RE: Nhớ Tiểu Nhị
thangdiennhat > 19-11-2012, 08:45 PM
Này Lenne
Ta có lẽ là thằng ích kỷ
Khi mong em mãi của thi lầu
Nếu mà ta có phép nhiệm mầu
Ta sẽ giữ không cho em lớn nữa
Cứ mãi là bé bán Sôi mọi bữa
Cứ cười vui nô nức suốt khắp ngày
Để mỗi lần thức dậy được vào ngay
Để thưởng thức ly trà trên mạng ảo
Và cứ thế mọi muộn phiền ảo não
Tan trong sương trong khói vô thường
Khi được ngắm nhìn cô chủ nhỏ dễ thương
Được trêu chọc cô em Đàm Tiểu Tiểu
Ta với em tình gì ta không hiểu
Không phải yêu hay tình cảm tầm thường
Em trong veo như tinh thể màu gương
Không chút gợn bụi Trần nơi tục thế
Ta cảm nhận em như là thánh thể
Được dựng bằng ngôn ngữ chốn vô vi
Khiến tất cả mọi người không thể trách điều chi
Và cứ mãi ngóng lời trong veo em viết
Đó cỏ thể là thơ hay là văn không cần biết
Cũng đôi khi là vài chữ vu vơ
Những lỗi sai chính tả rất ngù ngờ
Nhưng được thoát ra từ em lại trở thành diễm tuyệt
Một Lão Hớ đã bao lần phải nhủ lòng tha thiết
Với những lời mà em nói lúc giao tranh
Giữa Thiếu Văn với mọi cuộc thủ thành
Cho cái tôi của một thằng trẻ con đúng sai không cần biết
Một lão Ngạo nhảm hâm viết miết
Đứng trước em bỗng hoá thằng khơ
Một Hlinhlan giấu trong những giấc mơ
Bóng hình em hiện thân trong cõi biết.
Còn Lão Phụng, Kiếm Cùn cùng Lục Tuyệt
Hay lão thi Cương 1 đến Bốn ở nhà
Lão Bét xỹ ẩm ương cộng lão Chớp ở xa
Đều rất mực trọng em dẫu em là nhỏ nhất
Đến ngay cả lão Tà Cái hom hem thâm - trầm - chất
Cũng phải gọi em là thần bí như tiên
Còn ta ta là một thằng Điên
Trước ngôn ngữ của em cũng trở thành anh " nhứt"
Bởi vì thế ta nguyện cam tâm làm người ích kỷ nhất
Để mong em đừng lớn đừng già
Để Thi Ẩm Lâu mãi là một mái nhà
Lưu giữ hình bóng của em
Cô bé Bán Sôi của mọi người bất diệt.