RE: Lảm nhảm
longhoaho > 26-02-2011, 01:18 PM
Hôm qua, chả hiểu sao dậy trễ hơn so với mọi ngày cũng chẳng kịp ăn sáng uống cafe gì. Vội vàng chạy ù lên cty làm việc. Tới nơi thì cũng nhìn thấy sếp vừa tới, đành cười xoà che giấu sự đi trễ của mình. Cũng may mà ổng hiền với thương mình, chắc không thì bầm dập với ổng.
Vừa mở máy lên thì nghe được tin bên kết cấu làm xong rồi, dựa vào đó mà điều chỉnh lại KT cho hợp lý để chiều giao cho chủ đầu tư. Ai ngờ đâu KC làm một nẻo, chẳng ăn nhập gì mấy so với KT. Chắc cái ông KS này có cai tôi to lắm nên không thèm đọc bản vẽ cho kỹ mà chỉ làm theo ý mình. Nghĩ cũng bực, cả tháng trời mình làm sao cho vừa đẹp vừa tiện dụng bây giờ lại phải sửa cả đống. Thế là đành xắn tay áo vào đua một phần-trong cái mình đã làm-cho kịp để chiều có cái mà nói chuyện với người ta.
Nản! Chỉ nghĩ được có thế khi mà phải sửa cái đống tạp nham đó, nhìn file mình làm nó nát bấy hết, chỗ này sửa thì lại quên chỗ khác, cứ lâu lâu lại kiếm ra cái sai sót có xí xi mà không sửa thì cũng không được. Nguyên cái ctrình lớn chỉ cần sửa 1 chỗ nhỏ cũng đủ mệt, mà bây giờ bắt sửa cái mình phải ngốn cả thời gian dài. Cũng may, đây mới chỉ là phương án, chứ ra được bộ hồ sơ mà bắt sửa như vậy chắc mình bị khủng bố thần kinh quá.
Trưa, nghỉ ngơi ăn uống thì anh em trong cty lại tụ tập chơi cách-tê, đánh 22 ván không ăn được 1 ván an ủi. Mà nói đến đánh bài thì bữa mình đánh, bữa nào không thì lên phòng onl xem tin tức. Còn bữa nào đánh thì cũng hai mươi mấy ván, ăn 1,2 ván. Vậy là mình lại lập thêm 1 kỷ lục mới, do chính mình đang nắm.
Chiều làm việc, lại tiếp tục sửa cái ctrình đó. Mắt thì buồn ngủ, mở không nổi, tay chân thì theo cái đầu, múa liên tục trên bàn phím, cái mắt thì cứ nhắm nhắm mở mở. Đến khi có ông anh hỏi mình cái ctrình ở Đồng Nai tới đâu, để hôm sau ổng chuẩn bị đi Đồng Nai. Lúc đó cái mắt lại sáng rực, sực nhớ mình vẫn chưa xong, thôi đành tối về thức tiếp mà làm cho ổng. Tỉnh rồi, thấy cái ctrình vừa ngủ vừa sửa. Hươu với vượn bay nhảy đầy trong cái màn hình, đây cũng không biết lần thứ mấy mình như vậy. Nghĩ đến chiều giao, thôi cắn răng sửa tiếp cho đến hết giờ. Cuối cùng cái mình sửa lại bỏ xó chơi, ông chủ đầu tư lại hẹn qua tuần. Ngẫm nghĩ một hồi, nói chuyện với ông anh trong cty. Cuối cùng mình quyết định là qua tuần bắt đầu làm lại từ đầu cái ctrình đó, chứ sửa hoài chắc chẳng bao giờ xong nổi, mà có xong thì cũng sai hết, mà cái này mình chịu trách nhiệm. Thôi kệ, coi như cái trách nhiệm nó to hơn cái thời gian, qua tuần sửa cho chắc ăn.
Lúc về, cô người yêu của ông anh, cũng trong cty đã lấy xe về trước. Thế là ổng cũng quá giang mình chở về. Mà quá giang gì, nhà ổng lại ngược hướng với đường về nhà mình. Thôi thì lâu lâu anh em đi chung đường, chia sẻ cả mớ chuyện trên trời dưới đất. Đến khi chở ổng về, ổng chỉ đường ngắn nhất cho mình. Mà con đường này xưa nay mình biết nhưng chẳng bao giờ đi. Ai ngờ đâu chạy 1 đoạn thì lại bị công an tóm, cũng có 1 người bị tóm chung.
Bằng lái, giấy tờ đầy đủ. Khổ nỗi cái bảo hiểm thì mới hết hạn tuần trước. Thế là 2 tội, không đi theo biển báo chỉ dẫn và không có bảo hiểm. Cầm tờ giấy phạt, hỏi ông CA đó có đóng tiền tại chỗ không thì nhận được cái lắc đầu. Đành ngậm ngùi mà để cavet lại. Tới lượt người bị chung với mình, không bằng lái, không có gì cả. Thấy ổng đi với CA vào cái nhà bự bự, đọc ra mới thấy là ngay trạm giam xe của CA. 2 người vào 1' sau, ổng lấy xe đi luôn. Chắc là ổng bỏ bùa thằng CA đó. Nghĩ cũng tức, mình thì không có thói quen đưa tiền đút tay ai hết, cũng như cái tính chẳng bao giờ nhận của ai cái gì khi giúp cho người ta vậy. Thôi kệ, đang thời bão giá, thà mình giúp cho đất nước còn hay hơn cho mấy thằng lợi dụng chức vụ mà bỏ túi riêng. Dù sao cũng chỉ mất công vài ngày nữa chạy lên lấy cái giấy tờ xe.
Về đến nhà, mệt quá. Xem film 1 hồi rồi cũng lại nhảy vào làm cho xong cái ctrình ở DN. Thức đến khuya, làm cho xong rồi ngủ trễ. Hôm nay lại dậy sớm chỉ dám gọi bạn ra ucf cóc gần nhà. Rút kinh nghiệm ngày hôm qua, từ giờ tới tối sẽ không ra đường nữa. Tối nay có đá banh, chắc alo cho bạn đến rước mình. Chắc kèo ngày hôm nay đi, mai tính tiếp vậy.