt, hút mỡ cũng đi đời
Đem xác bệnh nhân quăng xuống nước
Bác sĩ thành ra quân giết người!

Thế nên chị Táo Y tế ơi
Chị có còn thương dân chúng tôi
Mong chị sửa sang ngành từ gốc
Để danh "Từ mẫu" lưu với đời!

st từ Facebook Cụ Rùa khó tính
ĐẦU HÀNG ..


Em trung kỳ trọ trẹ hoài giọng nẫu
Mới quen nhau ta chịu khó lắng nghe
Lúc em giận nói nhanh như chim hót
Nghe kỷ rồi ta cũng phải im re..

“Mẹ tổ choa coái lưu đoài tình oái”
Vậy mà thương đứt ruột cái điệu nầy
Vậy mà vài hôm em không gọi lại
Lòng ta buồn như rừng lá thu phai..

Ta yêu chi cái người trung xứ nẫu
Mê làm chi mà khổ dữ vậy trời ?
Chắc là si nên mình hay lú lẩn
Dính chông rồi nên lòng nhớ không nguôi..

Ai bảo ta không phải là cao thủ
Nên bị liền mấy nhát kiếm em đâm
Ai bảo ta cứ suốt đời với rượu
Trong say sưa hứng nhát kiếm đâm nhầm

Ta không tỉnh vì là tên hiếu động
Hay say tình khi ánh mắt em trao
Chạy không khỏi dù trời cao lồng lộng
Thuyền chông chênh trong sóng mắt ba đào

Tội làm tướng mà giữ thành không chặt
Treo miễn chiến bài gió thổi lung lay
Em hiếu sát quyết bắt ta làm giặc
Ta mở cỗng thành- quỳ xuống- bó tay..

Hồ Chí Bửu
GIẤC NGỦ CHIỀU TRĂNG

Tường Linh

Con nằm đó giữa chiều mờ sông núi
Cánh đồng hoa hương tỏa tới nôi con
Đòi tiếng ru con chúm chím môi son
Má phúng phính như đóa hồng buổi sáng

Con giống má, giống hàng mi nếp trán
Con giống ba đôi ánh mắt dịu hiền
Lồng ngực bồ câu nhịp thở trinh nguyên
Tay tròn lẳn căng căng từng thớ thịt

Nhà từ có tiếng o oe trẻ nít
Con khóc hay cười thương vẫn là thương
Ba đón nắng hồng má gác hơi sương
Để con ngủ, để con đùa, con nghịch

Để má ngắm, để ba cười thỏa thích
Tác phẩm đầu của hai kẻ yêu thơ
Đã tạo nên bằng mơ ước đợi chờ
Và thử thách có trăm thương ngàn nhớ

Biết lấy can trường gắn liền đổ vỡ
Đêm năm xưa ba má khóc vì mừng
Trăng mùa thu toại ý cũng rưng rưng
Mừng đôi trẻ ánh trăng dừng bực cửa.

Bài thơ chép lại qua lời một người lớn. Nay lại chép lại tặng Phở, Lèo và Kỳ Thư yêu quý. Heart
(05-11-2013, 08:51 AM)Hồ Yên Dung Đã viết: [ -> ]GIẤC NGỦ CHIỀU TRĂNG

Tường Linh

Con nằm đó giữa chiều mờ sông núi
Cánh đồng hoa hương tỏa tới nôi con
Đòi tiếng ru con chúm chím môi son
Má phúng phính như đóa hồng buổi sáng

Con giống má, giống hàng mi nếp trán
Con giống ba đôi ánh mắt dịu hiền
Lồng ngực bồ câu nhịp thở trinh nguyên
Tay tròn lẳn căng căng từng thớ thịt

Nhà từ có tiếng o oe trẻ nít
Con khóc hay cười thương vẫn là thương
Ba đón nắng hồng má gác hơi sương
Để con ngủ, để con đùa, con nghịch

Để má ngắm, để ba cười thỏa thích
Tác phẩm đầu của hai kẻ yêu thơ
Đã tạo nên bằng mơ ước đợi chờ
Và thử thách có trăm thương ngàn nhớ

Biết lấy can trường gắn liền đổ vỡ
Đêm năm xưa ba má khóc vì mừng
Trăng mùa thu toại ý cũng rưng rưng
Mừng đôi trẻ ánh trăng dừng bực cửa.

Bài thơ chép lại qua lời một người lớn. Nay lại chép lại tặng Phở, Lèo và Kỳ Thư yêu quý. Heart
Đa tạ tỷ tỷ vô cùng, yêu tỷ quá Heart
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16