MÙA ĐÔNG TRẮNG BẦU TRỜI!!!
Mỗi ngày trôi đi, lại gần hơn với cái lạnh của mùa đông... gần hơn với nỗi buồn. Và cứ mỗi ngày như vậy, tôi lại ngước lên nhìn bầu trời... Mùa đông đang về trên bầu trời, trời trắng xóa... u buồn... Cái lạnh của không gian hay cái lạnh của chính tâm hồn mình, đã từ lâu tôi không thích cái không khí của mùa đông.
Phải...? dường như với tôi mùa đông là mùa khó khăn và lạnh lẽo hơn với nỗi buồn và sự cô đơn tê lạnh... Và như thế, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng đủ làm trái tim tôi giá lạnh... trong sự ngỡ ngàng của chính tôi vậy..
Mà như mùa đông ở nơi đây đến nhanh hơn mọi nơi thì phải?
Tôi cảm nhận cái không khí nhợt nhạt xám xịt đến khắp mọi nơi, người thì mong đợi, chào đón cái không gian lạnh với tuyết, gió. Họ mong chờ vì đó là mùa của họ.
Còn với tôi sao thấy mình lạc lõng đến vậy...
Trong cuộc sống, thì ai cũng có một mùa để thích, để yêu thương, để chờ đợi... Tôi thì cũng chẳng biết mình mong đợi điều gì nữa?? Có thể là một chút nắng, mà cũng có thể chỉ đơn giản đó không phải là mùa đông, không phải là cái bầu trời trắng được bao phủ bởi những bông tuyết lạnh...!!!
Tôi nhớ bầu trời trắng của riêng tôi quá!!! Bầu trời không có sự lạnh lẽo của gió và tuyết, bầu trời trắng trong thuần khiết yêu thương...
Đến giờ phút này, tôi mới thấy mình thật sự nhớ, thật sự yêu. Tôi mới hiểu nỗi nhớ cũng có thể khiến tâm hồn mình thêm lạnh giá trong sự cô đơn... Tôi nhớ em, nhỏ à!!!
Thời gian không quay trở lại, mùa đông thì vẫn hiện ra trước mắt, tôi không biết mình sẽ vượt qua mùa khó khăn này thế nào đây, ai mà biết được nỗi buồn sẽ đưa ta đi đến đâu.
Và như không có bầu trời trắng thì... mùa đông vẫn về và khoảng thời gian này vẫn là khoảng thời gian khó nhất của riêng tôi...
Mùa đông đã về và bao phủ một nửa bầu trời nơi tôi...!!!
bjn kute 0808091009