Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: for one person...
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3
Thật sự mình đã sock đến độ ko thể nén được cảm xúc trước mặt người lạ...

Rồi nhấc đt gọi trong vô thức... dù dặn lòng ko bao giờ gọi nữa... và dù cũng ko biết tại sao lại gọi... và gọi để làm gì...

Mình đã luôn rất trân trọng mọi thứ, rất trân trọng người ấy, luôn đặt người ấy ở một vị trí rất cao...

Đã luôn dành những suy nghĩ đẹp nhất, tình cảm chân thành nhất...

Hụt hẫng...

Hụt hẫng...

Và quá hụt hẫng...

Thất vọng...

Buồn không nói nên lời...
Làm sao đây... em vẫn... nhớ anh...
Ta không thể cấm lòng ta luyến nhớ
Một khúc đời hoang hoải với người thơ
Ta không thể ngăn lòng thôi nhớ về nhịp thở
Môi kề môi cái thủa đã khuất mờ.

Anh cũng nhớ em
Nhìn anh... Có vẻ già đi nhiều... Nhớ một anh trẻ trung bên em của ngày xưa...
Em nghĩ, kiếp trước chắc mình nợ nhau nhiều lắm, có khi qua kiếp này, trả cũng không hết được...

Em biết, dẫu mình có xa nhau 10 năm, 20 năm... gặp lại... vẫn cứ như chưa bao giờ xa... vẫn cứ thân quen thế...

Cuộc sống lo toan, tất bật, trách nhiệm, đạo nghĩa... bao nhiêu điều hiển nhiên; ta thuộc về bao nhiêu người riêng, bao nhiêu thứ riêng, bao nhiêu niềm vui riêng... 

Thỉnh thoảng, chỉ cần chung một cái nắm tay, một cái nhìn...

Chỉ dăm phút thôi...

Cũng được rồi... 

Có những thế giới rất rộng rất dài...

Cũng có những thế giới chỉ đo bằng khoảnh khắc...

Nhưng vẫn tồn tại một thế giới... 
Người dưng kiệm tiếng hỏi thăm
Duyên nghìn năm
... cũ...
... ngỡ thầm lãng quên.


Vô tình nghe một cái tên
... gọi ùa trên phố...
... ngỡ mình cũng quen...
Trang: 1 2 3