(08-08-2012, 05:29 PM)Hạc Đỉnh Hồng Đã viết:
Mấy bữa nay đang tập phần đệm cho vài ca khúc Trịnh cho buổi tiệc liên hoan cty, xem qua mấy bài hát bỗng dưng có cái bài hát này làm iem thấy lạ lạ.
Không biết đã có ai giải thích chưa, nếu có cũng xin giáo sư Hớ và tù trưởng hồi đáp lại giúp iem với.
Nguyên là trong bài hát " Còn tuổi nào cho em " của bác Trịnh, dưng có câu này rất lạ " Xin cho tay em còn muốt dài " sao lại xin ngộ vậy, tay dài như con bạch tuộc thì xinh đẹp gì nhỉ ? hay có ẩn tình gì nơi đây ? xin cảm phiền các hưn giải thích hộ ạ !
Mấy bữa nay ta cũng quá bận rộn nên không trả lời được. Hôm nay mới tranh thủ trả lời cho Hạc.
Nói đến nhạc Trịnh là ta có cả một kho tàng về những câu hỏi. Hình như Trịnh sinh ra là để người ta hỏi thì phải? Những con đường, những con chim, những con người trong nhạc Trịnh là một ẩn ngôn luôn thách thức chúng ta lý giải một cách đê tiện nhất. Mặc dù có lần Trịnh nói là thơ nhạc là bất khả tư nghì. Lần này thì cái mà người ta tò mò là "
Xin cho tay em còn muốt dài" trong ca khúc
Còn tuổi nào cho em của Trịnh làm xôn xao thi đàn.
Vâng! Thưa các tiện hữu và các tiện tả cùng các vị khách tham quan TAL.
Trước khi giả thích câu hát trên, xin mời các bạn nghe lại đoạn này:
Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời
Xin cho tay em còn muốt dài
Xin cho cô đơn vào tuổi này
Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài
Ta thấy gì ở đoạn nhạc trên? Rõ ràng là một sự u buồn và một thoáng tiếc nuối xa xăm. Tuổi nào vừa thoáng buồn áo gầy vai. Thật ra khi dùng câu này Trịnh đã có chủ ý hết cả rồi
"buồn áo gầy vai" chẳng qua là cách nói lái của Trịnh. Nó chính xác là "
buồn ái gầy vô" . nếu "buồn áo gầy vai" mà hỏi tuổi thì thật phi lý. cái buồn đó chưa đáng để Trịnh đau xót thán lên. Cho nên phải là "buồn ái gầy vô" ái trong ái ân, mà khi gầy thì đúng là quá thảm thiệt. Phải mạnh mẽ phương cương như lực sĩ, phải thứ khủng mới có cảm giác mãn nguyện chứ. Cho nên khi gầy guộc quá chắc nó sẽ lỏng và tuột mất. Dường như đây là lời cảm thán từ khi con người đã già nua và bất lực trước tuổi tác khi đứng trước "
môi hồng đào phơi phới". Phải chăng Trịnh buồn từ đó mà ra...
Để chắc chắn cho lập luận của mình thì câu hát "
Tuổi nào ghi dấu chân chim qua trời" chính là sự chủ định tổng thể của lập luận trên. Chân chim qua trời là một thứ ngôn ngữ đầy tính hàn lâm và bác học. Chỉ có những người có tuệ căn mới cảm nhận hết sự sâu xa và huyền bí của nó. Nhưng dưới cái nhìn của đê tiện hội thì nó rất thực tế và chân phương. Thực ra chim bay qua trời làm sao để lại dấu chân? Chỉ có đi trên cát thì may ra. Vậy "
chân chim " kia ở đâu ra? Xin thưa rằng nó thật ra là "
xa tận chân trời mà gần ngay trước mặt" Nếu là nam bạn thử nhìn xuống dưới chân minh đi! Tôi đảm bảo bạn ngộ ra liền. Có phải bạn thấy nó rất đơn giản và dễ hiểu ko? Có chân thì có chim, hình ảnh kết nối liên tưởng thôi chứ chẳng phải ở đâu xa hết. Cái từ "
qua trời" là tác giả muốn tô đậm thêm phần huyễn hoặc của nó. Và tôi đồ rằng nó chính là câu nói trại một cách quen thuộc của tác giả "
qua trời, quá trời..." hàm ý diễn tả về số nhiều. Mà đúng thôi! Thử hỏi tuổi nào mà thấy chân chim nhiều nhất? Có phải là tuổi thơ không? Thuở cởi truồng tắm mưa lông nhông đít lọ nên thằng nào thằng nấy không để lại dấu chân chim.
Nếu như câu trên là lời than vãn cho sự bất lực tuổi già thì câu dưới chính là sự ước muốn hồi sinh về thời niên thiêu. Mục đích quay về lại để nhìn nhận sự trưởng thành và mạnh mẽ của dấu vết chân chim.
Xin cho tay em còn muốt dài
Xin cho cô đơn vào tuổi này
Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài
Xin cho tay em còn muốt dài là sự tò mò của mọi người về sự ngộ nghỉnh của nó. Tôi cũng xin thưa rằng: "
muốt dài" không phải là sự trắng mượt và mênh mang như mọi người thường lầm tưởng, nó không phải là thuộc về mô tuýp "
dài tay em với thuở mắt xanh xao". Nó chẳng qua là cách chơi chữ cao thâm của họ Trịnh. "
muốt dài" là "
mài duốt (vuốt) ". Chỉ là sau khi thấy chân chim qua trời thì xin bàn tay ấy cứ cọ mài, vuốt ve, mơn trớn...Bởi anh đã xin cô đơn vào đây rồi! Anh cô đơn có nghĩa là anh chỉ một mình, xin em đừng e ngại, rụt rè...mà hãy cứ thật tự nhiên "mài vuốt" thỏa thích. Để anh tắm hồn mình lang thang vô định.
"Tuổi nào lang thang thành phố tóc mây cài" là câu khẳng định cái lập trường kia đó các tiện hữu, tiện tả...
"tóc mây" chính là
"tay móc" . Trịnh rất cao thâm khi cái lại cái tay nơi đó. Vâng chính cái "tay móc" kia nó làm sáng tỏ mọi vấn đề và khai thông hết những nghi vấn còn tồn đọng.
Rất cảm ơn hạc đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức thú vị, và góp thêm một cái nhìn về trình độ nghe nhạc của Đê tiện Hội nói chung và mọi người nói riêng.
Chúc các tiện hữu, tiện tả cùng các vị khách tham quan vui
Và Lãnh mỗi ngày cũng chọn cho mình một niềm vui!
Káo chình!