Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Nỗi niềm
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4
(25-12-2010, 09:48 AM)TieuChieu Đã viết: [ -> ]GỬI LẠI

Gửi lại gì vào một mùa chia xa?

Xoa kỷ niệm nhạt nhòa trong im lặng

Thả trôi hết những ngọt ngào, cay đắng

Trên dòng sông mây trắng mộng ban đầu.



Gửi lại gì cho ngộ nhận buổi đêm thâu?

Xui một lần hồn chạm nhau luyến ái

Hồ phẳng lặng giấu nỗi lòng tận đáy

Mưa dầm dề đóa cúc dại ngây ngô.



Gửi lại gì ở khỏang giữa hai bờ?

Sáng và tối lập lờ trong chiếc bóng

Bi kịch thay những con người trót mang tâm hồn mỏng

Nổi sóng lòng mời bão tố về say.



Chẳng thể thò tay mở cánh cổng tương lai

Nào ai biết con đường dài phía trước

Mò mẫm bước chênh vênh điều mất - được

Cứ cầm cọ vẽ lên bức tường mộng ước

Những vệt ảo tưởng ngoằn nghèo rồi giật mình thảng thốt:

Hạnh phúc ở đâu? Hạnh phúc màu gì?

Nếu đến đây thì bài thơ này chắc hay hơn và lắng đọng hơn.
Những câu sau khiến bài thơ dàn trải và loãng ra.
sp không bình và không luận, chỉ cảm thoai....
(19-02-2011, 02:26 PM)lanhdien Đã viết: [ -> ]
(25-12-2010, 09:48 AM)TieuChieu Đã viết: [ -> ]GỬI LẠI

Gửi lại gì vào một mùa chia xa?

Xoa kỷ niệm nhạt nhòa trong im lặng

Thả trôi hết những ngọt ngào, cay đắng

Trên dòng sông mây trắng mộng ban đầu.



Gửi lại gì cho ngộ nhận buổi đêm thâu?

Xui một lần hồn chạm nhau luyến ái

Hồ phẳng lặng giấu nỗi lòng tận đáy

Mưa dầm dề đóa cúc dại ngây ngô.



Gửi lại gì ở khỏang giữa hai bờ?

Sáng và tối lập lờ trong chiếc bóng

Bi kịch thay những con người trót mang tâm hồn mỏng

Nổi sóng lòng mời bão tố về say.



Chẳng thể thò tay mở cánh cổng tương lai

Nào ai biết con đường dài phía trước

Mò mẫm bước chênh vênh điều mất - được

Cứ cầm cọ vẽ lên bức tường mộng ước

Những vệt ảo tưởng ngoằn nghèo rồi giật mình thảng thốt:

Hạnh phúc ở đâu? Hạnh phúc màu gì?

Nếu đến đây thì bài thơ này chắc hay hơn và lắng đọng hơn.
Những câu sau khiến bài thơ dàn trải và loãng ra.
sp không bình và không luận, chỉ cảm thoai....

Vài dòng vụn vặt vẩn vơ
Nào đâu dám gọi là "thơ" hỡi người
Cảm ơn sư phụ có lời
Một thời quá vãng xa xôi ấy mà
(Nhắc lại có khi lệ òa...)
Tôi đi tìm định nghĩa cho tôi
định nghĩa cái "nỗi niềm" sâu kín
những cái không tên, có tên, bỗng ùa về bất chợt
ôi thôi! một đống "nỗi niềm"

đầu tiên là nỗi niềm xa xứ
thương cố hương, thương đến chạnh lòng
nơi mẹ vai gầy hai bữa nắng, mưa
nhặt hạt thóc như lần từng tràng hạt
cầu mong cho mọi sự vuông tròn

tôi chạm vào nỗi niềm thứ hai
với gia đình chưa tròn câu danh phận
với em, tôi vẫn còn lận đận
với đời còn đó những lo toan

và tôi chạm vào những nỗi niềm kế tiếp
như những mảng vá, những màu tranh lập thể
chằng chịt quanh tôi ,loang lỗ quanh tôi
có những nỗi niềm riêng khi bật ra thành tiếng
là lúc bắt đầu tôi thấy nỗi buồn vơi.
Người đi có nhớ nẻo về
Cho người ở lại não nề nhớ nhung
Trang: 1 2 3 4