lanhdien > 05-12-2012, 10:38 AM
(04-12-2012, 01:28 PM)Violet Đã viết:
Một buổi chiều anh ra suối, trong tay một nhành lá. Đơn vị anh là đơn vị chăn bò, tưởng anh tiện tay bẻ, không ngờ anh bẻ với nhành lá khác :
- Nhớ cô Hai mày là nhớ sầu đâu. Miền Bắc không có sầu đâu, không ai biết cái món gỏi sầu đâu. Cây này cũng một hệ sầu đâu nhưng không ăn được, nó là xoan. Nhìn qua hao hao giống nhau.
Anh cầm nhành xoan lên :
- Xoan tên khoa học là Melia Azedarach, còn sầu đâu trong mình thì tên Azadiractaindica.
Anh ngắt một chiếc lá trước mắt tôi :
- Năm! Mầy thấy rõ chưa, lá hai lần kép. Còn sầu đâu trong mình thì là một lần kép, thứ diệp đáy hơi bất xứng, bìa có răng tà. Chùm tu tán ngắn hơn lá, mười tiểu nhị gắn trước một phiến đầu lõm, nuốm phù có ba gai và một vòng nông: ba buồng, mỗi buồng hai noãn. Quả nhưn cứng giống trái cà na, Năm có nhớ không?
Anh nói về đặc điểm cây sầu đâu như một ông thầy giảng về cây cỏ. Tôi nói :
- Hồi ở nhà, đắng quá không biết ăn mà cũng chẳng biết cây sầu đâu ra sao.
- Hồi còn đi học, môn này dượng giỏi nhất. Dượng thích đọc về cây cỏ với chim muông. Mỗi lần dượng vào chơi nhà cô Hai mầy, dượng nhìn cây sầu đâu đến thuộc lòng. Nếu mà ở miền Bắc có cây sầu đâu thì nhứt định dượng sẽ trồng một cây. Cây xoan đẹp nhưng không phải cây sầu đâu. Có gì tiếc rẻ trong giọng nói của anh.
S/t.
Ngạo > 05-12-2012, 10:51 AM