linhtacua > 02-11-2012, 07:51 PM
(02-11-2012, 06:25 PM)linhtacua Đã viết:(02-11-2012, 04:55 PM)hothiethoa Đã viết: Đọc tới đọc lui Hớ vẫn chưa thấy bác Cua chém coan điệt nhi Hà Miên của Hớ chỗ nào!
Em có copy ra word, chia ra hai cột có hai bài của Cua-Miên, so sánh từ cụm từng cụm của bác Cua cũng không nhận ra được bác đang chém thế nào mà coan Miên nhà em nó pm em cười ha hả ra chiều sung sướng lắm!
Em nghĩ bác có thể làm rõ hơn là bác đang chém luận điểm nào của nó không, để em về còn dạy lại nó ...chém với bác!
Em khen nó bình hay chứ chém nó hồi nào đâu.
Em chỉ buồn cười nó chém đểu thế mà tác giả vào bảo là nó đồng cảm với cô ấy, nó lừa tình kinh thật
linhtacua > 02-11-2012, 09:12 PM
thangdiennhat > 02-11-2012, 10:36 PM
tieubangphong > 02-11-2012, 11:28 PM
hothiethoa > 03-11-2012, 04:01 AM
(02-11-2012, 08:34 PM)Nangnhat_thuphai Đã viết: .....Em thấy cái câu :Lạc dấu hài trên những phố không tên" nghe hay quá. Có một vài lần không kịp rút, em cũng lạc dấu hài trên cái phố thường ra vào... Nhưng nó không tên thật bác ạ, không thể đặt tên cho khu phố ấy. Thế giới 5 tỷ người thì cũng có hơn 2 tỷ khu phố nớ mà!
Một cái lý do dở hơi cám hấp như rất nhiều các sinh vật cao cấp đc sinh ra và đc Thượng Đế đặt cái tên chung là Eva : quẫn trí do thất tình ạ
Hãy nghe nàng tâm sự nhé
[i]
Em sẽ về đâu khi cung tơ đã đứt?
Lạc dấu hài trên những phố không tên
Mưa. Mưa của trời?
...Hay nước mắt em tuôn?
Khóc sự trả - vay, đời bạc - đen chẳng rõ
.....
thangdiennhat > 03-11-2012, 08:45 AM
kanguru > 04-11-2012, 05:04 PM
(02-11-2012, 07:27 PM)lanhdien Đã viết:(02-11-2012, 07:23 PM)kanguru Đã viết: thiệt ra ngay trong bài của hamien có vài chỗ có thể bắt giò được..
kan thấy nhưng kan sẽ ko nói đâu
hihi
Nói đi kan h lãnh ủng hộ
hothiethoa > 04-11-2012, 05:08 PM
ĂnMàyDĩVãng > 04-11-2012, 08:21 PM
Trích dẫn:Là thi sĩ nghĩa là ru với gió
Mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây
Để tâm hồn ràng buộc với muôn dây.
Đến Thế Lữ - một đại diện khác cho dòng văn học lãng mạn, cũng đã nói:
Các anh bảo tính tình tôi hay thay đổi,
Không chuyên tâm, không chủ nghĩa,
nhưng cần chi, tôi chỉ là một khách tình si
Ham vẻ đẹp có muôn hình, muôn thể
Như vậy, ta có thể thấy những nhà văn, nhà thơ lãng mạn thường đi tìm cái đẹp lý tưởng, không có trong thực tế, thế nên mới gọi là lãng mạn. Mình cũng nhân thể cắt nghĩa từ lãng mạn: lãng là tràn, mạn là cái bờ, lãng mạn nghĩa là tràn bờ, tức vượt ra khỏi rang giới của thực tại để vươn tới cái đẹp không có trong thực tế. Cũng có thể gọi đây là quan điểm nghệ thuật vị nghệ thuật. Các nhà thơ lãng mạn tự giam mình trong cái tôi cô đơn đi tìm cái đẹp, không bao giờ thỏa mãn với những gì đang có. Dù có phần hạn chế trong sự cô đơn và bế tắc, chưa đề cập đến cống hiến mà chỉ đề cập đến hưởng thụ, nhưng những đóng góp của họ về nghệ thuật là rất lớn, nó vượt ra khỏi sự công thức khuôn sáo của (ước lệ tượng trưng) để tìm đến một cách thức biểu đạt tự do, sáng tạo, mới mẻ và phóng khoáng hơn; họ cũng có những nhân sinh quan rất mới mẻ, lần đầu tiên cái tôi cá nhân ko còn bị bó buộc mà đã được giải phóng, được quyền khát khao hạnh phúc - người ta gọi là bản ngã; và có lẽ, sự thoát ly đời sống của họ cũng là cách quay lưng lại với thực tại, phủ nhận thực tại xấu xa, đen tối, hi sinh để giữ cho mình trong sạch.