hothiethoa > 28-11-2010, 10:32 AM
hothiethoa > 28-11-2010, 10:34 AM
hothiethoa > 28-11-2010, 10:35 AM
hothiethoa > 28-11-2010, 10:36 AM
Vũ Thiên Di Đã viết:Bài thơ đầu con viết tặng Cha
Chỉ là vầng thơ vụng về nhỏ dại
Chẳng thể nào nói được điều con nhớ mãi
Về hình ảnh Cha hiền trong ký ức tuổi thơ
Những buổi chiều đi dạy về sũng ướt mưa
Cha vẫn bươn chãi cùng mẹ lo cuộc sống
Để cho con có đủ tiền ăn học
Để con không phải vào đời từng trải khổ đau
Nói thế nào cho đủ ơn sâu
Cả một đời Cha dạy cho đàn em nhỏ
Cả một đời hy sinh khốn khó
Chưa một lần Cha chịu nhận món quà riêng
Cha dạy cho con sống chữ thánh hiền
Dạy cho con trở thành người tốt
Biết sống thứ tha,
biết nhìn cuộc đời điều gì là chủ chốt
Để chẳng bao giờ con nuối tiếc thời gian
Có Cha hiền con thẳng bước hiên ngang
Chẳng lo sợ nếu ngày mai mình mất cả
Chẳng có gì làm con sống vội vã
Để cuộc đời vô vị hư không…
Con yêu Cha lắm ...
hothiethoa > 28-11-2010, 10:37 AM
hothiethoa > 28-11-2010, 10:38 AM
hothiethoa > 28-11-2010, 10:39 AM
hothiethoa > 28-11-2010, 10:40 AM
hothiethoa > 28-11-2010, 10:41 AM
tensieuquay Đã viết:Có nỗi nhớ đến chừng như lạ lẫm
Chỉ nhẹ nhàng mà rất đỗi bâng khuâng.
Nhớ người thầy đã xa cách bao năm
Khi trông thấy cánh phượng hồng nở muộn.
Nhớ những khi ánh hoàng hôn buông xuống
Bụi phấn rơi điểm thêm nét hao gầy
Cả gia tài sớm chiều luồn trên tay
Vẽ tương lai cho đàn con khờ dại.
Thầy dẫn qua những lối mòn thất bại
Dìu bước đi trên vấp ngã bao lần
Để đường đời phía trước lắm gian truân
Trang giấy trắng thơm tho màu mực tím.
Chợt một hôm tiếng trống trường bịn rịn
Chở đầy ắp những ngày tháng đã qua
Cuộc vui nào cũng đến hồi chia xa
Đôi mắt ấy vừa già thêm chút nữa.
Bước ra trường với bao điều chọn lựa
Tiếng ve kêu vào lãng quên mất rồi.
Và thời gian dần sang ngày nhà giáo
Lại bồi hồi cất tiếng gọi. Thầy ơi!
Bao nhiêu kỷ niệm vô tư
Làm sao sánh được cánh thư học trò.
hothiethoa > 28-11-2010, 10:42 AM