RE: Phong Hoả Liên Thành Ký
Ngạo > 12-03-2011, 05:50 PM
Ngạo Thế dồn hết công lực bình sinh dồn độc còn sót lại trong người của Hoàng Pá Thiên ra ngoài .. mồ hôi đổ dòng trên trán .. hắn chợt cười một nụ cười bí hiểm khôn lường ..
_Ngạo huynh .. cám ơn huynh cứu ta … ta ..
_Hừ .. ta gì .. ta là Huynh đệ đồng bào mà .. Ngươi tên Ngạo Thiên Hoàng .. là anh trai của Ngạo Hy .. là em của Ngạo Thế này .. Ngạo Gia chúng ta toàn gia bị đệ tử của Bạch đạo đứng đầu là Lão Trọc tặc Không Kiến ..cầm đầu … Ta chỉ cười thế nhân .. Hoàng đệ cưòi nhạo cả ông trời .. khahaa … trời cao có mắt .. nay huynh đệ ta lại được xum họp
Hoàng Phá thiên dường như chưa tin lời Ngạo Thế ánh mắt tuy chưa tinh anh nhưng toát lên cái nhìn ngờ vực..
Không qua nổi cặp mắc của ma đầu .. hắn liền co tay mhư vuốt diều hâu xé toạc áo của Hoàng Phá Thiên ra như miếng giấy vụn rồi nói ..
_Hoàng đệ xem xem … có phải chính ta đã xâm lên lưng đệ 2 chữ Ác Tăng .. dấu ấn thù trên lưng đệ .. hà cớ gì đệ không hiểu .
Ngạo Thế nói tới đây bất giác nỗi thống hận oán cừu tràn ngập lên mắt .. giọt nước mắt lăn nhẹ trên má của hắn tuy nhỏ nhưng đủ làm động chân tình của kẻ mất trí Hoàng Phá Thiên..Hắn ôm chầm lấy vị ca ca ảo của hắn và ghiến chặt răng tưởng tượng ra cảnh toàn gia hắn bị sát hại .. chưa kể trong vị thuốc của Ngạo Thế có chât gì chả biết .. chỉ biết hắn đang rơi rào cơn mộng đẫm máu của Ngạo gia … tận mắt hắn thấy Lão không Kiến Thần tăng giáng chưởng vào thiên linh cái của mẹ hắn người mẹ .. hiền hậu đã chết cực bi thảm .. hình ảnh cậu thiếu niên lưng cõng bé gái .. tay dắt em trai lao qua khói lữa .. hắn chợt hằn máu mắt lên rồi xuất 1 chưởng kinh hồn bạt vía .. đanh sập cả một góc lầu …
Giao thừa đã gần kề chỉ còn vài hôm nữa là đến .. sau trận giao chiến ác liệt của Ma đạo và Bạch đạo ..Chung chưởng môn và Đào Hoa chưởng môn không nghe tin tức gì .. giang hồ chỉ biết hiện tại Tiểu Nghi cô nương đang điều hành mọi công việc của Nga My ...
Tại Ngạo Gia trang ..
lúc này Ngạo Thế đã xây dựng cho riêng mình một toà biệt phủ ... trang viên đầy kỳ hoa dị thảo .. nhưng dường như hắn chỉ ngồi dưới tán cây Phong duy nhất được trồng chung với hàng liễu rũ .. lúc này hắn và Bạch Sát đang ngội cạnh nhau dưới bóng hoàng hôn mờ ảo ... hắn bổng cất tiếng ...
_Bạch Sát này .. chúng ta là sát thủ sông nay chết mai .. võ công của ta không phải là vô hạn .. núi cao còn có núi cao hơn .. võ học của thiên hạ rộng sâu như biển .. nên muội hãy thứ cho Huynh cái gọi là tình riêng .. ta Ngạo Thế này thù nhà chưa trả .. nợ tình nữa thì càng không thể làm gì ra trò ..
Bạch sát chỉ thở dài .. hơi thở theo luồng không khí lạnh tạo thành màng sương mỏng rồi chẳng nói câu nào khinh công đi trong con tuyết đang phủ ngập mặt đất .. trắng .. cái trắng của đất trời nhưng sao hắn thấy bộ xương trắng của kẻ thù lại có vẻ đẹp hơn .. hắn thù .. dường như hắn thù cả thế gian này ..
Xa xa bên kia Ngạo hy dang dắt tay của Hoàng Phá thiên ngu ngơ .. suốt ngày cứ gọi Ngạo Hy là tỷ .. .hắn cứ khắng khăng cho rằng mình là tiểu đệ .. Ngạo Hy hết lời với hắn . nhưng rồi cũng đành chịu .. kể từ đó Ngạo Thiên hoàng ngu ngơ kia cứ bám sát liền với Ngạo hy như hình với bóng .. Với Ngạo Thế hắn luôn giữ chừng mực và rất ít khi muốn gặp .. dường như với hắn Ngạo Thế là con quái vật hung ác .. Hoàng Phá thiên hằng đêm luôn bị dày vò bởi giấc mơ kỳ quái .. đêm qua hắn Lại thấy Không kiến Thần Tăng giết mẹ hắn một cách tàn độc ....
Đạo Hương Thôn
Trong Dương Trung động .. leo lét vài ngọn đèn xanh lập loè khiến không khí của đêm không trăng này càng thêm phần ma quái và nguỵ dị ..
Lúc này dường như tất cả cao thủ của tà giáo đều tập hợp lại dưới sắc cờ của Thanh Xà Giáo ..ngó quanh người ta có thể liệt kê ra toàn những cái tên mà giang hồ nghe xong đã thấy mùi tanh của máu.,,
Tuệ Sát .Hắc Bạch Song Sát ..Lan Hoa Kiếm khách ..Trình Bách Linh .. Cô độc Tôn Giả Trang Bách Tuyệt ,Bạch diện Thư Sinh Trang Hạ, Huyền Tỳ Tu La và Tý Ngọ Tu La .Hồng Phấn La Sát .. Ngạo Hy .. Lúc này Ngạo Thế trên tay chỉ cầm cây quạt phe phẩy .. giữa trời đông giá tuyết mà hắn chỉ mặc một chiếc áo mỏng trên đầu vấn dãi lụa trắng cộng với trang phục trắng .. đứng cạnh hắn là Bạch diện thư sinh ..Trang Hạ cũng chưa từng rời khỏi sắc y phục trắng .. cả hai như hoà cùng tuyết trắng đang vần vũ bên ngoài ..
Tuệ Sát vẫn như ngày trên Hoa Sơn Luận kiếm .. Chữ Sát trên ấn đường giờ đã chuyển qua màu tía .. thi thoảng lập loè ánh sáng ngũ sắc cái vẻ đẹp mê hồn của cô khiến người ta chỉ dám nhìn lén bởi ánh mắt lạnh và tà ác vô cùng .. Tuệ sát thi thoảng quắc mắt lên nhìn kẻ thù ..Nếu không biết được đây là mưu của Ngạo Thế caca có lẽ Tuệ Sát đã nhấn sâu mấy ngón tay ngọc của mình nagộ sâu tận óc của Hoàng Phá Thiên ..
Trong khi đó Hoàng Phá Thiên ngờ nghệt kia giờ đây .. ánh mắt đỏ ngầu màu máu vì hận thù .. mối thù ảo .. hắn liên tiếp đi vào giấc mơ máu .. nơi đó cha ruột hắn giết người mẹ ảo của hắn .. than ôi .. độc gì bằng độc nhân tâm .. Ngạo Thế quả là cuồng điên và hiểm ác…Hoàng Phá Thiên giờ đây có còn là con người đại hiệp oai hùng của năm xưa chăng..Ác Tăng .. cái chữ vô tình biến hắn thành con sói ..
_Chiến hữu .. đã đến lúc ..Tà Phái chúng ta rữa cái hận bị vây khốn .. cái gì chính cái gì tà .. đều là máu đỏ tóc đen .. đều là thân tại giang hồ .. cớ sao bọn chánh phái hà hiếp chúng ta …
Nay tại hạ thời may được chúng huynh đệ trên giang hồ nể mặt tề tựu lại đây .. tại hạ hy vọng được thấy máu .. máu của bạch đạo phải chạy thành sông .. khô lâu phải trắng cả núi Tung Sơn .. tại hạ trước đây cầm đầu Thanh Xà Giáo chẳng qua chỉ muốn gầy dựng .. chuyến xuất kích lần này một phần vì thù riêng nay xin nhường lại vị trí cầm đầu cho lão tiền bối Cô độc tôn giả ..chỉ mong cho Bào đệ ta.. Ngạo Thiên Hoàng ..đánh trận đầu khi lên tới Thiếu Lâm tự ..
Với uy danh của Trang Bách Tuyệt thì chả ai màng phản đối Ngạo thế .. và lão cũng vuốt nhẹ râu rồi đón lấy Lệnh bài tối cao của Thanh xà giáo..Họ chũm đầu bàn bạc kế hoạch một hồi lâu .. Khi bóng đêm bên ngoài gần bị ánh dương chiếm hữu .. cả đám người kinh công .. vút vút .. trông như cô hồn dạ quỉ của âm ty xuất binh …
Núi Thiếu Thất!
Gần năm năm trở lại đây chưa bao giờ núi thiếu thất lại náo nhiệt như vậy, người ngựa ra vào nườm nượp. Không khí trang nghiêm yên tỉnh của Trung Nguyên đệ nhất tự này bị phá vỡ, thay vào đó là vẻ lo lắng báo hiệu một tràn phong ba mới trên chốn giang hồ. Thiếu Lâm đã phát =Anh Hùng Thiếp= khắp nơi để mời các cao thủ Bạch Đạo sát cánh chung vai chống lại tà phái ngày càng lớn mạnh.
Ở một quán trà dưới chân núi Thiếu Thất, một gã nhân sĩ võ lâm mang trường bào, tay đeo Huyền thiết kiếm đang oang oang:
- Nghe đồn lần này Thiếu Lâm gặp hoạ, Thanh Xà giáo nghe nói sẽ huyết tẩy Thiếu Lâm không biết ta có nên đi xem náo nhiệt hay là lánh nạn một thời gian.
Một tên khác chêm vào:
- Lại nghe bọn Yêu Đạo Côn Lôn sẽ xuất thế, mấy trăm năm nay, Côn Lôn yêu đạo thần bí ẩn cư, thỉnh thoảng lại phái đệ tử đi các nơi gieo bùa mê hoặc thiên hạ, nhưng họ chưa bao giờ trực diện công kích. Nay lại nhằm vào thái sơn bắc đẩu Thiếu Lâm mà công kích, không biết sẽ thế nào. Nếu hai thế lực này hoà một e rằng…
Lúc đó , một tên Võ Tăng lẳng lặng rút lui không ai để ý, để lại trên bàn một ít bạc vụn
Phương Trượng phòng
- Đệ Tử Hộ Viện Võ Tăng yết kiến Phương Trượng- Một võ tăng cầu kiến với vẻ hấp tấp
- A di đà phật, hiền điệt kiếm ta có việc gì
Không Kiến Đại Sư quả là cao nhân đắc đạo, bất cứ việc gì xảy ra lão vẫn điềm tỉnh.
- Đệ tử nghe nói ngoài Thanh Xà Giáo còn có Yêu Đạo Côn Lôn cũng sẽ hội cùng tấn công chúng ta. Xin ý kiến của Phương Trượng đại sư.
- Việc ta giao ngươi gửi =Anh Hùng Thiếp = Đến đâu rồi? – Đai Sư hỏi lại
- Đệ tử đã phát thiếp đến Nga Mi- Đường Môn – Cái Bang –Võ Đang. Nghe đâu người của nghĩa quân Thiên Vương Bang cũng sẽ cử đại diện viếng tự.
Không Kiến khẽ cau mày, Thiên Vương và Thiếu Lâm đầu có đường lối võ công giống nhau, lấy ngoại công làm chủ. Tuy nhiên người phái này quen với việc binh đao, tiếng là Kháng Kim, chống Tống nhưng vài năm trở lại đây thì lơ đãng việc này. Việc binh đao thì mấy lão mũi trâu Võ Đang lại quan tâm hơn cả. Người Thiên Vương Bang giờ không chăm làm kinh tế thì cũng chỉ ham du đấu đó đây, gây hiềm khích khắp nơi. Nay lại đến Thiếu Lâm e lành ít dữ nhiều. Nghĩ vậy lão nói:
- Hãy gióng chuông mời các trưởng lão, đặt biệt sang hậu viện mời Phật Sống Lạt ma đến La Hán đường cùng ta thương nghị.
…
Ngoại Thành Thành Đô
Đường Bất Mãn dẫn đám huynh đệ vâng lệnh sư phụ đến Thiếu Thất, phen này gã được truyền thân Pháp tối thượng của bổn phái- Mê Ảnh Tung, cộng với sở trường Cửu Cung Phi Tinh, gã nhơn nhơn tự đắt chuyến này ngoài mặt là giúp Thiếu Lâm, Thực chất là ra uy với giang hồ cho biết mặt Đường Gia. Bất ngờ bị một toán bịt mặt chặn đầu:
- Các ngươi là ai…Có biết bổn đại gia là…
Hắn chưa kịp dứt lời thì đám người kia đã lầm rầm niệm bùa chú. Một cốt trảo từ trên trời giáng xuống…đám đệ tử Đường Gia hoảng hốt tản ra, Đường Bất Mãn chống trả, gã trổ tuyệt kỹ Mê Ảnh Tung xông lại phóng Cửu cung nhưng bọn người kia hình như biết trước, bọn họ khinh công lên không quên ném cho hắn một quả cầu độc xanh lè…
Phút chốc nơi này chỉ còn lại ngổn ngang xác đệ tử Đường Gia nằm vắc vẻo.
Ngoại Thành Dương Châu
Gã =Hồng Thất Thủ= sớm đã là một đệ tử xuất sắc Cái Bang, nay được Sư phụ cho dẫn huynh đệ lên Thiếu Thất, gã lấy làm hãnh diện lắm, Cái Bang nhân tài vô số, vậy mà Sư Phụ hắn ưu ái cho hắn đại diện thì có thể thấy hắn ưu tú mức nào. Nghĩ thế hắn vừa đi vừa mỉm cười.
- Cười đi oắt con, cười lần cuối.
- Các người là ai?
Hắn ngạc nhiên vì có một bọn người bị mặt chặn đầu. Từ ngày luyện võ đến nay, chỉ nội chiêu Phi Long Tại Thiên mà hắn đã hạ biết bao cao thủ, nay lại được luyện thêm Hỗn Nguyên Khí công càng gia tăng thanh thế. Vậy mà đám người này dám…
- Chịu chết đi ! - Một tên bịt mặt có vẻ làm người cầm đầu, tay đưa ra Thanh Xà lệnh cùng lúc với mấy mảnh bùa dán vào. Một quả cầu xanh chớp lên, cả đám đệ tử nhảy loạn cào cào, Giáng Long Thập bát chưởng trổ ra đến độ cuối, chống trả yếu ớt … nhưng cuối cùng chỉ còn vài cái xác khô còn lại.
Tên Bịt mặt nở một nụ cười bí hiểm rồi cùng đồng bọn biến mất sau cánh rừng bỏ lại đám nhím cũng bị nhiễm độc phơi trắng cả một góc.