Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Ca dao
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17
Ca dao (73)
 
Quen người thì thương lấy người
Đừng đem cuộc đời mà để bán buôn   
 
Lươn khen đất ướt vũng lầy
Chim khen chim hót cả bầy nghe vui
 
Tiếng tốt để trên mặt người
Tiếng xấu lại đổ lên người xung quanh
 
Chiếc gương soi được mặt người
Gương nào soi được lòng người mới hay
 
Ăn cơm lại nhớ đến canh
Gặp miếng ngon lành thì lại quên nhau
 
Nước sâu thì mới bỏ câu
Đến khi sang giàu quên cả bạn xưa
 
Ngồi đêm mới biết đêm dài
Yêu người mới biết đêm ngày nhớ nhau
 
Trăng đêm chẳng gọi mời ai
Mà người cứ đổ trăng về viếng thăm
 
Người lười lại muốn làm vua
Đến khi mai về chẳng có miếng ăn
 
Gửi nào mà có đất yêu
Những người lắm điều sao có người thương
Ca dao (76)
 
Sạch lòng yêu nhớ đủ mùa
Đừng để hạt gió hạt mưa phủ đầy        
 
Sắc hoa thì cũng rụng rơi
Sắc người thì cũng theo đời theo năm
 
Ong nào không thích nụ hoa
Người nào không thích bóng hoa sắc người
 
Hoa nào cũng thích mùa xuân
Yêu thương cũng thích ở gần bên nhau         
                                                                                                                           
Mở miệng lời nói nghe hay
Trong lòng thì lại đắng cay ghen thù
 
Ra nhà lấy thước đo người
Ngó xuống tuồng đời thì chẳng bằng ai
                                                       
Sanh ra nhớ họ nhớ dòng
Cũng như cầu vồng bảy sắc lung linh
 
Rùa chậm cũng kiếm đủ thân
Ở đời chăm chỉ đủ ăn đủ nằm
 
Đừng chơi với gió với mưa
Thân người nên biết thiếu thừa lòng nhau
 
Qua đường nên ngó đằng sau
Xa rồi đừng có quên người đã quen
Ca dao (79)

 
Mùi cay mùi đắng để xa
Mùi thơm tiếng thảo mới là bạn thân   
 
Còn mưa còn nắng còn mùa
Thừa gạo thừa lúa vẫn thừa tiếng chăm
 
Trời thương trao nắng trao mùa
Người thương thì cũng đêm thừa có nhau
 
Bếp thương cơm chén cũng xong
Người thương chung bát cháo lòng bên nhau
 
Vợ thương cơm nóng canh ngon
Gái thương ngập phủ vết son sắc màu
 
Ra đường học hỏi cho hay
Chờ thầy giáo dạy biết ngày nào khôn
 
Chuyện vui thì lại chẳng gom
Đến khi chuyện buồn thì lại nhớ lâu
 
Gần nhau chẳng biết yêu nhau
Đến khi đêm sầu thì lại thương em
 
Ra đường gặp gái lại vui
Về nhà với vợ bùi ngùi cãi nhau
 
Ruộng thương nước ngập đầy bờ
Vợ thương đêm xuống vẫn chờ bên nhau
 
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17