RE: Event Mùa Đông & Giáng Sinh
Nhược Thủy > 19-12-2011, 01:16 AM
Năm đó, Đông đến sớm, trời lạnh cắt da cắt thịt. Nghèo, phải đi mướn nhà trọ để ở một gia đình 6 người. Ba - từ một công tử con nhà giàu - thất thế đành vay đầu này tạm đầu kia mua chiếc xích lô. Gồng mình trang trải.
Mẹ, đi mãi chưa thấy về.
Con gái vào lớp 10
Nhà lo gạo từng bữa
Nhà trường thông báo.
Ko có áo dài, ko được vào lớp
Khuya,
Ba ngồi ngó bức tường loang lổ
Thở dài.
Thân hình lực lưỡng của người tập võ ngày xưa
Giờ khô quắt queo theo năm tháng.
Con vô tâm
Vẫn ngủ say bên gối
Sáng...
Con gái đạp xe đi chợ
Phố nghèo buổi sớm, rét buốt.
Ngang qua con dốc cao nhất.
Thấy bóng ba.
Lưng áo ướt đẫm mồ hôi.
Chiếc xích lô chất đầy những bao hèm trắng.
Từng sợi gân xanh mét nổi đầy hai cánh tay ba
Mặt ba đỏ ửng.
Xương hàm bạnh ra, nghiên nghiến.
Con...
đứng lặng người nhìn.
Xấu hổ nhìn quanh.
Sợ bạn bè thấy.
Đạp xe nhanh về nhà.
Tối đó ba về.
Niềm vui tan cả mệt nhọc.
"Tiền đây, mai đi mua vải may áo dài đi con. Chở hèm heo tuy cực mà nhiều tiền hơn"
Con cầm mấy tờ tiền,
Nước mắt rơi lã chã
.....
Những tờ tiền nhàu nhĩ,
mướt mồ hôi
và đầy mùi hèm trên đó.
Con gái vào trường, hãnh diện:
"Áo ni ba tui mua cho tui đó, biết ko?"
Mẹ về, nghe hàng xóm kể lại cảnh tượng, hai cha con ốm nhom ốm nhách, cùng nhau đẩy chiếc xích lô lên dốc cao.
"Thôi để ba tự đẩy, mi đi học đi. Mặc áo dài mà đẩy xe như ri, coi chừng lấm áo đó con"
Con lắc đầu:
"Kệ, trời lạnh đẩy xe cho ấm Ba nờ"
Ba cười, con cười. Chiếc xe đạp con để lại dưới dốc. Đẩy xong, lại chạy xuống, đạp xe đến trường.
Mùa đông năm đó, là mùa đông ấm nhất cuộc đời con.
...................................
Đông năm nay, ĐN lại lạnh. Giá con có thể mua cho ba cái áo gió, hay bộ vest thiệt sang. Mẹ nói: "Bây khỏi ko, Mẹ đốt cho Ba bây mấy bộ rồi"
..........................................