Hai Dòng Sông

Page :   1   2
RE: Hai Dòng Sông
by   thangdiennhat  at   Sun, 10 Sep 2023 06:33:45 +0000

Đêm, tiếng pháo giao thừa báo hiệu đã qua 1 năm mới, con bé con vừa hạ sốt sau nhiều giờ liền người nóng rang, đỏ rực không cách nào hạ nhiệt được. Cô gái bật khóc tức tưởi. Khóc vì thở phào nhẹ nhõng do cơn sốt của con gái đã qua, khóc vì tình cảnh cô quạnh cứ phải nếm mãi… Cô thương chính mình. Đôi khi thèm được dựa dẫm, thèm được yếu đuối, thèm sự săn sóc yêu thương... Nhưng sau cùng, ai cũng cần phải lớn, phải vững vàng để bước đi trên con đường riêng của mình. Và cô đơn là điều không tránh khỏi.

Vết thương tưởng nhỏ, nhưng mãi không lành, bưng mủ nhứt nhối. Cô đi khám và phải thực hiện một ca tiểu phẩu. Thuốc tê không thấm hay vì một lẽ gì đó, cô buộc phải nếm trọn vẹn vết rạch sống của dao mổ trên đùi mình. Cô lại khóc, tức tưởi như đứa trẻ bị bạn bắt nạt. Bác sĩ dỗ cô, cả ekip mổ dỗ dành, đứa trẻ lại càng khóc to hơn. Hờn dỗi cho sự đau đớn vô lý mà cần thiết này. Cô cần phải đau và vượt qua nỗi đau. Ra về với 1 vết thương trên đùi phải, lại chỉ là Gấu Trắng đưa cô về, một mình loay hoay sau vô lăng với nửa bên mông còn đang đau tấy. Cô lại khóc, lại khóc một mình như thế. Rất nhiều lần như thế sau mỗi lần tái khám thay băng. Và rồi vết thương lành, giọt nước mắt thì khô. Tất cả những gì còn lại là 1 vết sẹo ngắn trên cơ thể. Nhìn lại sự đau đớn ấy, nhìn lại nỗi cô đơn ấy. Cô mỉm cười.

Một lần nữa cô chọn lên bàn mổ. Một ca đại phẩu kéo dài nhiều tiếng đồng hồ. Đây là một sự lựa chọn mà trước giờ thực hiện ca mổ, cô vẫn không lý giải được tại sao cô lại chọn trải nghiệm này. Để rồi lại đẩy mình vào tình cảnh 1 mình lạnh ngắt trên bàn mổ. Một mình thật sự. Một đôi người bạn cũng tới lui chăm sóc, rồi họ lại về. Có những lúc, đến việc xoay lưng chỉnh lại chiếc gối phía sau cô cũng hoàn toàn bất lực. Chỉ còn biết nằm yên chờ đợi sự chăm nom tiếp theo. Một mình bay về từ TP Hồ Chí Minh. Chiếc vali to quá khổ cho chuyến đi nhiều ngày nằm chễm chệ trên băng chuyền đầy thách thức. Chỉ cách đó 1 tuần, chiếc vali còn bị cô lôi đi liêu du khắp chốn qua bao nhiêu chặng đường dài. Vậy mà giờ đây nó là 1 sự thách thức đối với sức khỏe thực tại của cô. Lúc đó, xét về thể trạng, cô mong manh, yếu ớt như 1 tờ giấy thấm nước. Nhưng lần ấy, cô đã thôi khóc. Nét gan lì bắt đầu hình thành trong tâm thức. Lại nhớ cách đây vài năm, cô cũng phải lên bàn mổ. Nếu tính thêm 2 lần sinh nở, thì cả thảy cô nằm trên chiếc băng lạnh của phòng phẩu thuật là 5 lần. Nên cái tính nhớ nhớ quên quên của cô cũng hoàn toàn có thể lý giải được. Lần ấy, bên ngoài phòng mổ có người đợi cô. Nhưng cô vẫn nhớ cái cảm giác lạnh ngắt ấy, bơ vơ trơ trọi đầy sợ hãi ấy. Sau cùng vẫn phải một mình đối mặt. Cũng như cái chết vậy, dù ta sống một đời vẻ vang huy hoàng, đầy yêu thương, đến lúc nhắm mắt xuôi tay, cũng là 1 mình đi chặng đường ấy. Nên tốt nhất từ giờ nên luyện tập cách cô đơn. Như cái cách mà Đen Vâu hát “chúng ta tiến hóa để cô đơn”

Cô đang học cách nhìn vào nỗi cô đơn để mỉm cười

RE: Hai Dòng Sông
by   thangdiennhat  at   Sat, 21 Oct 2023 13:14:36 +0000

Hắn bị mẹ hắn nhét vào thư viện thầy Thanh một người bạn của Mẹ, vì hắn chuyên môn làm ngược, đến nỗi Mẹ hắn muốn hắn xách cái phích nước lên nhà là Bà đe hắn ngay, "cái phích nước của Mẹ ở đó cấm có mang lên nhà" Là y như rằng bả chỉ cần giả vờ ra vườn cắm cúi làm thi Phích nước sẽ được mang lên nhà trên, năm đó hắn 5 tuổi. Hắn nhớ câu chuyện này vì nó đã trở thành một đề tài để mọi người trong nhà trong họ hàng cười trong một thời gian dài.
Mẹ hắn nhét hắn vào thư viện của thầy Thanh vì hắn chỉ có mỗi đọc là ko làm ngược.

Hắn không ấn tượng lắm cả vai chính và vai phản diện trong mọi cuốn truyện hắn thích cái chung quanh họ hơn. Cho đến khi hắn đọc Ácxen Luypanh một gã trộm. Người duy nhất thắng Sherlock Holmes. Hắn nhớ hắn sung sướng lắm khi phát hiện ra điều này. Và đó có lẽ là điểm khởi đầu cho những chuyên phiêu lưu của hắn.....
Chuyến phiêu lưu của một dòng chảy, chuyến phiêu lưu đến tận bây giờ bên dòng sông, dòng sông bên dòng sông……………….

Hắn đẩy nhẹ con thuyền hơi xuống nước, tiến về phía cô gái hắn giữ cân bằng để cô xuống thuyền, chờ cô quen với chỗ ngồi, hắn đưa thuyền ra dữa dòng, cô hơi giật mình vì cái gì đó, hắn trấn an cô nhưng đồng thời hắn nhận thấy dòng sông có cái gì đó bất bình thường hơn mọi khi, cát đã bồi khiến sông cạn hơn. Cạn hơn để có thể cảm nhận được đáy, cảm nhận được sự lắng đọng.

Hắn đẩy thuyền trôi vào dòng nước sâu hơn, hắn khua nhẹ mái chèo con thuyền bắt đầu bắt nhịp trôi, hắn bắt đầu nhìn cô kỹ hơn cũng trong khoảnh khắc ngắm nhìn cô hắn có cảm giác an lành, bình thản, có cái gì đó lên nhẹ ấm áp, thuyền vẫn trôi theo nhịp chèo vô thức chầm chậm, hắn hơi giật mình khi có người nói đừng có đi vào kẻo bị tông……..Hắn quay thuyền trôi về phía giữa dòng nơi ko có luồng thuyền qua lại, hắn bắt đầu trò chuyện cùng cô nhiều hơn. Rồi hắn không biết nữa hắn cứ nói một cách tự thức về những cái lắng đọng và hằn sâu trong hắn nhất, những mất mát và những niềm hạnh phúc trước khi mất mát đó xảy ra, hắn trôi trong ký ức của mình lúc nào không hay………………………

RE: Hai Dòng Sông
by   thangdiennhat  at   Mon, 23 Oct 2023 09:16:05 +0000

Dòng sông đêm đen kịt, phía xa có 1 tía chớp vụt lóe lên. Cô gái thoáng lo lắng cho hành trình này, hành trình không có điểm đến. Rồi cô bảo hắn đổi hướng chèo, con thuyền hơi lại chầm chậm trôi theo 1 luồng khác. Và ở đây, cô gái đã phải lòng ánh trăng... Chưa bao giờ cô thấy chất thi vị trong chính con người mình nhiều như đêm hôm đó. Cô phải lòng vầng trăng mới nhú, lung linh lang tỏa ánh sáng nhẹ nhẹ bên những ngôi nhà màu vàng - một nét đặc trưng dễ tìm thấy ở Hội An. Hắn nói, những ngôi nhà ấy là giả thôi. Cô gái khự nự trong tâm ý: Làm gì có gì là thật. Làm gì có gì là giả. Khung cảnh này đang đẹp, nó là thật với cô lúc này. Rồi trăng lên cao, trời về khuya. Để đánh bật cho những lo toang mới trỗi trong lòng. Cô gái mời hắn uống rượu. Và họ rời thuyền lên ngắm trăng ở 1 điểm nào đó mà hắn gọi với cái tên nghe rất lạ. Tất nhiên, cô quên rồi.
Những mộc mạc, bình dị nếu ta đặt nó vào ánh nhìn của nhà thơ thì nó rất thi vị, đầy màu sắc. Và cũng vậy, điểm mời rượu của hắn không gì khác là trên nóc 1 con thuyền. Hắn chỉ cô điểm cao nhất, nơi mà hắn định cùng cô uống rượu, ngắm trăng. Hoàn toàn lạ lẫm với thuyền bè, sông nước, thậm chí cô còn không biết gọi tên không gian mình đang đứng là gì. Khi hắn đi xuống một chiếc thuyền khác để chuẩn bị ít vật dụng, mình cô vơ vẩn trên cao. Chiếc váy đầm làm giới hạn mọi sự khám phá của cô. Dù trước đó hắn đã dặn cô kỹ về trang phục, nhưng sự chẳng thuận. Cô mặc lại đúng chiếc váy đỏ mà lần đầu tiên cô gặp hắn... Nhìn thanh cột cao chót vót, lại chẳng có hắn hỗ trợ ở bên. Cô muốn được leo lên để khám phá không gian phía trên. Những phân tích, những tình huống xấu nảy số trong đầu. Nhưng rồi cô quyết định vẫn cứ leo trèo như 1 chú khỉ con. Bởi vì một lần nữa tiếng nói trong cô vang lên: Ở trong không gian của hắn, chắc chắn cô sẽ an toàn...
Buổi mời rượu không chỉ có cô và hắn. Thêm 1 người bạn đồng hành, cả ba hòa vào lời ca tiếng hát, miên mang trôi...
Bình minh ló dạng, cô tạm biệt hắn, tạm biệt Đêm Hội An đầy vương vấn. Hắn đưa cô về tận nơi cô ở. Cái ôm bất ngờ làm cô lúng túng... nhưng rồi biết đâu, ở 1 nơi nào khác, cô sẽ gởi lại hắn 1 cái ôm thật chặt đầy yêu thương.

RE: Hai Dòng Sông
by   thangdiennhat  at   Mon, 23 Oct 2023 09:18:19 +0000

Đau đầu - là đau đầu chứ không phải đau lòng, những gì hắn nói, hắn phân tích làm cô ong ong, rối mù. Cô tắt máy, tìm vào giấc ngủ. Một giấc ngủ không trọn vẹn...
Đêm, họ đã ... yêu nhau. Ở 2 nơi tách biệt, họ như hòa thành một. Cô thấy mình là chú cá nhỏ tự sa vào lưới của hắn, rồi lo lắng tìm lối thoát ra và hắn để cô thoát, cô quay lại ngác ngơ nhìn?! Yêu? Là yêu thật sự đó ư?!
Cô cũng có một câu chuyện ngày xưa, chuyện về các trái cam. Mẹ đi chợ về mua cam cho cô, mẹ dặn cô đợi mẹ nấu cơm một lúc rồi mẹ sẽ gọt cam. Cô nài nỉ được ăn, mẹ vẫn cương quyết bắt cô đợi... Thế là cô bé 5 tuổi dùng hết sức bình sinh để đem vứt bọc cam của mẹ qua bờ rào. Hàng rào cao quá so với vóc dáng một đứa trẻ, cô vẫn cứ loay hoay vứt cho được bọc cam mà cô từng mong đợi kia. Mẹ chỉ quan sát và bật cười. Trẻ con quá thể!
Cô lại trẻ con như thế ư?! Những thứ cô nghĩ đã không dành cho mình, không phải là của mình thì hoặc mình buông lơi vờ như không cần đến, hoặc vứt hẳn ra khỏi cuộc sống cho bớt đi sự thèm thuồng?! Và yêu có lẽ không dành cho cô ở đời sống này.
Ở một góc nhìn khác, lại là chính cô chạy khỏi nó, chạy trốn khỏi sự yêu. Tự cô biết rằng, chỉ cần hắn bước thêm 1 bước, cô sẽ lùi lại 3 bước. Cô lựa chọn sự vừa đủ cho chính mình. Không đòi hỏi, không dính mắc.
Rồi cũng lại là nhạc của Đen Vâu vang lên "lòng mình còn chưa ngăn nắp..." Đúng vậy! Là bản thân cô còn chưa hiểu những rối rắm bên trong mình cơ mà
Lại một lần nữa cô cần nhìn lại. Phải thật hiểu mình trước khi hòa vào dòng chảy...
Cô tạm ngưng đón nhận mọi sự quan tâm từ hắn.

RE: Hai Dòng Sông
by   thangdiennhat  at   Mon, 23 Oct 2023 09:20:02 +0000

Hẳn chụp một bức ảnh và hai đứa Báo Cáo nhanh nhảu mang đến cho cô, sau một buổi chiều nghỉ ngơi với cô vây quanh. Hắn dọn xong đồ triển lãm, mưa lớn làm không khí dễ chịu hơn nên hắn đi uống một chai bia.
Hắn về đến nhà, nhà của riêng hắn, hắn muốn đến với cô đêm nay như một gia đình, hắn muốn cùng cô kề cận bên nhau mặc kệ thời gian và không gian.
Cứ thế hắn và cô chìm đắm trong những cảm xúc, hắn lặng im định thần nghe tiếng cô thở, nghe tiếng cô trở mình trong long hắn, hắn ôm cô để cô cuộn tròn như một con mèo. Hắn vứt bỏ hết những thứ tác động bên ngoài để dồn hết cho cô định tâm nhẹ nhàng. Hắn để hai dòng càm xúc chay song song trên sóng điện thoại. Hắn xóa nhòa không gian bằng những xúc giác và nhịp thở hắn cảm nhận được trái tim hắn rộn ràng khó tả.
Hắn yêu cô vì hắn yêu cô nên hắn nghĩ về tương lai, hắn biết sẽ lại làm cô nghi ngại, hắn biết cô sẽ lại vùng thoát ra, nhưng hắn cũng biết và luôn tin rằng cô sẽ trở về và hắn vẫn đứng đợi cô, để ôm cô vào lòng để cô có thể khóc có thể cười có thể im lặng nhưng cô sẽ an toàn bên hắn. Hắn sẽ bền bỉ và kiên nhẫn chờ đợi. Hắn cũng biết cô sợ hắn làm cô đau, hắn biết có thể cô sẽ giữ nỗi đau chịu đựng, cô gái của hắn mạnh mẽ, nhưng hắn vẫn tin cô sẽ lại cần một hơi thở thổi nhẹ vào vết thương hở bằng cả những sự trìu mến quan tâm, hơi thở đã gạt bỏ sự sân si sở hữu , hơi thở dành trọn vẹn cho cô khi ở bên cô.
Con người đôi lúc càng yêu nhau lại càng đẩy nhau xa, nhưng đó là ko ai níu lại hoặc níu lại bằng sự hờ hững hoặc níu lại chút tự trào về sự sở hữu. Hắn níu cô lại bằng sự chân thành, hắn đứng yên ở đó chờ đợi, trong lòng không mảy may một chút gợn, trong lòng ko một chút nghi ngờ về niềm tin hắn dành cho cô. Hắn đứng yên không di chuyển để cô có thể chạy đi, để cô có thời gian sắp xếp những ngăn yêu thương của cô cho gọn gàng. Hắn không thay đổi vị trí, để khi cô cần thì hắn có thể ở bên cô nhanh nhất, trước là bằng niềm tin, sau là bằng sự hiện diện khi vượt qua thử thách về đia lý. Hắn đứng yên đó để cô quay lại sẽ gặp hắn ngay, không phải mất công kiếm tìm, cô quay lại hắn sẽ tiến tới để rút ngắn những bước gần nhau. Nhưng tuyệt đối không để cô phải mất thêm một bước chân nào vì sự thối lui của hắn
Hắn cũng bị xáo trộn mạnh khi gặp cô, hắn cũng phải sắp xếp mọi thứ gọn gàng, vì hắn hiểu tình yêu nếu không vượt thoát được sự sở hữu mà lao vào nhau thì sẽ xảy ra nhiều hệ quả không lường trước. muốn toàn vẹn cho nhau riêng nhau trong tất cả thời gian là không thể, nhưng để trọn cho nhau trong từng khoảnh khắc kề cận là có thể.
Hắn biết sẽ làm cô phải suy nghĩ có thể làm cô bị ngổn ngang nhưng là một sự ngổn ngang cần thiết cho việc chuyển đổi chỗ ở như chuyển nhà, đồ đạc mới cũ, cái nào cần cái nào không cho cuộc sống mới, cái nào cần vứt bỏ, vứt bỏ không phải là có chỗ trống cho cái mới, mà vứt bỏ cho đỡ vướng bận, để hành trang nhẹ nhàng hơn. Còn những cái mới nếu đến nếu khởi được sự yêu thương thì tự khắc sẽ được sắp xếp.
Cô gái nói nếu như, hắn nói cô đừng nếu như vì nó xảy ra rồi, nếu cứ nếu như thì sẽ đánh mất thực tại, thực tại ở đây là sự lựa chọn của mình, và hắn tin vào một niềm tin bất diện hai dòng sông sẽ song hành, luôn song hành, vì hắn sẽ giữ như vậy, hắn sẽ chảy theo dòng trôi của cô, kiên nhẫn không thay dòng…..

Page :   1   2