Nhóc nhờ phân tích chức năng các cụm từ động từ, tính từ, phó từ... trong bài văn, mà đọc cũng chả hiểu nổi, huống gì là giảng cho một đứa con nít lớp 6. Tra từ điển cũng chẳng tìm ra mấy từ "âm xâm", "phảo".... Đúng là càng học càng ngu
“Mưa sầm sập, giọt ngã, giọt bay, bụi nước tỏa trắng ngần. Trong nhà âm xâm hẳn đi. Mùi nước mưa mới ấm, ngòn ngọt, ngai ngái. Mùi man mác, xa lạ của những trận mưa đầu mùa đem về. Mưa rèo rèo trên sân, gõ độp độp trên phên nứa, mái rạ, đập lùng tùng, liên miên vào tàu lá chuối. Tiếng giọt gianh đổ ồ ồ, xối lên những rãnh nước sâu. Bỗng một cơn gió phảo đến, cây cối bị vật vã, nổi lên một hồi xa thẳm rạt rào...”
(Tô Hoài, Tự truyện, NXB Văn học, Hà Nội, 1985 - Sách Văn học lớp 6)