Phở > 20-09-2013, 11:54 AM
hvn > 20-09-2013, 11:57 AM
hvn > 20-09-2013, 12:13 PM
(20-09-2013, 12:07 PM)MặcThôi Đã viết:(20-09-2013, 12:01 PM)hvn Đã viết: Èo, rứa mà nay tui mới biết
Có một điều mà huynh biết nữa sẽ buồn tập 2 đó.
Nó hăng (hôi) như gì ấy, từ thơ ra đời thì thực sự là phũ phàng phải ko huynh ?
Phở > 20-09-2013, 12:19 PM
MặcThôi > 20-09-2013, 12:20 PM
(20-09-2013, 12:13 PM)hvn Đã viết: Hôi nữa hả cụ
Thơ với đời là 2 môi trường khác nhau. Đọc thơ thì cụ đọc cái tình của người viết chớ đừng quản sự vật hiện tượng, thì sẽ ko thấy gì phũ phàng nữa
Violet > 20-09-2013, 12:21 PM
(20-09-2013, 11:54 AM)Phở Đã viết: DÃ QUỲ
Chiều ta về
Bước trên cánh đồng vàng rực loài hoa dại,
Bâng khuâng nhớ chuyện của ngày xưa.
Những ngày của khát khao,
Những ngày của mơ mộng,
Những ngày của thanh xuân.
Những ngày của tiếng cười trong trẻo.
Chiều ta về
Với nỗi cô đơn trĩu nặng.
Gió cao nguyên mùa này
Chẳng thổi bớt giùm ta một chút hanh hao.
Con đường vẫn thế,
Hoa dã quỳ vàng rực
Nhưng chẳng thể nào ta hái được như những mùa xưa.
Ta bây giờ cằn cỗi
Hoang hoải với thời gian.
Em bây giờ ra sao?
Có còn hái dã quỳ cài lên tóc,
Làm nàng tiên trong cổ tích ngày xưa?
Chiều nay ta về.
Tim tê tái
Lòng đầy hoang lạnh.
Chỉ còn đây những đóa dã quỳ.
Vẫn vàng rực, và mỉm cười.
Chiều ta về
Gió cao nguyên vẫn thốc lên từng đợt
Nhưng chẳng thể thổi bớt giùm ta một chút ưu phiền.
Chiều nay ta về
Chỉ có dã quỳ vẫn nở như những mùa xưa.
Đà lạt 19/12/2011