thangdiennhat Đã viết:Em cứ khóc nếu nỗi buồn chảy được
Lẫn vào trong dòng lệ thoát ra ngoài
Để niềm vui trở lại ấm lòng ai
Đang ở tít cuối nguồn thương nhớ.
Điềm Nhi Đã viết:Chân trời xa gió phong phanh
Có ai buộc sợi chỉ mành sang tôi
Đường đi trăm nẻo rối bời
Có ai gỡ mảnh tơ trời trong tim...
Bể đời chi bấy sóng ngầm
Nhớ mong chi bấy âm thầm tình ơi
Muộn! Chim tung cánh bay rồi
Xin trả tiếng hót ngất trời tự do.
Ta vẫn biết muộn màng ta vẫn biết
Mà không sao ngăn nổi trái tim rung
Ta vẫn biết rằng như thế rất mông lung
Và hạnh phúc sẽ ngắn hơn đau khổ
Ta vẫn biết và đổ hoài phận số
Rằng ta yêu nhưng chẳng thể mong chờ
Ta vẫn biết rằng rất thực chẳng phải mơ
Rằng ta yêu em chân thành yêu quá đỗi
Ta vẫn biết như thế là tội lỗi
Nhưng ta đâu dối dược trái tim mình
Rồi một ngày ta thôi không yêu nhau
Em rạng ngời trong một vòng tay khác
Anh sẽ chẳng trách em đâu chỉ trách mình phận bạc
Yêu nhau rồi chả đến bến se duyên
Rằng muôn năm bến vẫn cứ đợi thuyền
Nhưng chưa chắc thuyền anh về neo đậu
Chỉ xa thẳm trong lòng vẫn ấm bao yêu dấu
Vẫn cồn cào quay quắt những ngày qua
360 bị chập không post dc thui đưa qua đây
Người đi hứng gió bụi trần
Cây phù dung đã mấy lần ra hoa
Em về nhặt tháng ngày xa
Nhặt thêm câu hát ươm qua nỗi buồn
Nắng chói .. gió vật . mưa tuôn
Phù dung khoe sắc..khoe buồn cùng ai
Phù dung nối giấc mơ dài
Sầu bi khóc hận sao mai tàn rồi
NTCS
20-11-08
Hôm nay mới nhìn thấy topic này, thấy chủ đề hơp với tâm trạng , khắc khoải một câu hỏi bao nhiêu năm của lòng nên mình bon chen góp 1 bài viết cũng lâu rồi....
Muộn quá rồi phải không anh ?
Tàu rời bến
Đêm đen xé gió
Lao về phía mênh mông trống hoắc
Chỉ có
Em và cô đơn đối mặt với hững hờ
Ta chẳng còn là nỗi nhớ của nhau
Gục đầu vào vòng tay sợ hãi
Đón em là tháng ngày không bao giờ trở lại
Dẫu tiếc thương dâng lên ngút ngàn
Em chẳng là nguồn nước mơn man
Nên không thể làm anh thôi khát
Sa mạc tình yêu rùng lên cháy đỏ
Em trở về với lối nhỏ ...lạc bóng hình nhau
Em biết mình sẽ chẳng là nỗi đau
Của anh
Và tháng ngày phía trước
Con đường khi xưa ta cùng chung bước
Nay đã có dấu chân thay thế của một người
Vỏ ốc tình yêu
Nơi em trú ngụ
Trốn mùa Đông
Tắm mình trong tĩnh mịch
Độc thoại đời mình
Bằng câu nhớ
Câu quên
Đứng giữa hai bờ nhớ nhớ quên quên
Gột rửa nỗi chênh vênh trống vắng
Ước một ngày chỉ một ngày bình lặng
Chớm Xuân về xoá hết đớn đau
Phai màu thời gian
Phai màu dĩ vãng
Phai màu tháng ngày có anh ...không anh
Phai màu Em
Phai màu Anh
Chỉ còn
Những dấu vết muôn đời không phai !
./.