Category : Thơ trữ tình
Đêm đầu tiên Hà Nội không Em
Tác giả : Thiếu Văn
Đêm Hà Nội không Em, cả Đô Thành im lìm không nói nổi...

Đêm đầu tiên...
Hà Nội không Em
những con đường dài dần về
...vô tận
sự lặng im nối đuôi nhau
...chất ngất

Vọng điêu tàn tiếng cỏ úa khóc than

...
.

Đêm đầu tiên...
thiên sứ bỏ địa đàng
cánh mỏng manh Em bay về vùng mới
chưa kịp chia tay...Em tung mình rất vội

Để thiên đình thao thức nhớ ngẩn ngơ

...
.

Đêm đầu không Em...vũ trụ hóa hoang sơ
và Hà Nội sầu lên trong đáy mắt
cả Đông buồn cũng giận hờn ghẻ lạnh

Ghen với nắng Sài Gòn
...dụ dỗ được người yêu...

...
.

Gió nhớ Em... chẳng thiết mở lời trêu
như vẫn đùa với tóc Em ngày trước

Gió nhớ Em... gió cuộn mình uốn lượn
múa điệu buồn... xào xạc...
...tiếng tan hoang...

...
.

Ta nhớ Em...
bỏ quên đời tiếng hát
chỉ nén lòng viết được mấy dòng thơ
câu chữ buồn cũng xao xác dại khờ

Run lẩy bẩy chẳng xếp thành thơ nữa...

...
.

Đêm không Em... cả thiên hà chết nửa
Nửa thiên hà cũng than khóc nghẹn ngào
Đêm không Em... vầng nhật nguyệt xanh xao

Chỉ le lói những tia buồn bàng bạc

...
.

Em của ta ơi – Em lạnh lùng kiêu bạc
mất Em rồi... Hà Nội cũng thành không
Chờ Em về tung cánh với phiêu bồng

Hà Nội và ta lại bừng lên khát vọng

Không có Em...
... cả trần ai buồn lắm...