RE: Câu chuyện đầu năm Canh Tý
Tuý Trào > 06-04-2020, 06:55 AM
Chắc đây là bài viết sau cùng.Chúng tôi muốn cho bạn thấy những việc làm vô giá trị khi chúng ta trở thành người trưởng thành.
Khi chúng ta giàu và có nhiều quyền lực, chúng ta thường khoe khoang.Nhưng, chúng ta không chấp nhận sự thật đó.Chúng ta luôn nghĩ rằng chúng ta khiêm tốn và có thể giúp đỡ người khác.Trên thực tế, điều này lại trái ngược, khó xảy ra.
Chúng ta đã đổi khác khi chúng ta lớn lên.Ai cũng mang trong mình một số phận.Ai cũng có vấn đề của bản thân.Sự cạnh tranh khốc liệt trong cuộc sống, và công việc đã làm cho tâm hồn trở nên ô uế.Những niềm vui và thói quen của trẻ thơ đã không được duy trì.Khi còn trẻ, chúng ta đều có một tâm hồn rộng rãi, chúng ta dễ buồn dễ giận nhưng nó sẽ mau chóng bị quên đi, vì một bữa tiệc kem dâu.Khi chúng ta lớn, chúng ta càng khó tha thứ, giận lâu và phải chứng minh đúng-sai cho đến cùng.
Khi chúng ta lớn, chúng ta buộc phải giữ gìn sĩ diện.Không ai tha thứ hoặc cảm thông cho lầm lỗi của chúng ta.Những điều tai hại bị nhồi nhét vào đầu.Sự thành công, sự giỏi giang, sự giàu có phải là mục tiêu hướng tới một cách bất chấp mọi quy luật của tự nhiên, và xã hội.Lúc nào cũng khoe khoang sự thành công của bản thân.Nhưng, sự thành công của bản thân không đáp ứng cho sự thành công của người khác.Người khác không có lợi, khi chúng ta thành công.
Đạo đức của người trưởng thành hình như đã xuống cấp trầm trọng.Con người dần trở nên giả dối.Bởi vì, họ đã không còn vô tư như trẻ thơ, và vì họ đã thấu hiểu được tâm lý của đối phương.Nào là phải thu phục nhân tâm.Nào là, phải tỏ ra mình tốt đẹp, nhân ái, cao thượng.Tất cả là sự giả dối.Chúng tôi không hiểu vấn đề "thu phục nhân tâm", chúng tôi thường thấy người ta đối xử tốt với nhau bằng thứ tình cảm không chân thật, lường gạt.Bởi vì, ai cũng biết để có sự trung thành tuyệt đối từ đối phương, thì họ phải tỏ vẻ tốt bụng, từ ái.Gía như, con người không biết điều này, thì đạo đức đã không xuống cấp.
Đói thì ăn, mệt thì ngủ.Đó mới chính là chân thật.Ghét thì nói ghét, thương thì nói thương.Đó mới thật sự là tình cảm cao thượng.Đừng bao giờ nói "thương thì cho roi vọt, ghét thì cho ngọt bùi", vì là nói dối.Khi giận bỏ đi, thì không chào.Vì không cần thiết.Cớ sao phải lịch sự?.Rồi còn dặn dò những lời tốt đẹp sáo rỗng?.Đã tha thứ rồi, sao còn nhắc lại chuyện xưa?
Chúng tôi chỉ muốn trở về thời thơ ấu, để trở nên giản dị và chân thật.Tâm hồn không còn gánh nặng của tiền tài, vật chất, sự nghiệp.Chúng tôi sẽ đi ăn kem với nhau, và không hơn thua, không đố kị nữa.