Category : Tản văn
Thư gửi tướng công
Chưa rõ tác giả
Không rõ tác giả là ai, bài viết này được đăng trên chuyên mục "Sáng tác của bạn". Nội dung mà người viết gửi gắm vào những dòng chữ đã thuyết phục tôi không thể bỏ qua. Không ai có thể bỏ qua một tấm lòng.
Tướng Công ơi!!!

Người ta lấy nhau gọi nhau là ông xã, bà xã, phu quân, phu nhân... còn thiếp với chàng chỉ mới hẹn ước thôi nhưng thiếp xin được gọi chàng bằng 2 tiếng Tướng Công, vì chàng là 1 võ tướng oai hùng, hành tẩu giang hồ với lòng hiệp nghĩa... Có thể chàng chưa phải là cao thủ võ lâm nhưng chàng luôn là ánh mặt trời trong lòng của thiếp.

Nhớ ngày đầu gặp nhau, thiếp chỉ là Thúy Yên chập chững bước vào thế giới Võ Lâm, ngu ngơ, yếu đuối... Tướng công đã tận tình chỉ cho thiếp biết từ cách mở rương, cách ghi nhớ hang động mà mình đã từng qua, chỉ cách nâng chiêu thức ... Thiếp ghi ơn và ngưỡng mộ Tướng Công.

Nhưng rồi thiếp chợt giật mình khi chàng không tin vào ai, chàng nghi ngờ tất cả mọi người, chàng sống mà mang trong mình dòng máu và 1 trái tim uất hận vì chàng đã từng bị phụ lòng tin. Thiếp nhận ra cuộc sống của chàng khô cằn, không hạnh phúc, làm sao có thể sống hạnh phúc khi chàng không tin ai, làm sao có thể nhàn hạ, thanh bình khi lúc nào cũng sống trong sự nghi ngại... sống như vậy sẽ đau khổ lắm, Tướng Công ơi!

Thiếp không thể đứng nhìn chàng mang tâm trạng như thế, thiếp muốn dùng tình cảm của mình để cảm hóa Tướng Công. Thiếp muốn chàng hiểu rằng giang hồ có kẻ giả dối hiểm ác nhưng cũng không hiếm những đấng quân tử, trượng phu, chính nghĩa. Thiếp muốn là những hạt mưa tưới lên "mảnh đất" tâm hồn khô cằn của Tướng Công.

Rồi thiếp đã ngỏ lời trước với Tướng Công, nhưng hỡi ôi, chàng từ chối, chàng từ chối tấm lòng của thiếp chỉ vì chàng chẳng tin ai, chàng không tin thiếp...

Nhưng giờ thì chúng ta đã hẹn ước rồi phải không Tướng Công?! Ngày hợp hôn vẫn còn xa lắm mà cũng có thể là không có ngày hôn lễ ấy, nhưng ít ra trong những ngày này, Tướng Công không chỉ biết luyện công, luyện công và luyện công... mà chàng đã biết Đào Hoa Nguyên đẹp như thế nào, chàng biết cảm nhận sự luyến tiếc không muốn rời nơi ấy, biết cảm nhận sự lo lắng và niềm vui khi chàng chạy tìm được thiếp ở Đào Hoa Nguyên. Hay ngồi trên cây cầu gỗ lắc lẻo ở Hoa Sơn ngắm trăng gió, mây trời, chứng kiến đám cưới của bạn hữu trong không khí se lạnh với cảm giác thương thương, nhớ nhớ...

Tướng Công ơi!!! Võ lâm chỉ là thế giới ảo nhưng đem lại cho mọi người nhiều niềm vui rất thật mà ở ngoài đời khó có được... rồi một ngày nào đó chúng ta sẽ không còn sống trong thế giới ảo này nữa, mọi người cũng sẽ có lúc quay về thế giới thực tại của mình với những bon chen, đời thường khắc nghiệt... thiếp mong chàng hãy có niềm tin vào những người xung quanh, vào cuộc sống Tướng Công nhé!

Thiếp vẫn chờ chàng trên đỉnh Hoa Sơn...

Nhớ Tướng công !

Thúy Yên