Category : Thơ trữ tình
Đêm tàn khúc
Tác giả : Thiếu Văn
Night, is the immortal lover of loneliness...

Nghìn trùng xa cách...
Em đâu rồi, hỡi ánh Trăng kia ?

Trong mây mù
che phủ bóng đêm khuya
Nơi góc phòng
ngời sắc nước ngọc khuê

Em say ngủ...

... giữa hồng trần...
... say ngủ...

...
.

Nét thu ba
đẹp mê hồn thanh tú
Làn môi hồng vương sót lệ đơn côi
Nến khuê phòng tàn lửa đã thành hôi
Chưa đốt nổi sầu vơi nhòa ly mắt

Tim đau thắt
và trời xanh ngỏanh mặt
Nỡ khắt khe thử thách lửa si tình
Liệu lụi tàn hay bùng cháy lung linh
Hay lửa ấy ...
... di hình vào hơi thở...

... thành nỗi nhớ...
... thổn thức ngày tao ngộ...
chưa bao giờ tắt lịm hết yêu thương
Nới vòng tay ôm ấp mộng uyên ương
se sẽ khóc giữa đêm trường êm dịu

Có một điều ly xa rồi mới hiểu
Đó là...
Đêm – điều bất tử u buồn
Là người tình vĩnh viễn của cô đơn
Hay vĩnh cửu thiên đường duy nỗi nhớ

Là đêm đấy !
Ta rùng mình run sợ
Nỗi chia ly ác độc đến điên cuồng
nghe môi mềm tang nhớ vị thiên hương
nhưng bất lực hôn mơ hồ vô thức

Là đêm đấy !
Khi cô đơn cùng cực
Nén lòng đau uất ức ép môi cười
Nén vô bờ chua chát gượng đùa chơi
Thôi...
Em ah...
Ngủ ngoan... mai... gặp lại...

Những vần thơ ru tình say mê mải
Đưa nhẹ nhàng theo giấc ngủ vô ưu...