Bài thơ "P h ú c â m đ ê m" của Lão Lãnh quá tuyệt. Nhịp điệu bài thơ đọc lên đã phảng phất âm giai như một bài hát. Đâu đó trong câu từ ta thấy có chút hơi thở của Trịnh.
Mình thích bài thơ, muốn đem lại cho nó một giai điệu đẹp nhất trong khả năng mèo quào của bản thân.
Mấy hôm, rà tới rà lui, dạo lên dạo xuống, chỉnh qua chỉnh lại, đủ đường đủ cách.... Quả lực bất tòng tâm.
Có lẽ do cái tâm chưa tịnh, cái hồn chưa an hay không gian tù túng?
Có bệnh vái tứ phương. Cứ mang lên cho H Đ T M thiamlau góp ý, biết đâu lại sáng ra cái gì thêm.
Đây là bản demo 1. Chỉ gồm 1 đoạn đầu trong bài hát dự kiến là 3 hoặc 4 đoạn kể cả điệp khúc:
Trích dẫn:https://app.box.com/s/f4jug7k14jv1p3e1oy7p
P h ú c â m đ ê m
Đêm trôi về - Thấy đời buồn tênh
những tối vây quanh
thân côi lạc loài
những tối không em
tôi như khờ dại
mặt trời đã tắt
trên môi của người
mặt trời đã hết
trong tôi từng giờ
mặt trời đã chết
trên vai loài người
nghe đời
cứ chầm chậm trôi
tôi về
bóng đổ chia phôi...
những khoảng trong xanh
xin trao về trời
gởi gió lênh đênh
ru êm loài người
nỗi nhớ mong manh
tôi xin giữ lại
nói cười cùng tôi
khóc buồn cùng tôi
khi đã...xa người
Đêm trôi về - Thấy đời buồn tênh
ở chốn nhân gian
có thằng Cuội già
ôm một cội đa
đợi chờ đêm xuống
sang thăm chị Hằng
cười cười, nói nói
dăm câu chuyện hờ
loài người mất trí
nên tôi đành khờ
đón đợi tình em
giữ lại tình em
cho đến...bây giờ
Đêm trôi về - Thấy mình lẻ loi
bóng trôi hun hút nụ cười
thấy sông rẽ nhánh
tóc người rẽ ngôi.