Category : Tản văn
Em tin số phận của cổ tích - tin thật thà
Tác giả : Lưu Đông Tử
Đúng ra bài viết này phải nằm lặng lẽ trong trang Yahoo!360 của em cơ. Nhưng từng ngày mải miết theo từng con chữ bàn phím vô tri, em sợ cảm giác đối diện với sự đơn côi của chính mình, em sợ cái cảm giác online thấy nick anh sáng - nhưng em lặng im - anh lặng im.

Mùa đông năm ngoái, anh nói với em: "Cố lên em, nhất định anh sẽ chở em học Đại Học". Ừ, em mong chờ ngày đó, em chờ mãi. Em không nhớ mình đã đi qua những đau - những buồn - những nước mắt và âu lo ấy như thế nào vì khi đó em có anh. Dẫu tận đáy lòng, em biết rằng lời hứa ngày nào chỉ làm lòng em thôi dậy sóng nhưng sao em vẫn tin - tin thật thà! Em ngây ngô hay ngốc nghếch hở anh? Em không biết rằng đến một lúc nào đó - như ngày hôm nay - thì tim anh đã nhuốm màu Lãng Quên mất rồi.

Mùa thu năm nay, em tha thẩn trên những con đường đầy nắng, đầy lá chao nghiêng. Em mặc lá vàng rơi, em mặc gió vô tư lùa qua tóc. Em không thấy lòng hằn lên một chút xúc cảm. Mọi thứ cứ phẳng lì, trôi dạt theo quán tính. Ước gì em có thể khóc! Có nơi nào đủ rộng để cất và giấu đi một nỗi buồn rạn vỡ? Có nơi nào đủ rộng để tạm che đi lý trí, để được một lần thiếu sáng suốt mà chạy ào đến bên anh?

Có phải khi là người lớn rồi thì người ta thường chỉ cười nhạt trước những câu chuyện cổ tích?

Có phải khi là người lớn rồi thì người ta cho là vớ vẩn khi đem những câu chuyện cổ tích ra làm triết lý?

Em không biết!

Nhưng... dù anh cho em chỉ là một con nhóc ngớ ngẩn, một con nhóc nông cạn thì em vẫn tin anh ạ!

Có bao giờ anh tin - tin như em - là rồi cái gọi là "chân thiện mỹ" ở đời này sẽ "rũ bùn đứng dậy sáng lòa"?

Có bao giờ anh tin - tin như em - là rồi cái gọi là "tình yêu thực sự" ở đời này sẽ đủ sức dẫn ta đi?

Có bao giờ anh tin - tin như em - là rồi cái gọi là "cổ tích" ở đời này sẽ nhẹ nhàng đến bên anh, bên em?

Bao số phận của cổ tích đã nở hoa giữa ngày giông bão, không vì ông trời thiên vị hay không nhìn thấu hết tâm can của người đời mà bởi vì họ TIN, họ SỐNG, họ YÊU THƯƠNG! Và tính chất bắc cầu tìm gặp em. Em tin vào số phận của cổ tích. Thật thà!