Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Lảm nhảm
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38



hời ơi ..

.mẹ mình nói :thôi con mẹ đừng chở mẹ đi "xiêu hị" nữa mẹ ngán bánh của con làm lắm rồi..
hihi .. mới biết làm thì cũng có klhi ngon khi ko chứ bộ

quê với mẹ ghê ..





hằng năm cứ mỗi độ đông dìa .ngoài trời hâm hấp nóng là chui lại bị cảm ho somui lia lịa



2 ngày nữa thi, run quá 033
(22-12-2011, 09:19 PM)aydada Đã viết: [ -> ]2 ngày nữa thi, run quá 033

Bình tĩnh đi em.

Bình tĩnh làm người ta tự tin hơn và sẽ làm mọi việc tốt hơn.

Thi tốt nhé em Angel

(22-12-2011, 09:19 PM)aydada Đã viết: [ -> ]2 ngày nữa thi, run quá 033

Bình tĩnh đi, để dành chuyện run cho lúc lật phao. Chứ không run giờ hết, tới lúc lật phao mà không run người ta nói mình máu lạnh á! Confused
..quay lưng ko có nghĩa là đã quên
...đối mặt ko có nghĩa là đã hết nhớ
...ngửa mặt ko có nghĩa là nước mắt ko rơi
...rẽ sang đường mới ko có nghĩa là ta đã đi đúng
...lùi lại để thời gian trôi qua ko có nghĩa là ta sẽ ko bước tiếp.

lâu rồi là bao lâu ??

ta đang chui vào đó mù như người ko tên họ
ta quên- quên mất tiêu cái mật khẩu
cái thiamlau xưa giờ đã thành gác xếp thu lại vào cũ kỹ
Nó đã ko còn được các thisi đến vẽ thêm mầu sắc điểm trang 4 mùa như mọi khi
tôi nhìn nó mà ngây người như tượng đá


lâu rồi là bao lâu ??
tôi nhớ cái tôi trầm uất- tôi nhớ cái tôi qua những cái nhìn khắc nghiệt - cái huy hoàng ảo tưởng luôn tạo thành những bi hài ..

buổi chiều nắng tắt sớm..
nó đâu cần tôi đến tiễn đưa

..

viêm họng suốt cả tuần nói chuyện ú ớ như người câm

sợ hết hồn

bữa nay thì ta có thể hét toáng lên được rồi

...





(02-01-2012, 04:29 PM)lenne Đã viết: [ -> ]

lâu rồi là bao lâu ??

ta đang chui vào đó mù như người ko tên họ
ta quên- quên mất tiêu cái mật khẩu
cái thiamlau xưa giờ đã thành gác xếp thu lại vào cũ kỹ
Nó đã ko còn được các thisi đến vẽ thêm mầu sắc điểm trang 4 mùa như mọi khi
tôi nhìn nó mà ngây người như tượng đá


lâu rồi là bao lâu ??
tôi nhớ cái tôi trầm uất- tôi nhớ cái tôi qua những cái nhìn khắc nghiệt - cái huy hoàng ảo tưởng luôn tạo thành những bi hài ..

buổi chiều nắng tắt sớm..
nó đâu cần tôi đến tiễn đưa

..

viêm họng suốt cả tuần nói chuyện ú ớ như người câm

sợ hết hồn

bữa nay thì ta có thể hét toáng lên được rồi

...

Bao lâu rồi ư ?

Hơn năm có lẽ ..

Vẫn là người cuối cùng góp nhặt những tàn dư hy vọng khơi lên ngọn đuốc giữa đóng tro tàn

Nhưng lạnh căm 1 góc ký ức

Thôi thì như quy luật tự nhiên , chấp nhận và tiếp thu .

Ở lại làm kẻ cuối cùng trên ga tàu rịch rình lăn bánh , nghe vang vang 1 vùng ký ức mơ hồ.

Hoài niệm , ta lại hoài niệm
.

Bị té xe, tay chân trầy trụa mà vẫn gọi cho anh hớn hở:
- Anh ơi, hôm nay lần đầu tiên em bị té xuống đường.
- Hix, em đi đâu mà bị? Có sao không?
- Không, hơi đau đau ah. Nhưng bánh bị bể hết ùi, máy của anh nữa, đập vậy không biết có sao không?
- Người thì không lo, đi lo mấy cái đâu đâu. Ngốc thế.

Ngốc mới phải làm em của anh!!!
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38