Đón Anh về.!.!.!
Vietnukiem > 03-01-2011, 11:20 PM
Đã bao năm mới có ngày tương hội
Nét thân thương còn vẹn giữ chưa tàn
Dáng dấp nào vương vấn chút phong sương
Hình bóng cũ một thời trong trí nhớ
Gặp lại người lòng bừng vui rạng rỡ
Hồn lâng lâng như lạc cõi thiên đường
Hạnh phúc thanh bình trong nỗi an nhiên
Ân sủng thênh thang bất ngờ có được
Từng phút giây là trân châu bảo ngọc
Còn bên anh còn hạnh phúc xanh màu
Lòng mơ màng trong choáng ngất xôn xao
Tay trong tay ngón buồn tăm tỉnh thức
Cuộc đoàn viên dù chỉ bằng khoảnh khắc
Cũng trăm năm ghi dấu tích không nhòa
Vòng ôm người hong ấm giấc mơ xưa
Xua đi nốt cơn sầu giăng mấy lớp
Anh!Anh hãy nắm tay em thật chặt, mình cùng sánh bước bên nhau đi lại trên con đường xưa cũ mà ngày xưa mình từng đã đi qua nha anh!.!…!
Anh!hãy đi bên em bằng những bước chân thật chậm. Miình không còn bao nhiêu ngày tháng để được gần nhau, không có gì vội vàng gấp rút đối với chúng mình giờ đây nữa, không có gì gấp rút cho một cuộc tình như con sông trăm hướng xuôi trở về nguồn, em cũng mong quá đỗi để có được những tháng ngày rất chậm và cũng rất thật, bên anh.
Anh!những bước chân anh đi bên em, hãy thong thả , hãy nhàn du nha anh. Những bước chân giống như những bước chân đầu tiên ngày nào đã dẫn đưa em theo từng nhịp chập chùng của bản tình ca nồng nàn, mê đắm. Và cánh tay anh hãy choàng quanh vai em để em cảm nhận sự êm ấm, dịu dàng. Em cũng vừa bắt gặp ánh nhìn anh hơi chao nghiêng vào bầu trời chiều êm ả nơi nầy. Nơi anh vừa đặt những bước chân từ một vùng đất xa xôi mịt mùng heo hút trở lại bên em, cho bỏ từng chuỗi ngày thênh thang, sầu buồn ngóng đợi. Và ngày tháng bây giờ, hẳn là phải có những niềm vui, hẳn là phải có cả những hình ảnh của bắt đầu tháng ngày rất mới...
Phút nầy, vẫn là tất cả nỗi rộn ràng xôn xao ngây ngất giữa cõi tim người. Hồn em, phiêu hốt lâng lâng. Hồn em, mơ màng say đắm. Và chắc chắn, đây nhất định không phải chỉ là cơn mộng mị nửa vời, là hiu hắt chiêm bao. Mà đó chính là sự thật. Sự thật như điều quá đỗi bất ngờ. Sự thật như điều không thể tưởng...
Anh đó, anh là điểm đợi chờ dằng dặc thênh thang của em đó. Giờ đây, anh đã trở lại bên em. Anh về lại, trong một giây giờ vô vàn đáng nhớ. Anh trở về, trong một khoảnh khắc không thể nào quên. Anh đã dành cho em một buổi chiều giao mùa mà bừng bừng loang nắng. Anh đã sưởi lại lòng em bằng lò hương cũ ân tình nồng nàn rực lửa yêu thương. Anh bù đắp cho nỗi ngậm ngùi thinh lắng của em bằng men say đoàn viên, tao phùng, tương ngộ...
Anh đã trở về, vào đúng ngay phút giây êm đềm tươi thắm nhất. Và đây cũng là giây phút muôn đời đáng nhớ. Là giây phút diễm tuyệt bên người em trân quý tin yêu. Những giây phút mà em cứ ngỡ như đã tàn phai, đã xuôi vào mộng tưởng. Anh thật sự đã xóa đi bao nỗi u hoài thê thiết trong em từ bấy nhiêu lâu; bởi ngun ngút từng nỗi ngăn phân, bởi muôn trùng từng niềm chia cách. Anh mang về lại trong em một mùa Xuân tình yêu như chưa bao giờ em tin rằng em sẽ có; bất ngờ, choáng ngộp, lao lung. Như hầu hết những giấc mộng em đã có trong từng cơn ngủ lỡ làng, canh khuya, hiu hắt...
Tất cả, có thể xem như niềm hạnh phúc của em quá đỗi dạt dào, diễm tuyệt, mênh mông. Cho dù, đó cũng có thể chỉ là niềm hạnh phúc trong nhất thời rồi vội vã tan nhanh, hút trôi vào mộng tưởng. Cho dù, đó chỉ là một khoảnh khắc tạm thời rồi cũng rơi vào gió cát muôn trùng, vào hoang vắng thê lương. Em đều chấp nhận. Để được đánh đổi chỉ bằng phút giờ ngắn ngủi phù du, lắt lay xao xác, bên anh. Cho dù, đó chỉ là một sự thật trong tất cả những sự thật đắng cay, bẽ bàng, chua xót nhất. Cho dù, tất cả chỉ là như thế. Em cũng sẽ cam lòng... !!!