Thi Ẩm Lâu

Phiên bản đầy đủ: Event{ Mùa Đông}
Bạn đang xem phiên bản rút gọn. Bạn có thể xem bản đầy đủ.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9
Định ko đăng, nhưng ủng hộ lão Ngạo.

Ở phương nam nhớ đến rét xứ đoài

Những con nắng vô tư trên vòm lá
lặng nhìn tôi hờ hững đếm gót đời
môi trầm tích giấu nét cười hớt hải
mang theo mình một cái rét tình nhân

(có cơn gió mùa này đang thổi ngược
vít vào tôi rất đỗi tình cờ
nơi xứ ấm chỉ quen mùi nắng, rát
hà cớ gì thèm chút lạnh để say?)

muốn nhận thứ gì đó của heo may?
và cơn mưa phùn nào đi qua bất chợt
muốn nếm thử một làn môi tái nhợt
mà thuở nào đẩy lệch nét son môi

cơn gió chiều này thổi tới tấp băn khoăn
ký ức thuở nào chợt rơi lả tả
một chiều thật say, một chiều thật lạ
cái rét phương nao, sao chùng xuống nơi này?

hôm tôi về, trời xứ đó mưa bay
lòng lành lạnh gió chồm nơi cửa ngực
gặp lại em mắt hằn lên rưng rức
chưa thốt lời, vì mãi ngắm nhìn nhau
để đôi mái đầu chụm sát vào nhau
mắt kề mắt, môi kề môi. không nói!

(vì thế, ngoài kia có cơn mưa đang hờn dỗi
chẳng để yên cứ âm ỉ ngang trời
những ngày buồn, hai đứa giấu hai nơi
giờ gặp lại như trút dòng tâm sự )

hạnh phúc? từ đâu bay về ngự
nơi thưa người, nở vội đóa - an nhiên

hôm tôi về, tìm lại phút bình yên
người trao tặng chiếc khăn choàng gió, ấm
nên hôm đó mưa trôi về xa lắm
đọng lại tôi là hơi thở nồng nàn

đến bây giờ tôi vẫn trót đa mang
nơi nắng gió nhớ nụ hôn nóng hổi
chiếc khăn gió choàng ngang đời trôi nổi
đến phương nam chưa đón rét bao giờ

lại thèm chút gì của vị rét căm căm
nhớ những gì từ nơi rất xa xăm...

* Chú thích: " Tôi nhớ xứ Đoài mây trắng lắm" thơ Quang Dũng

Ngoài ý nghĩa trên với cảm nhận riêng tôi xứ đoài là xứ của người tình, xứ sở của những tâm hồn muốn gởi gắm chút gì đó đến với người mình trân trọng. Cho nên tôi không viết hoa để biểu lộ sự gần gũi, nó như là một của chung trong những tâm hồn đồng điệu.
Có người gởi bài thơ này cho mình để ủng hộ Event Mùa Đông.
Coi như là hốt hụi chót vậy...đưa lên cho nó hoành tráng big green

Trích dẫn:Tự Khúc Xám

Gió mùa đông bắc ùa về
Ngõ gầy xám màu u tịch
Xác lá rải đầy lối mê
Quanh co quãng ngày vô định

Đóa sầu hờn phiến hư vô
Phím tơ dây chùng lạc phách
Nốt son trượt ngón hững hờ
Lã chã giọt trầm ứa... Lạnh!

Không mưa. Mà hoen nét cọ
Không khói. Mà mi mắt cay
Khúc mùa không ru nổi gió
Ru thơ. Ta khép lòng này...

Từ trăng đắm dòng phiêu bạt
Khóe rằm lõm vết xanh xao
Lời yêu lỗi mùa, thất lạc
Buông tay, giã biệt chiêm bao

Từ anh không còn lận đận
Ruổi rong tìm cõi hồng hoang
Tương tư tuột triền dốc cạn
Cung mây trễ chuyến địa đàng

Từ em đóng khung hoài niệm
Dỗ mùa cuộn giấc khôi nguyên
Thả trôi xuôi dòng miên viễn
Là thôi, tình nhé, bình yên!

Vy Cầm - 31/12/2012
Mùa đông chừ mới bắt đầu mà event đã hết hạn rồi sao huynh Ngạo? In Jun dù muộn cũng xin góp bài ủng hộ huynh... 015

ghen hờn


Em đi về phía mùa sương trắng lối
Xin giá băng ướp lạnh trái tim hồng
Những yêu thương và năm tháng tình nồng
Cùng hóa thạch vẹn nguyên màu diễm tuyệt

Em đi về phía mùa mưa rưng rức
Xin rét căm dày xéo những ghen hờn
Thổn thức này xin lần cuối mưa tuôn
Thiêm thiếp ngủ trong tay mùa gầy guộc

Em đi về phía gió mùa hun hút
Xin hoang vu thổi bạt những muộn phiền
Cành trơ lá ru lòng em chao chát
Em đi về...
Đông lạnh mãi mùa em.

Hồ Yên Dung
không đề

Em ươm mầm hạt nhớ
Ấp ủ một mùa đông
Chờ xuân anh về lại
Cho tình em đơm bông.
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9