Category : Thơ trữ tình
Lạnh lòng
Chưa rõ tác giả
Hồn ta lại rớt giữa đêm đông
Cố bám sợi tơ, dạ phập phồng
Tơ đứt ta buông đời xuống vực
Vực sâu ta chỉ thấy mưa giông.

Gió lùa ta lạnh đến trong xương
Thoáng thấy bóng ai ở cuối đường
Ta gọi như gào "hãy đợi với!"
Bóng hình chợt ẩn giữa màn sương.

Ta đau thể xác lẫn tâm hồn
Biết lối đi nào để đẹp hơn?
Trăm ngõ ngàn phương đều ảo ảnh
Gượng hơi ta nắm ánh hoàng hôn.

Người đừng nói nữa chữ "yêu thương"
Nhạt nhẽo ta nghe đã chán chường
Xin hãy cho ta bên vực lạnh
Tịnh lòng để vẽ cánh uyên ương.