Bài này dịch giả chép sai câu 2, 幾度春 -
kỷ độ xuân chứ không phải 度幾春 -
độ kỷ xuân. Còn "mạch mạch" không phải "đằng đẵng" mà là "nhìn đăm đăm không nói".
Tôi tạm dịch lại thế này :
Sắc đào mơn mởn Tế Yêu cung
Mấy độ xuân qua vẫn lạnh lùng
Vì ai vua Tức đành vong quốc?
Thương người Kim Cốc giữ tình chung
"Đào Hoa phu nhân" chỉ Tức Quỳ, Tức phu nhân, nàng sủng phi của vua nước Tức. Trung Quốc xưa có thành ngữ "Đào lý vô ngôn", nghĩa đen là "hoa đào hoa mận không nói". Nghĩa bóng là người đẹp cũng ví như hoa đào hoa lý, chẳng cần nói cười cũng cứ đẹp. Gọi Tức phu nhân là Đào hoa phu nhân thì chắc nàng này phải đẹp lắm. Nước Tức là một nước nhỏ thời Xuân Thu, sau bị Sở Văn Vương ham muốn sắc đẹp của Tức Quỳ đem quân sang diệt để chiếm đoạt. Tức phu nhân theo về Sở, nhưng không bao giờ nói cười với vua Sở. Thế là Sở Văn Vương chỉ chiếm được xác thân nàng mà mãi mãi không chạm được đến tâm hồn nàng. Thực cũng đáng là trang liệt nữ vậy. Về sau, khi nàng mất, người đời cảm cái nghĩa ấy mới lập miếu thờ gọi là "Đào Hoa phu nhân miếu".
Tế Yêu cung là cái cung vua Sở lập ra dành cho những cô gái eo nhỏ của ông ta.
"Kim Cốc trụy lâu nhân" là chuyện nàng Lục Châu, một kỹ nữ đẹp, đi theo Thạch Sùng, một hào phú ở nước Triệu. Có người tên là Tôn Tú xin lấy nàng mà Thạch Sùng không chịu, nên mới gièm pha để Triệu Vương hành tội Thạch Sùng. Lục Châu biết chuyện khóc rồi nhảy xuống lầu ở Kim Cốc viên mà chết để tránh cho Thạch Sùng khỏi khó xử.
Đỗ Mục viết bài thơ này ý so sánh Tức Quỳ với Lục Châu, cũng thể hiện cái sự coi trọng khí tiết và trinh tiết của kẻ sĩ thời xưa. Ông ta cũng còn 1 bài khác nói về nàng Lục Châu, tựa là Kim Cốc viên :
金谷园
繁华事散逐香尘,
流水无情草自春。
日暮东风怨啼鸟,
落花犹似坠楼人
Tôi tạm dịch như sau :
Phồn hoa sự tán trục hương trần
Lưu thủy vô tình thảo tự xuân
Nhật mộ đông phong oán đề điểu
Lạc hoa do tự trụy lâu nhân
Những việc phồn hoa đã tan theo lớp bụi thơm
Nước vô tình chảy, cỏ cứ tự tươi thắm
Chiều xuống trong gió đông nghe tiếng chim kêu ai oán
Hoa rụng như người xưa rơi xuống lầu
Năm tháng vùi chôn vạn nỗi đời
Nước còn tuôn mãi, cỏ còn tươi
Tiếng chim ai oán trong chiều lộng
Trông cánh hoa rơi tưởng bóng người
Nguồn tham khảo :
http://www.hanviet.org/hv_timchu.php?unichar=%E8%84%88
http://baike.baidu.com/view/350263.htm
http://www.bienkhoi.com/so-33/hoa-dao.htm
http://blog.sina.com.cn/s/blog_57fceec90100efx0.html