rêu > 21-02-2011, 03:37 PM
(21-02-2011, 03:21 PM)hvn Đã viết: nvbn : lưu ý rằng ở đây tác giả muốn gây ấn tượng qua sự tương phản giữa "trăng khuyết" và "rằm trung thu".
Trích dẫn:Gọi đêm, vang lại tiếng buồn
Gọi người, giấc mộng chập chờn ghé thăm
Gọi dòng sông của trăm năm
Thấy con trăng khuyết giữa rằm trung thu
Gọi mình, lạc cõi viễn du
Đứng trên triền dốc, rối mù hơi sương
Gần hay xa, những con đường?
Gọi tình, tình tỏ nguồn cơn, chạnh lòng
VNK
hvn > 21-02-2011, 07:03 PM
1t2u3a4n > 21-02-2011, 07:05 PM
(21-02-2011, 07:03 PM)hvn Đã viết: hi, mmxx
Thơ là chuyện đã rồi.
Khi một ý niệm đã chuyển hóa thành ngôn ngữ thơ từ ngay trong cái khoảnh khắc sáng tạo ấy, nó trở thành điều phải thế. Vì lẽ không ai có thể sống khoảnh khắc ấy của con người ấy.
hvn > 21-02-2011, 07:12 PM
(21-02-2011, 07:05 PM)1t2u3a4n Đã viết:(21-02-2011, 07:03 PM)hvn Đã viết: hi, mmxx
Thơ là chuyện đã rồi.
Khi một ý niệm đã chuyển hóa thành ngôn ngữ thơ từ ngay trong cái khoảnh khắc sáng tạo ấy, nó trở thành điều phải thế. Vì lẽ không ai có thể sống khoảnh khắc ấy của con người ấy.
Ngay cả với người ấy luôn, bác nhỉ
Thế nên có người mới gọi: thơ hay là cái chết của thời gian
chopmat > 21-02-2011, 07:19 PM
rêu > 21-02-2011, 07:22 PM
(21-02-2011, 07:03 PM)hvn Đã viết: hi, mmxx
Thơ là chuyện đã rồi.
Khi một ý niệm đã chuyển hóa thành ngôn ngữ thơ từ ngay trong cái khoảnh khắc sáng tạo ấy, nó trở thành điều phải thế. Vì lẽ không ai có thể sống khoảnh khắc ấy của con người ấy.
Vietnukiem > 27-02-2011, 09:29 AM
Vietnukiem > 01-03-2011, 11:31 AM
Vietnukiem > 05-03-2011, 01:18 PM