RE: Nhật ký Thi ẩm lâu - Diary online
266 > 04-01-2013, 02:11 PM
“Tôi đã lừa dối em
Mà sao em không biết
Những lời nói tình yêu
Với tôi không cần thiết
Chớ nên thề thốt chi
Đùa vui thôi đấy nhé
Say đắm và si mê
Sẵn sàng đang nhạt nhòa”
Cố gắng mở lòng mình ra, nhưng dường như sự cố gắng đó là vô vọng trước trái tim vốn ngu ngốc và ương bướng.
Ta đã sai ! Cố gắng sửa chữa sai lầm bằng những sai lầm tệ hại hơn.
Sự thực là ta chẳng thể mở lòng ra để đón nhận người, ta còn hoài vọng chuyện quá khứ nhiều quá. Vì thế nên chỉ nhìn thấy khoảng trời phía sau lưng người…
Ta tìm hình bóng cố nhân ở người, một sự thay thế khốn nạn…
Chợt nhận ra, ngày xưa ta và em chỉ YÊU nhau chứ không CẦN nhau, thế nên ta xa nhau, và cũng vì thế mà chẳng quên được nhau…Và ta trở thành kẻ khốn nạn như vô tình đùa cợt với tình yêu. Người vô tình trở thành kẻ – thay – thế bất đắc dĩ…
Thôi người ạ. Khoảng cách xa lắm người ơi. Ta và người vốn dĩ ở hai thế giới khác nhau hoàn toàn, chẳng đến được với nhau đâu! Sự cố gắng của ta và người chỉ như công dã tràng thôi. Dừng lại người nhé, những lời hẹn vu vơ thôi gửi cho trăng sao, rồi người sẽ bình yên. Ta từ chối cảm giác được yêu thương thêm lần nữa !
Chỉ là cảm giác thương, nên chẳng thể yêu !